"Đại đội trưởng, chuyện thể qua loa thế ."
"Bà con xem, đúng cái lý đó ?"
Đường Lệ Bình cảm giác như đang lưỡi dao. Mọi dây thần kinh trong đầu cô căng như dây đàn. Cô quá uất ức, quả thực là oan mà kêu ai. Đừng hiện tại cô bằng chứng chứng minh hãm hại, cho dù bằng chứng thì hậu quả cũng .
Đến nước , cô còn con đường nào khác để chọn.
"Đại đội trưởng, thím Dư đúng đấy ạ, và Chính Bảo lưỡng tình tương duyệt, chúng đang tìm hiểu ."
Đường Lệ Bình nặn một nụ cứng đờ, nháy mắt hiệu cho Dư Chính Bảo.
Dư Chính Bảo lườm cô một cái đầy oán độc, lúc mới hùa theo:
"Đại đội trưởng, thím Chu và dì Cúc Phương nhầm , sáng nay đúng là hẹn thanh niên trí thức Đường gặp mặt ở rừng hoa quế."
"Giống như , chúng tuổi trẻ trải sự đời, nhất thời giữ chừng mực."
"Chúng sẽ kiểm điểm, chúng xin kiểm điểm sâu sắc vì gây ảnh hưởng đến bà con."
" chuyện và thanh niên trí thức Đường yêu là sự thật."
"Hai chúng đều độc , chuyện cũng phạm pháp mà."
Lưu Đại Trụ mặt đen sì: "Không phạm pháp nhưng là phạm quy."
"Các cần giải thích với , lên công xã mà giải thích với lãnh đạo."
"Trói hai đứa nó ."
", trói !"
Mọi xung quanh thấy thế liền xông bắt . Vẻ mặt hưng phấn của họ thậm chí còn hơn cả tâm trạng ngày cưới vợ.
La Bình Vĩ lén kéo tay áo Lưu Đại Trụ: "Vừa nãy chẳng bảo lấp l.i.ế.m cho qua chuyện ? Đưa lên công xã là to chuyện đấy."
Lưu Đại Trụ bực bội : "Bây giờ ầm ĩ thế còn nhỏ ? Chờ tố giác ngoài, chi bằng bây giờ chủ động đưa lên. Hơn nữa ông hai đứa xem, mặt đầy toan tính, tình nguyện, gây chuyện gì, ai dọn đống rác cho chúng nó? Đưa lên công xã, để lãnh đạo chủ, xử thì xử. Sau xảy chuyện gì cũng liên quan đến chúng ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
La Bình Vĩ ngẫm nghĩ, thấy cũng lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-nang-tieu-thu-tri-thuc-xuong-nong-thon-bi-anh-chang-chan-bo-tho-kech-om-eo/chuong-81-bi-dua-len-cong-xa.html.]
Bà Dư thấy đang trói con trai cưng của , lập tức lăn đùng đất ăn vạ.
"Muốn động thằng Chính Bảo nhà tao thì bước qua xác tao."
Giây tiếp theo, bà hai đàn ông, một xách chân một xách tay, quăng sang một bên.
Đường Lệ Bình ngờ thừa nhận yêu đương với Dư Chính Bảo mà vẫn giải lên công xã. Cô sợ đến vỡ mật.
"Á á á, đừng đụng , đừng đụng , vô tội, gì cả."
"Hu hu hu, tha cho , dám nữa."
"Đại đội trưởng, cầu xin ông, tha cho ."
"Nếu đưa lên công xã, chúng xong đời mất."
" đấy chú Lưu, chú với bố cháu lớn lên cùng từ nhỏ, lúc bố cháu mất, cháu nhớ chú còn cơ mà. Nếu chúng cháu đưa lên công xã, dù giữ cái mạng thì ngoài cũng chẳng còn hình nữa. Chú ơi, cháu cầu xin chú, chú tha cho chúng cháu ."
Trong mắt Lưu Đại Trụ lóe lên vẻ mất kiên nhẫn. Ông trầm giọng :
"Nếu các tự do yêu đương thì lên công xã thành khẩn khai báo. Chuyện các hôm nay nghi ngờ dính líu đến tội lưu manh, còn ảnh hưởng cực lớn đến thuần phong mỹ tục. Bây giờ ầm ĩ thế , cho dù hôm nay chúng đưa các lên công xã, thì ai cũng thể tố cáo các , đến lúc đó đáng xử thế nào vẫn xử thế . Một con d.a.o treo lơ lửng đầu như thế, chi bằng các lên gặp lãnh đạo thành khẩn kiểm điểm, tranh thủ xử nhẹ. Chỉ cần các xác nhận là quan hệ yêu đương, kiểm điểm cho ..."
Bà Dư vẫn còn gào , nhưng Dư Chính Bảo và Đường Lệ Bình hiểu ý đại đội trưởng. Kể cả hôm nay , ai ngứa mắt là thể lén tố cáo. Đến lúc đó chỉ hai bọn họ, mà cả đại đội trưởng, bí thư chi bộ, chủ nhiệm hội phụ nữ - ba cán bộ trong đội đều gánh trách nhiệm.
Thà rằng bây giờ lên gặp lãnh đạo trình báo còn hơn cứ nơm nớp lo sợ. Cả hai đều độc . Chỉ cần hai khẳng định là quan hệ yêu đương thì sẽ quy tội lưu manh, quan hệ bất chính. Chỉ là vấn đề tác phong cá nhân thôi. Hiện tại trong đợt truy quét nghiêm ngặt, tuy sẽ xử phạt nhưng đến mức mất mạng.
Đường Lệ Bình và Dư Chính Bảo , lập tức phản kháng nữa, mặt mày xám ngoét để mặc trói .
Bà Dư con trai cưng giải , gào lên một tiếng ngất lịm.
Tô Thanh Từ và Tống Cảnh Chu do tin tức thông nên đến muộn, bỏ lỡ mất màn kịch . Chỉ kịp thấy bóng dáng xã viên giải hai công xã.
Tiêu Nguyệt Hoa ôm chầm lấy vai Tô Thanh Từ.
"Sao giờ mới đến, bỏ lỡ mất kịch ."
Tiêu Nguyệt Hoa quanh quất, cúi xuống thì thầm tai Tô Thanh Từ vẻ đầy hưng phấn.
"Trần như nhộng, tuốt tuồn tuột luôn. Không chỉ nữ, còn cả nam nữa, hê hê hê ~ Tớ ngờ đời còn thấy đàn ông thứ hai 'thả rông', hê hê hê! Cậu cô ả Đường Lệ Bình đó ghê gớm thế nào . Tớ rõ mồn một, ' nhỏ' của Dư Chính Bảo cô ả cho đỏ sưng, trầy cả da. Eo ôi, kinh dị ~"