Sau Khi Đoạn Thân - Ta Có Không Gian Tích Trữ Vật Tư - Trồng Rau Nổi Tiếng Khắp Kinh Thành - Chương 247: Ngón Chân Khều Ra Một Tòa Tiên Cung ---

Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:04:43
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không từ vang lên một tiếng đồng la, đó một giọng vang vọng khắp xung quanh: “Chư vị môn nhân, phía là Phúc Đại (Túi May Mắn) Năm Mới, bên trong chứa đựng những điều bất ngờ khác . Bây giờ, tất cả hãy phô diễn thực lực của , ai giành càng nhiều Phúc Đại, sẽ càng nhiều bất ngờ. Ba đầu còn phần thưởng phụ thêm. Hãy dừng đúng lúc, tổn thương khác, ai vi phạm sẽ hủy bỏ tư cách. Bắt đầu.”

Nghe , đôi mắt của các môn nhân chợt sáng lên. Sau khi đầu , tất cả đồng loạt lao , vút cao lên trung, cố gắng hái Phúc Đại. Chỉ là Phúc Đại hề yên, chúng bay cao bay thấp, còn ẩn . Chỉ dựa chạy và nhảy căn bản thể nào lấy .

vì quá sốt ruột, dốc một , bỗng nhiên thông hiểu Khinh Công mắc kẹt bấy lâu, thuận lợi bắt một chiếc Phúc Đại. Có rút thắt lưng , rót một tia nội lực yếu ớt , cố gắng cuốn Phúc Đại xuống. Có thừa cơ chống lên vai khác, mượn lực nhảy vọt lên cao, tóm lấy Phúc Đại. Có hai phối hợp, hỗ trợ bay lên cao để bắt Phúc Đại. Lại một Tu sĩ mới học dẫn khí nhập thể, nỗ lực ngưng luyện linh lực, nhưng cách nào cũng thể ngưng tụ , lo lắng đến mức toát mồ hôi.

thì cũng năm hoa tám kiểu, mỗi phô diễn thần thông của . May mắn là mục đích ngày hôm nay vốn là để mang phúc lành và niềm vui cho . Đến đoạn kết, một vẫn bắt Phúc Đại nào, cũng sẽ một chiếc Phúc Đại tự động bay đến tay họ. Khiến tất cả đều món quà Năm Mới đầu tiên .

nhận Phúc Đại, lập tức mở , thấy bên trong đều là những tờ giấy nhỏ. tờ giấy nhỏ về các loại tài nguyên thể đổi . Thậm chí cái còn ghi thẳng điểm tích lũy. Lập tức ai nấy đều vô cùng phấn khích, kích động.

Khi hoạt động đầu tiên kết thúc, tất cả đều mồ hôi đầm đìa, nhưng ai cảm thấy mệt mỏi, ngược càng thêm tinh thần phấn chấn. Giọng xuất hiện, bảo tiếp tục đến cửa ải thứ hai.

Mọi nghi hoặc, liền tiếp tục bước tới. Ai ngờ bước một bước, cảnh tượng mắt đổi. Lần là một tòa Tháp Gỗ cao ba mươi trượng. Trên đỉnh Tháp Gỗ rủ xuống từng dải lụa đỏ. Mỗi leo lên đỉnh tháp đều thể lấy một dải lụa đỏ. Mỗi dải lụa đỏ thể đổi hai trăm điểm tích lũy. Ba leo lên đầu tiên cũng phần thưởng phụ thêm.

Tất cả , ngẩng đầu tòa Tháp Gỗ cao đến mức thấy đỉnh. Bắt đầu xoa tay , hăng hái. Tốt, lắm, ngay cả qua năm mới cũng quên đặc huấn đúng , xem ai sợ ai!

Cứ như , trong Huyễn cảnh hết cửa ải đến cửa ải khác. Có nơi là t.h.i t.h.ể năng, nơi là thi trí lực, nơi là khảo nghiệm sự ăn ý. Chờ đến khi vượt qua hết năm cửa ải, các môn nhân gần như kiệt sức. trong mắt họ tràn đầy sự hưng phấn và thỏa mãn.

Huyễn cảnh xung quanh đổi. Ngay lúc họ đều tưởng rằng sẽ tiếp tục vượt ải, thì thấy cảnh tượng mắt trở nên quen thuộc và vui tươi. Trên sân bãi rộng lớn, đặt vô chiếc bàn tròn. Trên bàn, bày đầy những món ăn đủ màu sắc, hương thơm bay khắp nơi. Khiến cho vận động nửa ngày, bụng bắt đầu réo vang, đều nhịn nuốt nước miếng.

Bỗng “rầm” một tiếng, pháo hoa bắt đầu nở rộ bầu trời đêm. Dư Thiếu Liêm xách đồng la, tươi xuất hiện, thu hút sự chú ý của . “Đêm nay, chơi vui vẻ ?”

Mọi hưng phấn, lớn tiếng hô vang: “Vui vẻ!” Ai ngờ Dư Thiếu Liêm thu hồi nụ , nghiêm túc : “ chúng xem vui vẻ cho lắm.”

Mọi sững sờ, đương nhiên “chúng ” mà bao gồm những ai, lập tức đều lộ vẻ căng thẳng và bất an. Dư Thiếu Liêm tiếp tục : “Nửa năm nay, sự đổi của các vị quả thực nhỏ, trưởng thành cũng nhiều, nhưng vẫn còn xa mới đủ.”

