Chương 6
Hắn cũng thể vì thế mà thêm thực lực đối đầu với Hoàng hậu và Thái tử.
Ngàn vạn câu c.h.ử.i thề thể thốt miệng.
chỉ tặng một chữ.
: “Cút.”
Cút càng xa càng .
Nhân lúc sững , hét lớn:
“Có thích khách…!”
Tề Ngọc nghiến răng, cuối cùng vẫn chuẩn trèo cửa sổ chạy trốn.
Bị bắt thì bắt thôi, nhưng nếu để Thất hoàng t.ử nửa đêm xông khuê phòng của Hoàng tẩu tương lai, thật sự bản sẽ ngự sử vạch tội đến mức nào.
Ngay lúc đó, bất ngờ túm lấy cổ tay , vặn ngược , kêu lên đau đớn, còn thì sảng khoái.
“Thất điện hạ nên cẩn thận, đừng kêu to quá. Lỡ để khác phát hiện ngài ở đây…”
Mồ hôi lạnh trán chảy ròng:
“Nàng gì? Nếu để chúng ở chung một phòng, nàng cũng khó mà ăn với bên phía Hoàng . Dù cả kinh thành ai mà quan hệ giữa nàng và mật?”
bình thản hỏi :
“Ai ngài là Thất hoàng tử?”
Hắn sững :
“Cái gì?”
lôi từ gối một chiếc mũ trùm đầu màu đen, tròng thẳng lên đầu Tề Ngọc.
Đám gia đinh chạy tới liền vung gậy, đ.á.n.h chừa chỗ nào lên .
Trớ trêu là dám kêu, vì sợ khác phát hiện.
Hắn cứ im lặng ăn trọn một trận đòn.
Gia đinh vác lên, chuẩn đưa giao cho Hầu gia xử trí.
vội ngăn :
“Chỉ là một tên trộm vặt mò lấy đồ thôi. Đánh gãy hai tay ném ngoài là .”
Gia đinh khom lưng gật đầu:
“Vẫn là tiểu thư nhân hậu.”
Tề Ngọc, kẻ đ.á.n.h chỉ còn thoi thóp một : “……”
Nhân hậu cái rắm!
Xử lý xong Tề Ngọc, tinh thần sảng khoái, ngủ một mạch tới sáng.
Sáng hôm kéo dậy trang điểm đồ, khi chịu đựng xong một loạt nghi thức dài lê thê, đến đêm tân hôn, cuối cùng cũng gặp Thái t.ử bằng xương bằng thịt.
Nghe Thái t.ử thể yếu ớt, ít khi lộ diện, nên vô thức nghĩ chắc là kiểu ba bước ho hai bước.
Thậm chí còn suy đoán việc gả cho là để xung hỉ.
đến khi cây hỉ trượng vén lên chiếc khăn voan, thì liền thấy một gương mặt lực sát thương thị giác cực mạnh.
Mày mắt lạnh lẽo, hình cao lớn, kiểu gì cũng dính dáng nổi với hai chữ bệnh tật.
“… Thái t.ử điện hạ?”
Hắn nhướng mày:
“Gọi là Tề Lăng là .”
đờ gật đầu, Thái t.ử tiếp:
“Nghe , hoàng của nửa đêm xông khuê phòng của nàng.”
Tim thắt , ?
Cái tên Tề Ngọc hổ , chuyện mà cũng dám ?
Thái t.ử thấy vẻ căng thẳng của , bỗng khẽ thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-cong-luoc-that-bai-toi-gap-phai-he-thong-cuong-su-nghiep/chuong-6.html.]
“Ký chủ, dáng vẻ của cô… thật sự chút đáng yêu.”
“Hả?”
kịp phản ứng.
Khoan , ký chủ?!
Trong đầu lóe lên một ý nghĩ, liên tưởng đến 001 mấy ngày nay thần thần bí bí, nghĩ tới đối tượng công lược nó từng khoe khoang.
001… Tề Lăng.
“Trời đất ơi, 001, con trai nhà thế ?!”
001 — kẻ đang mong khen: “……”
001 đáp bằng giọng khó chịu:
“ chứ? Nam nhân của thời đại , lựa đến hoa mắt cũng chẳng tìm tên nào hồn. Ít thế giới còn pháp luật, ở đây thì hoàng quyền tối thượng, địa vị của nữ nhân thấp đến đáng thương.”
: “ cũng thể đoạt xá Thái t.ử .”
001 khoát tay:
“Không đoạt xá. Chỉ là mượn dùng tạm thôi. Đợi trả , còn giúp điều dưỡng thể miễn phí. Vốn chỉ sống đến hai mươi hai tuổi, điều chỉnh, sống đến sáu mươi thành vấn đề.”
Tề Ngọc sở dĩ cơ hội Hoàng đế để mắt tới, chính là vì Thái t.ử c.h.ế.t yểu.
Giờ Thái t.ử khỏe mạnh sống lâu, Tề Ngọc lên ngôi?
E là xa vời vợi.
nhịn bật :
“001, tính … chúng coi như thành nhiệm vụ ?”
001 gật đầu:
“Xong . Khi lên tổng bộ họp, xem qua hồ sơ ký ức của cô, nên giúp cô thực hiện một tâm nguyện.”
Câu khiến bỗng dưng chùng cảm xúc.
“Hệ thống của các nhân tính hóa ghê nhỉ. cho năm đ.á.n.h giá mới .”
001 lườm một cái:
“Hành vi cá nhân của hệ thống, xin đừng quy chụp lên bộ hệ thống.”
khẽ :
“Vậy rốt cuộc… vì đối xử với như ?”
001 gì.
Giữa chúng lan một bầu khí mập mờ.
Một lúc , 001 đầu gian bên, chỉ để một câu.
“Não yêu đương trêu ghẹo đồng nghiệp.”
“Hừ.”
Ngày thứ hai khi trở thành Thái t.ử phi, Hoàng đế hạ chỉ ban hôn Trì Kim Hạ cho Tề Ngọc.
Không cần đoán cũng là 001 dụ dỗ Hoàng đế.
điều khiến ngờ tới hơn là:
Không lâu khi thánh chỉ ban hôn truyền xuống, nhà ngoại của Tề Ngọc kết tội mưu phản, cả tộc tống ngục chờ xử trảm
Ngay cả mẫu phi của Tề Ngọc cũng treo cổ tự vẫn.
Còn Tề Ngọc thì khi thành với Trì Kim Hạ, Hoàng đế phong cho một chức vụ nhỏ, đày cả hai đến một phong địa xa xôi nhất, lệnh triệu thì hồi kinh.
khá kinh ngạc.
“Anh xuống tay với Tề Ngọc ác như , với Hứa Phong Trạch đòn nặng tay?”
001 đang cầm bút luyện thư pháp, thì đặt bút xuống, đưa chữ cho xem.
“Ai tay nặng? Sau khi cô rời , dùng pháp luật mà trừng trị bọn họ đến nơi đến chốn.”
càng tò mò, vội hỏi tiếp:
“Trừng trị kiểu gì?”