Sau Khi Đoạn Thân - Ta Có Không Gian Tích Trữ Vật Tư - Trồng Rau Nổi Tiếng Khắp Kinh Thành - Chương 236: Tần Tri phủ tìm ngoại viện ---
Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:04:32
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tình trạng , y tiến thêm nữa, quá đỗi quỷ dị, những , cứ như ma che mắt .
Tần Tri phủ nhíu mày.
Nha dịch lấy hết can đảm : "Đại nhân, để bắt một về hỏi."
Tần Tri phủ vội vàng ngăn , "Đừng... thôi, về ."
Nếu tình trạng liên quan đến Vân Tri Ý, điều đó nghĩa là đối phương quấy rầy. Lúc mà xông một cách lỗ mãng, dễ đắc tội với nàng .
Trước đây y vốn gây hiềm khích với nàng . Hiện tại còn chuyện lương thực cao sản ở mắt, y càng kết oán với đối phương.
Tuy nhiên, khi về thành, y cho chạy một chuyến đến tiệm rau, nhờ nhân viên giúp truyền đạt lời thỉnh cầu gặp mặt Vân Đông gia.
Suy nghĩ một hồi vẫn thấy yên tâm, y cho xe đầu, đích chạy thêm một chuyến đến Vị Mãn Trai.
Lục Kinh Nghĩa đang xem sổ sách gác, Tần Tri phủ tìm, còn hồi tưởng một chút. Không nhớ gần đây bàn nào đặt tên y.
Chẳng lẽ là khác đưa tới . Y ngoài hỏi: "Ở phòng riêng nào?"
Tiểu nhị sững sờ, vội vàng giải thích, "Tri phủ đại nhân ở trong phòng riêng, mà đang ở bên ngoài tửu lầu."
Lục Kinh Nghĩa khựng , nghi hoặc liếc tiểu nhị một cái, đó tiếp tục . Chỉ là bước chân nhanh hơn một chút.
Vừa xuống lầu, y đột nhiên một đội mũ che mặt chặn .
Lục Kinh Nghĩa còn tưởng là gặp khách lên lầu, bèn xin , nghiêng nhường đường.
Nào ngờ, y thấy đối phương đột nhiên thốt một câu.
"Lục , quả nhiên là ngươi."
Nghe thấy giọng chút quen thuộc, Lục Kinh Nghĩa chỉ khựng một thở, nhanh liền nhớ đó là ai, sắc mặt lập tức đổi.
sự biến đổi chỉ diễn trong nháy mắt, y liền khôi phục vẻ mặt bình thường, chỉ khiêm tốn .
"Chúc khách nhân dùng bữa vui vẻ, tại hạ việc gấp, tiện ở lâu."
Nói y khẽ gật đầu, chuẩn tiếp tục xuống lầu. Lại khẽ một câu.
"Công chúa bệnh ."
Bước chân Lục Kinh Nghĩa nữa dừng . Người thấy , đến mặt y.
Ai ngờ, còn kịp mở lời, Lục Kinh Nghĩa dùng giọng điệu lạnh nhạt : "Công chúa kim chi ngọc diệp, thể bệnh tự thái y chăm sóc, Lục mỗ đại phu."
Người dường như chút tức giận, nghiến răng nghiến lợi .
“Công chúa vì ngươi mà lâm bệnh, Lục rời tiêu sái, giờ đây xem vẫn sống khá , đáng thương cho Công chúa luôn nhớ nhung ngươi, ngươi dám...”
“Châu Nữ Sứ, thận ngôn.”
Nàng kịp hết lời, liền Lục Kinh Nghĩa cắt ngang.
Hắn nghiêng đầu, khẩy một tiếng, ngữ khí lạnh lùng, nhưng đáy mắt mang theo vẻ tự giễu.
“Lục mỗ chẳng qua chỉ là một kẻ áo vải, già yếu sắc suy, nào dám nhận sự nhớ nhung của Công chúa, huống hồ Công chúa giờ đây lương nhân ở bên, Châu Nữ Sứ vẫn nên đừng những lời gây hiểu lầm như , tránh tổn hại thanh danh của Công chúa.”
Sắc mặt đến đổi, đáy mắt lóe lên một tia dị sắc.
Lục Kinh Nghĩa hề , thấy nàng thêm lời nào, mỉa mai , chắp tay tiếp tục bước xuống lầu.
Những vị khách lầu chỉ cho rằng đang chào hỏi vị khách gặp gỡ mà thôi, hề sinh nghi.
Nhìn thấy , đều lượt chào hỏi.
Lục Kinh Nghĩa mỉm chắp tay đáp lễ, đến cửa tửu lầu.
Quả nhiên thấy một cỗ xe ngựa đang đậu bên ngoài cửa.
Vừa lúc Tần Tri phủ vén rèm cửa sổ lên, vẫy tay với .
Lục Kinh Nghĩa bèn bước tới, lên xe ngựa, chắp tay .
“Chẳng Tri phủ đại nhân quang lâm…”
Tần Tri phủ vội vàng khoát tay.
“Lục lão đừng khách khí, nào, xuống .”
Lục Kinh Nghĩa thuận thế xuống bên cạnh, thấy Tần Tri phủ nhíu mày thôi.
Hắn bèn chủ động hỏi: “Chẳng Tri phủ đại nhân tìm tại hạ, gì sai bảo?”
