Sau Khi Đoạn Thân - Ta Có Không Gian Tích Trữ Vật Tư - Trồng Rau Nổi Tiếng Khắp Kinh Thành - Chương 220: Xử lý Thỏa đáng ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:31:01
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi rời , Lý Thừa Chí hiểu.
“Cha…”
Lý lão gia t.ử khoát tay.
“Có những việc thể quá rõ ràng, cũng thể thúc ép quá gấp gáp, chuyện nhất định là do tự nguyện, chứ vì con, vì nhà chúng mới đồng ý , tin phục là Đông gia, con, là nhà chúng , con hiểu ?”
Lý Thừa Chí sững tại chỗ, chợt bừng tỉnh đại ngộ.
Lý lão gia t.ử đẩy một bao lúa mạch cho , “Con còn nhiều điều học.”
Lý Thừa Chí bật , chắp tay : “Về còn cần nhờ cha dạy bảo.”
Thời trẻ, học vấn thành công, khó tránh khỏi lòng kiêu ngạo, một lòng đắm chìm học vấn, sâu nghiên cứu đạo thế tục.
Bằng cũng sẽ Phúc Khang Tửu Lâu gán tội, hủy hoại thứ.
Sau đó vẫn luôn trong giai đoạn sa sút, mỗi ngày mở mắt là cày bừa đồng ruộng kiếm ăn, chí khí cũng còn.
Ở trong trang cũng cố gắng tránh tiếp xúc với khác, càng ý định nghiên cứu những điều .
Giờ đây mới phát hiện , đạo thế tục , quả thật sâu xa vô cùng.
Nếu về mãi theo bên cạnh Đông gia, xa hơn, thật sự cần học hỏi cho kỹ.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Lý lão gia t.ử chắp tay lưng, mỉm hài lòng.
Trong trang viên, Vân Tri Ý đeo cho Tiểu Kim một cái vòng cổ, đó là một chiếc linh khí trữ vật.
Bên trong chứa một tài nguyên mới, bao gồm cả Huyền Vũ Trấn Sơn Trận.
Đến lúc đó để Cửu Vĩ cũng bố trí trận bàn ở đó, mở trận pháp truyền tống, hai bên liền thể tùy ý qua .
Tiểu Kim dùng mỏ nhẹ nhàng cọ xát viên bảo thạch màu vàng vòng cổ, vui vẻ bay lượn một vòng nóc nhà nàng.
Còn cố ý bay đến mặt Tiểu Thanh khoe khoang.
Tiểu Thanh nheo mắt, đó cũng ngẩng cằm, cố ý dùng móng vuốt gãi nhẹ cổ, để lộ ma châu cổ.
Vẻ mặt đầy hàm ý ‘quà của còn sớm hơn của ngươi’.
Tiểu Kim khựng .
Hai tiểu gia hỏa ánh mắt tí tách lóe lên tia điện.
Thủy Kỳ Lân bên cạnh xem mà lấy thú vị.
Mấy đứa nhóc hoạt bát một chút thì .
lúc , bên ngoài sân truyền đến tiếng hỏi của Phúc An Quận chúa, “Tri Ý ở đây ?”
Vân Tri Ý hiệu cho Tiểu Kim nhanh chóng việc chính, về phía cổng sân.
“A Uẩn.”
Phúc An Quận chúa thấy nàng, liền nở nụ , “Tình hình đại khái của Thiện đường sắp xếp xong, đến tìm ngươi giúp xem xét.”
Vân Tri Ý dẫn nhà, “Cứ sai đến gọi một tiếng là .”
Phúc An Quận chúa ánh mắt rơi con hồ ly trắng đang bò lan can phe phẩy đuôi, cùng với con ch.ó đen đang rạp lan can, : “Tri Ý ngươi còn nuôi thú cưng , đây từng thấy.”
“Đều là nhặt ở hậu sơn, nhân tiện nuôi luôn.”
Hai xuống bên bàn .
Phúc An Quận chúa từ tay thị nữ lấy hộp , mở nắp đẩy về phía nàng.
“Đây là những gì sắp xếp trong mấy ngày qua, ngươi xem thử.”
“Được.”
Vân Tri Ý giơ tay, lấy chồng giấy trong hộp .
Trên giấy cơ bản đều đầy chữ, nét chữ thanh tú, ít nhất cũng hơn trăm trang giấy.
Có thể thấy nàng mấy ngày nay thật sự dốc hết tâm sức.
Nội dung tài liệu đương nhiên thể chỉ những thứ liên quan đến Thiện đường.
Mà lấy Thiện đường trung tâm, sắp xếp việc kinh doanh hương liệu mà hai sắp hợp tác đây, lập một kế hoạch mới.
Trong kế hoạch, ai thể tham gia, tại tham gia, thế nào tham gia đều chi tiết.
Về mặt hiểu các thế lực liên quan đến triều đình và hậu cung, Phúc An Quận chúa rõ ràng hơn nàng.
Do đó nàng thể sàng lọc một nhân tuyển thích hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-than-ta-co-khong-gian-tich-tru-vat-tu-trong-rau-noi-tieng-khap-kinh-thanh/chuong-220-xu-ly-thoa-dang.html.]
Vân Tri Ý từng trang từng trang xem xét kỹ lưỡng.