Mọi im lặng, đều hổ thẹn cúi đầu. Ban đầu họ cố gắng là vì dùng điểm tích lũy đổi bạc. Cho nên chỉ khi nhiệm vụ mới sức, điểm tích lũy thì lơ là. Bây giờ nghĩ , quả thực là lãng phí quá nhiều thời gian, chịu cầu tiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-than-ta-co-khong-gian-tich-tru-vat-tu-trong-rau-noi-tieng-khap-kinh-thanh/chuong-247-ngon-chan-kheu-ra-mot-toa-tien-cung.html.]

Ngay khi tất cả đều rơi trạng thái tự kiểm điểm buồn bã, thì thấy Dư Thiếu Liêm chuyển đề tài, giọng điệu mang theo nụ nhẹ nhõm: “, sự nỗ lực của , chúng đều thấy. Năm nay chúng bước một bước lớn, tương lai chúng còn nhiều thời gian hơn, nhiều cơ hội hơn. Mọi lòng tin , sang năm sẽ hơn nữa, đạt thành tựu cao hơn, đổi vận mệnh của bản và gia đình!”

Lời , lập tức khiến bầu khí bùng cháy. Các môn nhân ngẩng cao đầu, trong mắt dường như chứa đựng ngọn lửa, đồng thanh hô lớn: “Có!”

Dư Thiếu Liêm cong khóe mắt: “Rất , hổ là thiên chi kiêu t.ử Môn chủ chọn lựa. Môn chủ tuệ nhãn , nguyện ý ban cho chúng cơ duyên lớn đến nhường , bất luận thế nào, chúng tuyệt đối thể để Môn chủ thất vọng. Làm ?” “Làm !”

Ở phía , bài diễn thuyết hùng hồn, lồng ghép tư ý riêng của Dư Thiếu Liêm, Vân Tri Ý nhịn đưa tay ôm trán. Ngượng ngùng đến mức dùng ngón chân khều một tòa Tiên Cung. Cửu Vĩ đến hoa run cành rẩy. Ngay từ đầu tiên gặp mặt, nó Dư Thiếu Liêm là một nhân tài. Bất kể là phương diện nào.

Biểu cảm của Vưu Tân Nguyệt và Thường Sơn Phong chút rối rắm. Vừa những lời đó cho nhiệt huyết dâng trào, hận thể xông lên hô vang một câu. Lại cảm thấy da đầu tê dại, một cảm giác ngượng ngùng vô cớ dùng ngón chân bấu chặt xuống đất.

Bên , Dư Thiếu Liêm cuối cùng cũng kết thúc bài diễn thuyết hùng hồn của . Tất cả môn nhân theo lệnh , bắt đầu tìm chỗ , vây quanh bàn, những món tiệc tất niên phong phú mắt mà thèm chảy nước miếng. Lúc Dư Đường chủ cao giọng : “Hiện tại, xin mời Môn chủ của chúng , đôi lời với .”

Nghe , thần sắc đều nghiêm , cùng ngẩng đầu, về phía mà chỉ. Chỉ thấy đằng xa đột nhiên sáng lên ánh đèn. Lúc mới phát hiện bên một cái đài nhỏ, đó cũng bày một cái bàn. Mấy vị cấp đều ở phía . Mà ở chính vị trong đó, chính là Môn chủ của họ. Ánh sáng quá mờ ảo, khiến họ thể rõ dáng vẻ của Môn chủ. họ cảm thấy nàng lấp lánh phát sáng, tiên khí phiêu phiêu.

lúc Vân Tri Ý đang cảm thấy da đầu cứng đờ như trét xi măng. Nàng hít sâu một , gượng nở một nụ , giọng bình tĩnh truyền : “Các ngươi đều là nền tảng của Môn phái, Tinh Xu Môn ngày hôm nay thể vững thế gian, công lao của các ngươi thể mai một. Bất quá, con đường tu hành lâu dài và gian khổ, mong rằng các ngươi tránh kiêu căng và nóng vội, sớm tìm thấy đạo của chính .”

Lời dứt, Dư Thiếu Liêm là đầu tiên phụ họa: “Cẩn tuân lời Môn chủ dạy bảo, chúng nhất định sẽ phụ lòng Môn chủ.”

Tất cả đồng loạt dậy, bao gồm cả những ở bàn Vân Tri Ý, cũng rôm rả hô lên: “Cẩn tuân lời Môn chủ dạy bảo, chúng nhất định sẽ phụ lòng Môn chủ.”

Lời xuất phát từ lòng chân thành, mang theo một chút khách sáo miễn cưỡng nào. Sĩ khí vô hình, từ từ ngưng tụ, lơ lửng , dần dần bao phủ bộ Tinh Xu Môn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Vân Tri Ý ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc. Đó là hình thái sơ khai của Khí vận một Tông phái. Nàng chút bất ngờ những xung quanh, một lát , đáy mắt nổi lên ý : “Mọi xuống . Hôm nay là để mừng năm mới, cũng là bữa tiệc đoàn viên đầu tiên của Tinh Xu Môn, cần câu nệ, cứ tận tình vui uống.”

“Đa tạ Môn chủ!” Mọi đồng thanh hô lớn.

 

Loading...