Sau Khi Cô Nàng Tiểu Thư Trí Thức Xuống Nông Thôn, Bị Anh Chàng Chăn Bò Thô Kệch Ôm Eo. - Chương 31: Xây thêm điểm thanh niên trí thức
Cập nhật lúc: 2025-12-23 02:17:41
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngồi ở đây gì? Lần cô chẳng bảo chỗ nào đó đào ít đồ ?"
"Hả?" Tô Thanh Từ giật hồn.
"Muốn thì theo ." Tống Cảnh Chu Tô Thanh Từ với vẻ khó hiểu. Sao mới một lúc mà cả xìu xuống như cọng bún thiu thế ?
"À, ."
Tô Thanh Từ vỗ vỗ mặt, dậy, tự nhủ: Không nghĩ nhiều, nghĩ nhiều. Hiện tại tình hình thế nào, ở xa thế cũng chẳng giúp gì. Nếu bà nội thì cứ đợi tin của bà .
Cô chậm rãi theo Tống Cảnh Chu, rẽ ngang rẽ dọc trong con hẻm nhỏ đến tận cùng.
Tống Cảnh Chu gõ cửa một căn nhà gỗ cũ nát. Rất nhanh, một gã đàn ông gầy gò đội mũ đen mở cửa. Thấy là Tống Cảnh Chu, gã hỏi nhiều, chỉ cảnh giác ngó nghiêng hẻm hai cái giục hai mau trong.
Tô Thanh Từ bám sát Tống Cảnh Chu, thêm một đoạn dài nữa mới đến một cái sân. Nơi giống mấy cái đại trạch viện sâu hun hút trong phim cổ trang. Bên trong như một cái chợ đêm thu nhỏ, khá nhiều trải bao tải đất bày biện những thứ bán hoặc trao đổi. Mọi đều cảnh giác, ít nhưng tuyệt nhiên tiếng ồn ào, tất cả đều thì thầm to nhỏ, giao dịch trong im lặng.
"Cô tự dạo , chút việc , lát nữa tìm cô, đừng chạy loạn. Nếu tình huống đột xuất, ở đây sẽ sắp xếp cho chạy theo cửa hoặc cửa hông, cần sợ hãi."
Tống Cảnh Chu dặn dò hai câu biến mất tăm.
Tô Thanh Từ dừng dừng, thỉnh thoảng thấy món đồ cần dùng thì tò mò hỏi han vài câu. Giá lương thực ở đây đắt hơn giá nhà nước gấp mấy . Gạo ngon thậm chí còn đắt gấp mười . Hàng hóa phong phú, thậm chí còn thấy cả trái cây tươi, chẳng bán kiếm . Tô Thanh Từ dạo chợ, thầm cảm thán thế giới cũng lắm tài.
Một bà bác kẹp vật gì đó nách, thần bí kéo một chủ sạp, đổi lấy hai con gà. Chủ sạp chịu, thẳng chỉ cần tiền và phiếu gạo quốc. Bà bác thấy chủ sạp kiên quyết, đành c.ắ.n răng móc tiền, nhưng bà chỉ phiếu gạo địa phương. Mà chủ sạp thì c.ắ.n chặt răng buông, nhất quyết đòi phiếu quốc, thẳng nhà sắp xa nên cần chuẩn cho con.
Tô Thanh Từ mắt sắc, ngay giây phút bà bác nâng cánh tay lên, cô rõ vật kẹp nách bà , chính là cái đèn pin mà cô đang tìm. Cô vội vàng tiến lên kéo bà bác sang một bên.
"Thím ơi, cháu phiếu gạo quốc."
Mắt bà bác sáng rực lên, nhanh chóng hiểu ý: "Cô cái đèn pin ? Đổi thế nào?"
"Đèn pin mười đồng, cô đưa thêm cho mười cân phiếu gạo nữa?"
"Thím , thím thế là trượng nghĩa . Cái đèn pin ở Cung Tiêu Xã giá hai đồng tám thôi!"
"Cô gái ơi, cô đừng trêu . Gạo tẻ ở trạm lương thực hơn một hào một cân, mà ở đây bán tám hào đấy. Đèn pin là hàng hiếm, cô Cung Tiêu Xã hỏi xem mua , hàng cũng để dành cho quen hết . Lại còn phiếu công nghiệp riêng nữa. Cái của là hàng Thượng Hải gửi về đấy, bà chị chồng gửi cho, còn dùng nào. Nếu vì thằng cháu đích tôn thì còn lâu mới mang . tặng thêm cô hai cục pin, pin mua ngoài cũng hai hào một cục đấy. phiếu gạo quốc của cô còn hiếm hơn cái đèn pin của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-nang-tieu-thu-tri-thuc-xuong-nong-thon-bi-anh-chang-chan-bo-tho-kech-om-eo/chuong-31-xay-them-diem-thanh-nien-tri-thuc.html.]
Hai cò kè mặc cả một hồi, cuối cùng Tô Thanh Từ dùng sáu đồng tiền và 8 cân phiếu gạo đổi lấy cái đèn pin.
