SAU KHI ĐẨY PHU QUÂN XUỐNG VỰC, CHÀNG TRỞ LẠI RỒI - 8

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:26:14
Lượt xem: 1,211

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người nữ như dọa sợ, bước chân càng nhanh, vội vã lướt qua hậu viện, chạy về phía ao phóng sinh vắng vẻ.

 

Thẩm Cảnh Nghiêm đuổi theo sát gót.

 

Mãi đến bờ hồ, mới đuổi kịp.

 

Hắn nắm lấy vai , giọng đầy hoảng hốt:

 

“Chỉ Khê? Là nàng ?!”

 

Nữ tử đầu , lộ gương mặt bảy phần giống với Ngụy Chỉ Khê, ánh mắt đầy kinh hoàng.

 

Thẩm Cảnh Nghiêm sững .

 

Rõ ràng khẽ thở phào một .

 

Ngay lúc định mở miệng.

 

Một bóng đen bất ngờ từ lưng xô mạnh!

 

“Bùm ——!”

 

Thẩm Cảnh Nghiêm còn kịp kêu lên, cả đẩy mạnh xuống hồ!

 

Hắn vốn tàn phế.

 

Chiếc trường bào dày cộp mùa đông giờ như kéo chìm xuống đáy hồ.

 

Hắn vùng vẫy trong nước điên cuồng, nước b.ắ.n tung tóe.

 

Ta bờ, từ cao lạnh lùng vùng vẫy t.h.ả.m hại, khóe môi nhếch lên thành nụ nhạt.

 

“Phu quân.”

 

Giọng bình tĩnh.

 

“Ta thể đẩy ngươi một , thì cũng thể đẩy ngươi thứ hai. Vực thẳm g.i.ế.c ngươi, xem … hồ nước , chính là nơi chôn thây ngươi.”

 

Hắn cố ngoi lên, rít gào mắng chửi, nhưng nước hồ cứ thế ồ ạt tràn miệng.

 

Chỉ còn âm thanh ùng ục ục vang lên.

 

Có lẽ bản năng sinh tồn thôi thúc.

 

Hắn liều mạng bơi về phía bờ, bàn tay ướt đẫm nắm lấy một búi cỏ bên bờ.

 

Ta bước tới, dẫm mạnh lên tay .

 

“A ——!”

 

Một tiếng rên đau đớn vang lên nước.

 

Hắn đau đớn rụt tay .

 

Cả mất thăng bằng, rơi ầm xuống nước, b.ắ.n tung bọt trắng.

 

Ta nhẹ nhàng xổm xuống, giãy giụa sắp c.h.ế.t, từ tốn :

 

“Phu quân, kể từ ngày ngươi trở về, ăn chay trường, động thịt cá… thật kỳ lạ.”

 

“Dưới vực đó hoang vu, ngay cả chim bay cũng hiếm. Ngươi rốt cuộc sống sót kiểu gì?”

 

Ta , nụ lạnh lẽo hơn bao giờ hết:

 

“Sống đến hôm nay, e là nhờ biểu đúng ? Biểu ăn ngon miệng chứ?”

 

Hắn trợn tròn mắt, kinh hoàng đến quên cả vùng vẫy.

 

Ta nhịn vỗ tay nhẹ.

 

“Vì nàng, ngươi ép c.h.ế.t.”

 

“Đến cuối cùng, vì sống, ngươi để nàng c.h.ế.t. Thẩm Cảnh Nghiêm, kẻ ngươi yêu nhất… từng là ai khác, ngoài chính ngươi!”

 

Thẩm Cảnh Nghiêm kiệt sức.

 

Cả dần chìm xuống đáy hồ, chỉ còn tiếng ục ục tuyệt vọng phát từ cổ họng.

 

Ta dậy, phủi nhẹ vạt váy.

 

“Từ ngày ngươi bước chân Hầu phủ, bước cái bẫy mà giăng sẵn.”

 

“Buổi lễ cầu phúc hôm nay… chính là buổi tế độ cho ngươi.”

 

Mặt hồ sôi sục những bọt khí.

 

Cuối cùng, trở về vẻ yên tĩnh như ban đầu.

 

Nữ tử áo trắng từ một bên bước .

 

Trên gương mặt chẳng còn vẻ hoảng loạn khi nãy.