Phúc An Quận chúa cũng từ căng thẳng mong chờ ban đầu, dần trở nên bình tĩnh, bên cạnh yên lặng uống , thỉnh thoảng lướt qua Vân Tri Ý.
Cảm nhận uy lực của nàng từ lúc nào tăng lên rõ rệt, đáy mắt càng thêm thâm sâu.
Lúc , Vân Tri Ý, bề ngoài, dường như gì đổi so với đây.
nàng , tiếp xúc với những nhân vật cấp cao từ nhỏ.
Lại thể cảm nhận sự đổi của nàng.
Vân Tri Ý của hiện tại, thậm chí khiến nàng cảm thấy, giống với Thái Thượng Hoàng.
Không là tướng mạo và khí thế, mà là cái khí chất của bậc thượng vị giả.
Nàng khẽ mím môi, cúi thấp mắt, che giấu thần sắc phức tạp.
Cứ tưởng rằng hiểu rõ về nàng, nhưng nàng luôn thể mới nhận thức của khác.
Vân Tri Ý, rốt cuộc ngươi là một như thế nào đây.
Khoảng nửa canh giờ , Vân Tri Ý mới đặt trang cuối cùng xuống, ngẩng đầu lên, Phúc An Quận chúa, thở dài : “Vô cùng chi tiết, cũng vô cùng hảo, đợi bổ sung thêm phần cung ứng nguyên liệu thô , bản kế hoạch thể tiến hành thực thi.”
Được nàng khen ngợi và công nhận, Phúc An Quận chúa hiểu vì , ngoài sự nhẹ nhõm trong lòng, còn dâng lên một chút niềm vui.
Nàng nhếch môi, “Tốt, đợi ngươi bổ sung xong, sẽ lập tức về kinh, thương lượng chi tiết với Bệ hạ.”
Vân Tri Ý : “Cũng cần gấp gáp như thế, dù thời gian còn dài, chi bằng ở thêm vài ngày nữa.”
Phúc An Quận chúa tỏ vẻ bất đắc dĩ, “Lúc rời kinh, hứa với Thái Hậu là sẽ về tháng Mười, giờ thời gian cũng gần kề .”
“Thôi , ngươi định khi nào khởi hành?”
“Năm ngày .”
Vân Tri Ý gật đầu, trầm tư, “Được.”
Gần tối.
Lý Thừa Chí mang theo danh sách đến bẩm báo, rằng thông báo về việc thu gieo truyền đạt, và các trang hộ cũng đưa quyết định.
Vân Tri Ý chút kinh ngạc, ngờ nhanh đến .
Nàng còn tưởng ít nhất cũng thương lượng hai ba ngày.
Nàng cầm lấy sổ sách mở .
Trong sổ ghi chép chi tiết phương thức trồng trọt mà mỗi gia đình lựa chọn, cùng với lượng ruộng đất thể canh tác, lượng lúa mạch đổi lấy.
Mấy trang cuối, liệt kê lượng lúa mạch mà một bộ phận trang hộ bán.
Xem xong, Vân Tri Ý Lý Thừa Chí một cái thật sâu, hỏi: “Các trang hộ đối với việc thu gieo còn ý kiến yêu cầu gì khác ?”
Trồng lương thực mùa thu đông là chuyện bất khả thi, về cơ bản là nhận thức chung của nông dân.
Nàng dự tính các trang hộ khi tin , chắc chắn sẽ chút cảm xúc.
Cho nên mới là cần cưỡng chế trồng trọt, còn đưa lựa chọn thuê mướn.
Không nàng rộng lượng gì, chỉ là ngại phiền phức, lười nhọc công, những việc thể giải quyết bằng chút bạc, cần phức tạp hóa.
Tuy nhiên nàng dự tính, chuyện ở phía các trang hộ, cũng cần một thời gian để chấp nhận.
Nào ngờ Lý Thừa Chí chẳng những đến một ngày, xử lý xong việc của mấy ngày.
Thật sự ngoài dự liệu của nàng.
Dù Lý gia quả thật chút uy tín trong điền trang.
trong những việc liên quan đến lợi ích, bất kể là uy tín tình nghĩa, đều dễ sử dụng.
Đặc biệt là trong danh sách, hộ gia đình chọn tự gieo trồng, chiếm đến sáu phần.
Trong đó phần lớn là những nhà nhiều ruộng đất, tổng diện tích đất tự gieo trồng, cộng chiếm gần tám phần.
Lý Thừa Chí : “Các trang hộ đều , năm nay nhờ ơn Đông gia, cuộc sống của mỗi nhà đều cải thiện, đều là kẻ chân lấm tay bùn, cũng chỉ hiểu chút đạo lý đồng ruộng, những thứ khác thì hiểu, tất cả đều theo sự sắp xếp của Đông gia.”
Vân Tri Ý nhướng mày, “Không lời oán trách nào ?”
Lý Thừa Chí vội vàng : “Đương nhiên là , đều cảm kích Đông gia nhân hậu, mặc dù quả thật hiểu ý định thu gieo của Đông gia, nhưng chỉ cần Đông gia , bất kể là việc gì trong khả năng, các trang hộ đều góp sức.”
Vân Tri Ý khép sổ sách , khóe môi khẽ nhếch, tin .
chuyện Lý Thừa Chí quả thật xử lý thỏa đáng.