Vị Mãn Trai giờ đây trở thành nơi lui tới của các gia đình quyền quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-than-ta-co-khong-gian-tich-tru-vat-tu-trong-rau-noi-tieng-khap-kinh-thanh/chuong-236-tan-tri-phu-tim-ngoai-vien.html.]
Các quan viên quý tộc đến đây nhiều vô kể.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Cơ bản Lục Kinh Nghĩa đều tiếp đón.
Những ít xưng gọi kết giao bằng hữu với .
Lục Kinh Nghĩa luôn giữ đúng bổn phận, hề vượt qua nửa phần.
Tần Tri phủ nhíu mày , dò hỏi, “Chẳng Lục chưởng quầy dạo gần đây gặp qua Vân Đông gia ?”
Lục Kinh Nghĩa nhướng mày, “Tri phủ đại nhân tìm Đông gia của chúng ?”
Tần Tri phủ gật đầu, đợi Lục Kinh Nghĩa mở lời nữa, liền .
“Chẳng Lục chưởng quầy chuyện tiểu mạch (lúa mì) ở Đông Dương Điền Trang đạt năng suất 500 cân/mẫu ?”
Lục Kinh Nghĩa ngẩn , đó mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Tần Tri phủ thấy , ngay hề chuyện , khỏi chút thất vọng.
thấy Lục Kinh Nghĩa nhanh chóng thu vẻ ngạc nhiên, “Chẳng Tần Tri phủ chuyện từ , nếu là đồn thổi…”
Tần Tri phủ vội vàng lắc đầu, “Không đồn thổi, là do Vân Đông gia phái đưa sổ sách lương thực đến nha phủ ghi chép .”
Lục Kinh Nghĩa nháy mắt giãn mày, kiên định gật đầu.
“Nếu là lời Đông gia , ắt hề giả dối.”
Mặc dù chuyện năng suất 500 cân/mẫu quả thực gây chấn động và đáng nghi ngờ, nhưng nếu chuyện là do Vân Tri Ý .
Cho dù tận mắt chứng kiến, Lục Kinh Nghĩa cũng cảm thấy quá khó chấp nhận.
Có thể trồng nguyên liệu thể trị bệnh, thì việc trồng lương thực sản lượng cao còn gì lạ lùng nữa.
Chỉ là nghĩ đến một vài chuyện, nhịn nhíu mày.
Nguyên liệu thể trị bệnh, nếu từng ăn qua, xong lẽ chỉ coi đó là một chiêu trò.
trồng lương thực sản lượng cao, đây là chuyện thể chấn động thiên hạ.
Nếu tin tức truyền lên , Đông gia chắc chắn sẽ nhiều phía quan tâm.
Đặc biệt là vị ở cùng .
Nghĩ đến tính cách của Đông gia, lo lắng đến lúc đó sẽ xảy xung đột.
Tuy nhiên, nghĩ đến Phúc An Quận Chúa và Tiểu Công Chúa hiện giờ hẳn vẫn đang ở Điền Trang, lẽ Đông gia cũng ý hợp tác với phía ?
Chỉ e những dễ hợp tác.
Trong lúc im lặng, Tần Tri phủ cất lời với ý vị khó hiểu: “Lục chưởng quầy quả thực tin tưởng Vân Đông gia.”
Lục Kinh Nghĩa thu suy nghĩ, : “Đông gia của chúng xưa nay dối, chẳng Tri phủ đại nhân tìm tại hạ, là vì…”
Tần Tri phủ bất đắc dĩ .
“Lục chưởng quầy cũng , đây là chuyện lớn, vốn dĩ bản quan tự đến Điền Trang hỏi Vân Đông gia, nhưng gặp sự việc quái dị đường, e rằng Vân Đông gia ngoài tùy tiện quấy rầy, nên hỏi Lục chưởng quầy cách nào liên lạc với Vân Đông gia, giúp truyền đạt một câu, bản quan thỉnh cầu nàng đến gặp mặt.”
Lục Kinh Nghĩa nghi hoặc, “Tri phủ đại nhân gặp chuyện kỳ lạ gì?”
Nhắc đến chuyện , vẻ mặt Tần Tri phủ trở nên kỳ quái, Lục Kinh Nghĩa, nữa thôi.
Dù loại chuyện , dù tận mắt chứng kiến cũng sẽ tưởng là ảo giác.
Nói e rằng càng khó khiến tin tưởng.
Xem Lục Kinh Nghĩa quả thực rõ tình hình bên Điền Trang.
Suy nghĩ một lát, liền lắc đầu, “Chuyện phức tạp lắm.”
Lục Kinh Nghĩa thấy , trong lòng tò mò, nhưng cũng hỏi thêm nữa.
Hắn trực tiếp từ chối, cũng đồng ý, chỉ sẽ phái thử, nếu , thì đành đợi ngày mai trong Điền Trang đưa rau đến, nhờ họ truyền lời.
Tần Tri phủ theo bản năng nhíu mày.
vẫn gật đầu cảm ơn, “Vậy phiền Lục lão .”
Lục Kinh Nghĩa mỉm chắp tay, “Tri phủ đại nhân khách khí , nếu còn chuyện gì khác, tại hạ xin phép quấy rầy nữa.”
Tần Tri phủ cũng khách khí đáp lễ, “Làm hao phí thời gian của Lục lão , mời.”
Lục Kinh Nghĩa tiễn xe ngựa rời , tại chỗ suy nghĩ một lát, đầu bảo tiểu nhị đến hậu viện đ.á.n.h xe ngựa , thẳng tiến đến Tinh Xu Môn.