Thấy danh tiếng  ngày càng thảm hại, Lý Kiệt bắt đầu hoảng. Anh  nhắn tin đe dọa , bảo   giúp   đăng bài thanh minh, nếu    “sẽ  để  yên”.  bĩu môi, chẳng thèm để ý, thẳng tay chặn luôn  — để xem    thể  gì.
 tưởng chuyện đến đây là xong, ai ngờ hôm    tự đăng một bài thanh minh,  còn kiểu giật tít câu view: “Sốc! Vương Viên  hóa  là kẻ hám tiền, yêu  ba năm  bỏ  một xu!”
 thật sự vắt óc nghĩ mãi cũng  hiểu nổi nhà    cái gì đáng tiền để  “hám”. Thế nên vì tò mò,  bấm  xem. Và … trời đất ơi,  suýt phun cả ngụm nước đang uống.
Anh  đăng nguyên một bảng chi tiêu chi tiết trong ba năm yêu . Từ chai nước suối 1 tệ, đến cái áo thun 200 tệ   mua cho chính  — ghi chép đầy đủ từng đồng từng cắc. Ăn cơm,  xe bus, tàu điện, mua đồ dùng sinh hoạt, tất cả đều  tính  “chi phí yêu đương”.
Dĩ nhiên, phần lớn mấy thứ đó chính   cũng dùng, cũng hưởng. Vậy mà tổng kết ba năm, con  là 25.438 tệ — chia  trung bình mỗi ngày  20 tệ. Nếu đây mà gọi là “hám tiền”, thì  thật sự  còn gì để .
Thế nhưng Lý Kiệt   thấy  vô lý, thậm chí còn bày  bộ dạng đáng thương để khơi gợi lòng thương hại của cư dân mạng:
“Chào  ,  là Lý Kiệt, hôm nay     những lời từ tận đáy lòng.”
“Các bạn   keo kiệt,   tính toán, nhưng thực  các bạn đều  cô  lừa cả !”
“Yêu  ba năm, cô   từng bỏ  một xu,  chi phí chung đều do  gánh vác.”
“Hỏi   đàn ông nào  cưới mà chịu chi hơn 25.000 tệ cho bạn gái như  ?”
“ yêu cô  thật lòng, luôn nghĩ về tương lai chung,  mà cô   so đo từng đồng sính lễ.”
“Thậm chí còn cố tình bôi nhọ gia đình , đẩy chúng   đầu sóng ngọn gió.”
“Xin   đừng để  cô  lừa — cô  chính là một kẻ hám tiền đầy mưu mô!”
“Đây là bảng chi tiêu rõ ràng, , Lý Kiệt,  thẹn với lòng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-dinh-hon-nha-trai-doi-lai-sinh-le/chuong-9.html.]
Anh  cứ tưởng rằng với bài diễn văn long trời lở đất , dư luận sẽ  sang thương cảm cho , đồng thời lên án   thương tiếc. Ai ngờ… hiệu ứng   ngược .
Cư dân mạng nổ tung:
“Thật là cô gái ‘hám tiền’ khổ sở quá, uống nước suối 1 tệ,  xe bus 2 tệ, đúng là xa xỉ!”
“Yêu  ba năm mà ngay cả một cuốc taxi cũng  nỡ trả cho  , bủn xỉn hết phần thiên hạ.”
“Nghiêm túc hỏi: Hai  yêu  mà mỗi ngày chỉ tiêu 20 tệ,   c.h.ế.t đói nhỉ?”
“Món đắt nhất là cái áo thun 200 tệ mua cho chính   — cái  mà cũng tính  chi phí yêu đương ?”
Giữa hàng loạt bình luận mỉa mai, chỉ duy nhất một câu, Lý Kiệt đột nhiên… trả lời  nghiêm túc:
“Vì cô  bảo cái áo , nên  mới mua để mặc cho cô  ngắm. Thế chẳng  cũng là vì cô  ?”
Đến đây thì     cạn lời, cảm thấy  vô tình thấy bài  cũng đủ xui xẻo.
Dĩ nhiên, cũng  một  ít đàn ông lên tiếng bênh vực  :
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
“Dù thằng    keo thật, nhưng một bàn tay vỗ   tiếng?”
“Nếu cô gái   hủy hôn, thì cũng nên trả   tiền   bỏ  chứ?”
  tới đây mà bật ,  nhịn nổi nữa. Một bàn tay  vỗ  tiếng  thì   chắc, nhưng nếu  vỗ thẳng  mặt Lý Kiệt, bảo đảm  to.
Rất nhanh, bình luận đòi  “trả tiền”  chính Lý Kiệt like và ghim lên đầu bài. Một đám đàn ông bốc mùi tụ tập bên , cá cược xem   trả .
 thì  đây, chậm rãi tính toán. Tiền   ?  chắc chắn sẽ trả.   đó…  vài món nợ,  cũng  tính toán  cho rõ ràng!