Đi dạo thêm một vòng, gặp ai bán đồng hồ đeo tay, những thứ khác cô cũng cần. Cô tạm thời ý định lăn lộn ở chợ đen. Dù cô là xuyên , gian nông trường, nhưng cộng chỉ thông minh hai đời cũng chỉ ở mức trung bình. Hơn nữa từ nhỏ sống trong môi trường đơn giản, quen đấu đá, cô học mấy chiêu trò mánh lới. Có gì bất mãn đều hiện lên mặt, vui là xông lên "chiến" luôn.
Cô cốt truyện phát triển thế nào, năng lực tiên tri. Cho nên đừng đến chuyện hô mưa gọi gió nữ chính đại gia ở đây. Thời đại loạn lạc thế , cô thể sống yên là lắm . Chí hướng quá lớn, lăn lộn mù quáng, khi hãm hại c.h.ế.t lúc nào .
Trước mắt tiền đủ tiêu, cơm đủ ăn, chuyện nhà thế nào, cô quyết định " im thở khẽ" lúc nào lúc . Muốn lý tưởng lớn lao gì thì đợi mười năm , khi chính sách đổi hẵng .
Một lúc , Tống Cảnh Chu xách một túi đồ lớn tìm đến. Trên đường về, Tô Thanh Từ trong lòng nặng trĩu tâm sự nên cũng chẳng buồn chuyện.
Hoa màu vụ xuân gieo xuống đều đang phát triển , việc nhà nông cũng vơi nhiều. Lưu Đại Trụ cuối cùng cũng rút nhân lực để xây thêm nhà cho điểm thanh niên trí thức. Theo tin tức lãnh đạo công xã mang về, nửa cuối năm sẽ còn đợt thanh niên trí thức nữa xuống. Cho nên trong đội tính toán xây một cho rộng rãi luôn.
Vốn dĩ Tô Thanh Từ còn định tự xây một căn nhà nhỏ dọn ngoài, nhưng tình hình hiện tại cô dám. Quá lộ liễu, quá gây chú ý. Tuy nhiên, dọn ngoài nhưng chuyện xây thêm điểm thanh niên trí thức cũng nhiều chỗ thể thao tác.
Đêm nhận tin tức, Tô Thanh Từ lén lút chạy đến nhà đại đội trưởng. Đại đội trưởng Lưu Đại Trụ coi là khá chính trực, nhiễm thói quan liêu thành phố. Gia đình ông cũng mười mấy miệng ăn, già trẻ nhỏ đủ cả, ai nấy đều chật vật lo cái ăn cái mặc nên chẳng rảnh nghĩ chuyện khác. Đối với thanh niên trí thức, kỳ vọng lớn nhất của ông là họ việc chăm chỉ, đừng gây chuyện thị phi.
Tô Thanh Từ vòng vo với ông già thẳng tính . Cô thẳng mâu thuẫn với vài trong điểm thanh niên trí thức. Để ảnh hưởng đến đoàn kết , cô xin một gian phòng riêng.
Lưu Đại Trụ trừng mắt cô hồi lâu lên tiếng. Ông chắc chắn đồng ý. Một hưởng đặc quyền, bắt chước theo thì ông quản lý thế nào.
bà vợ ông cứ chen ngang, ông mở miệng .
"Ông nó ơi, ông đây chút, đây chút nào."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tống Mãn Hoa kéo Lưu Đại Trụ buồng trong, quên bảo Tô Thanh Từ đợi một lát.
"Bà cái gì thế? Có chuyện gì mà cứ ngay bây giờ?"
"Ông nó, ông xem ."
Tống Mãn Hoa chỉ đống đồ giường cho Lưu Đại Trụ xem. Một tấm vải màu xanh lam lớn, chất liệu dày dặn, bề mặt trơn bóng, gấu vải còn tua rua mắt. Đó là cái rèm cửa Tô Thanh Từ tháo từ khu nhà nghỉ trong nông trường . Còn một túi bột mì trắng tinh nặng mười cân đựng trong bao ni lông mỏng.
"Ông nó, ông cả đời hiếu thắng, chính trực, bao giờ nhận hối lộ. chuyện cô thanh niên trí thức Tô một gian phòng cũng đại sự gì vi phạm nguyên tắc, ông nghĩ cách xem nào? Không tham chút quà , mà thằng bé Mao Mao mới nửa tuổi, sinh non, vốn dĩ ốm yếu, vợ thằng hai mất sữa, trong nhà chẳng gì tẩm bổ cho nó. Túi bột mì tinh , ... thật sự nỡ trả . Ông nó , chỗ đủ cho Mao Mao ăn cháo lâu lắm đấy. Còn cả tấm vải nữa, con Lan cuối xuân là lấy chồng , tâm nguyện lớn nhất của nó là một bộ quần áo mới. Chỗ thừa còn thể may cho thằng cả cái quần, may cho mấy đứa nhỏ mỗi đứa một cái áo khoác. Mấy năm nay nhà thêm liên tục, bọn trẻ bao năm đến một sợi chỉ mới."