 

Nàng hướng về phía , cúi thật sâu, : “Ân nhân, chẳng Như Yên còn cần gì nữa chăng?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-day-phu-quan-xuong-vuc-chang-tro-lai-roi/8.html.]

Ta rút từ trong tay áo một túi bạc, nhét tay nàng.

 

“Ngươi , bạc đủ để ngươi rời khỏi kinh thành, tìm một nơi khác an sống qua ngày.”

 

“Ân nhân!”

 

Ánh mắt Như Yên hoe đỏ, vội vàng trả túi bạc.

 

“Người chuộc cho Như Yên, là ân tái sinh, bạc Như Yên vạn dám nhận…”

 

Ta giơ tay ngăn lời nàng .

 

“Cứ nhận .”

 

“Đây là thù lao, mà là bạc giữ mạng bịt miệng.”

 

“Ngươi từng gặp , cũng từng gặp ngươi, hiểu chứ?”

 

Nghe , Như Yên cả run lên, lập tức hiểu rõ lợi hại trong đó.

 

Nàng từ chối nữa, ôm túi bạc lòng, đó lui về hai bước, ngay ngắn dập đầu ba cái.

 

“Ân nhân bảo trọng! Đại ân đại đức, Như Yên nguyện đời báo đáp!”

 

Nói xong, nàng xoay rời nhanh.

 

Như Yên, chính là quân cờ âm thầm bố trí từ mấy tháng .

 

Để tìm tung tích của Thẩm Cảnh Nghiêm.

 

Ngay cả Nhuận Hồng Hiên, cũng bỏ qua.

 

Dẫu , nơi đó chính là chỗ linh thông tin tức nhất trong kinh thành.

 

Người của trong lúc dò xét bí mật, khéo bắt gặp Như Yên đang định treo cổ tự vẫn vì chịu nhục nổi.

 

Tên phu quân cờ b.ạ.c của Như Yên vì nợ nần chồng chất, đem nàng bán kỹ viện để trả nợ.

 

Trùng hợp , dung mạo nàng bảy phần giống Ngụy Chỉ Khê!

 

Thế là, lệnh chuộc cho nàng, sắp xếp nơi ẩn náu kín đáo.

 

Trong lòng vẫn luôn cảm thấy sẽ ngày dùng đến.

 

Thẩm Cảnh Nghiêm quả thực thông minh.

 

Hắn vẫn luôn ẩn trong bóng tối, chờ thời hành động.

 

 

Chuyện Mẹ chồng một đến Bảo Hoa Tự, cũng là do sắp đặt.

 

Ngày sinh gần kề.

 

Ta tuyệt cho phép mối họa tiếp tục ở bên cạnh .

 

Ta ép hiện .

 

Hắn cho rằng, chỉ cần quang minh chính đại nhận tổ quy tông với mẫu , thì sẽ ?

 

Buồn .

 

Hôm nay, mới chính là tuyệt sát trận dành riêng cho .

 

Bọn nô bộc mới đổi về theo , phần lớn đều Ngân Liên lo liệu xong xuôi.

 

Còn mấy tên trung thành.

 

Vừa khéo… thể đóng vai “nhân chứng mục kích” cho chuyện ngày hôm nay.

 

Ngân Liên xuất hiện bên cạnh trong im lặng, vững vàng đỡ lấy cánh tay , khẽ :

 

“Phu nhân, việc thu xếp thỏa, một ai thấy.”

 

Nàng dìu , theo một hành lang nhỏ khuất lối, nhanh chóng vòng về thiền phòng dành riêng cho nữ quyến trong chùa.

 

Cửa sổ sạch sẽ sáng sủa.

 

Hương trầm dìu dịu.

 

“Hành sự theo kế hoạch.” Ta thấp giọng dặn dò.

 

“Dạ.”

 

Ngân Liên nhanh nhẹn cho một bộ y phục vải thô màu trắng.

 

Sau đó, nàng theo đường cũ.

 

Thiền phòng chỉ còn .

 

Bên ngoài phòng, đám nô tỳ của Hầu Phủ vẫn đang chờ.

 

Bọn họ nghĩ rằng vẫn đang lặng lẽ chép kinh trong nội thất, cầu phúc cho đứa nhỏ đời.

 

 

Loading...