Sau Khi Đoạn Thân - Ta Có Không Gian Tích Trữ Vật Tư - Trồng Rau Nổi Tiếng Khắp Kinh Thành - Chương 263: Thiên Hạ Sắp Đổi Thay ---
Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:04:59
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự liên kết , khẳng định những suy đoán đây của họ, tạm thời trấn an dân chúng trong thành.
Mặc dù cơn sóng tranh mua vì thế giảm bớt đôi chút, nhưng cũng chỉ đảm bảo sẽ gây bạo loạn mà thôi.
Giữa mùa đông lạnh giá, cả thành vẫn cũng là qua tấp nập.
Hằng ngày vẫn chen chúc khắp nơi, chỉ mong tìm cơ hội mua thêm một ít nguyên liệu đặc biệt hoặc thực phẩm.
Vân Tô Phường cũng thể tạm thời điều chỉnh quy tắc hạn chế mua, mỗi mỗi ngày chỉ mua một phần điểm tâm.
Vài cửa hàng đều linh hoạt điều chỉnh, cố gắng đảm bảo đều cơ hội mua hàng hóa.
Khang Chính Đế, đang ở xa tại Hoàng Thành, cũng lượt nhận mật thư từ Lão Phụ (Thái Thượng Hoàng) và Tam nhi tử.
Thành thật mà , khoảnh khắc thấy mật thư, Khang Chính Đế ngây .
Nội dung trong thư, khiến khó tin, y mãi lâu mới hồi phục tinh thần.
Đợi đến khi tiếng cung nhân thông truyền, y mới như choàng tỉnh khỏi cơn mơ.
Nghe là Hoàng Hậu đến, nghĩ đến nội dung trong thư, lòng y liền nhảy dựng.
Theo bản năng, y là gặp.
lời đến khóe miệng, y vẫn đổi , "Mời Hoàng Hậu điện."
Sau đó y vội vàng thu dọn các bức thư, đặt hộp, kéo ngăn kéo bí mật bàn sách và cho .
Đồ vật cất xong, Hoàng Hậu liền xuất hiện ở cửa điện.
Nàng nhận hộp thức ăn từ tay nữ quan, bước , mỉm .
"Bệ hạ, hôm nay Thần nhi và Dục nhi đến Vị Mãn Trai, đặc biệt mang về cho Người một phần Kim Ti Nhiệt Nhũ."
Khang Chính Đế cúi đầu, Hoàng Hậu nhận vẻ khác thường của y, đặt hộp thức ăn lên bàn án bên cạnh.
thấy một tiếng "Rầm", vội vàng đầu .
Liền thấy Khang Chính Đế đang cúi nhặt chiếc chặn giấy đ.á.n.h rơi đất.
Nàng khẽ mỉm , lấy sữa và điểm tâm bên trong sắp xếp ngay ngắn.
"Bệ hạ hãy nghỉ ngơi một chút, dùng vài món điểm ."
Khang Chính Đế mím môi, giả vờ để tâm hỏi: "Chẳng chỗ ở Vị Mãn Trai khó đặt lắm , bọn chúng nữa ."
Hoàng Hậu nhẹ, "Là Nguyên Nhã đặt từ lâu, Dục nhi liền bảo ké bữa ăn."
Nói xong, nàng còn lắc đầu bất đắc dĩ, "Đứa trẻ , cũng chẳng khi nào mới chịu trưởng thành."
Khang Chính Đế cầm lấy món điểm tâm tinh xảo mà y yêu thích thường ngày, c.ắ.n một miếng, nhưng cảm thấy mùi vị.
"Thần nhi cũng , ca ca mà quản , quá là hiểu lễ nghĩa."
Hoàng Hậu chút kinh ngạc, luôn cảm thấy ngữ khí của Bệ hạ hôm nay phần kỳ lạ.
y quả thực cũng ít quở trách hai như thế , nên nàng cũng nghĩ nhiều.
“Dục nhi nha đầu sợ mắng, liền lôi ca ca cùng gánh vác trách nhiệm đây mà.”
Nói xong, nhớ tới con trai khác của , Hoàng hậu khỏi hỏi: “Bệ hạ, Hằng nhi bao giờ hồi cung, chẳng là ban sư hồi triều ?”
Khang Chính Đế khựng một chút, cúi đầu tiếp tục ăn điểm tâm.
“Trên đường Châu Thành xảy chút việc, Trẫm bảo nó xử lý .”
Hoàng hậu , khỏi nhíu mày, “Là việc gì, nguy hiểm ?”
Nàng dứt lời kịp phản ứng, lời thích hợp, vội : “Vậy Hằng nhi chừng nào thể trở về? Thần nhi hai ngày nay cũng liên tục hỏi.”
Ngón tay Khang Chính Đế cong , ánh mắt trở nên sắc bén, trầm giọng : “Nó hỏi điều để gì?”
Hoàng hậu thấy kỳ lạ, “Hai lâu gặp, tự nhiên là nhớ nhung, Bệ hạ Thần nhi lo lắng cho Tam hoàng của nó bao nhiêu, chỉ Dục nhi nha đầu là vô tâm vô phế thôi.”
Hoàng hậu đến đây, khóe môi nhịn cong lên một nụ .
Điều nàng an ủi nhất, là hai con trai đều tài năng, mà là hai đứa thể hòa thuận với . Nàng hy vọng dù ai lên Hoàng đế, vẫn thể tương trợ lẫn .
Khang Chính Đế liếc nàng một cái, cúi đầu che sự lạnh lẽo u ám trong mắt.
Hắn buông đũa xuống.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hoàng hậu thấy , chút nghi hoặc, “Bệ hạ , vẻ hợp khẩu vị.”
Lúc nàng mới phát hiện, sắc mặt Khang Chính Đế dường như lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-than-ta-co-khong-gian-tich-tru-vat-tu-trong-rau-noi-tieng-khap-kinh-thanh/chuong-263-thien-ha-sap-doi-thay.html.]
Khang Chính Đế đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa giữa ấn đường.
“Không , chỉ là việc biên quan bận rộn, hôm nay nhiều nơi phát sinh dịch bệnh.”
Hoàng hậu , lông mày cũng nhíu chặt .
“Dịch bệnh? Giữa mùa đông rét mướt, xảy dịch bệnh.”
Bất kể cổ kim, xưa nay đến dịch bệnh là biến sắc.
Điều đáng sợ của thứ là nó dễ dàng cướp sinh mạng, mà là tốc độ lây lan cực nhanh, chỉ cần sơ suất một chút thôi là cả thành sẽ diệt vong.
Đột nhiên, nàng nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt chợt đổi, ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nóng rực Khang Chính Đế, giọng mang theo một tia run rẩy.
“Bệ hạ chẳng lẽ để Hằng nhi đến đó?”
Khang Chính Đế giữ chặt nét mặt, giấu nàng, “Phải.”
Hoàng hậu đột nhiên dậy, sắc mặt trắng bệch, “Bệ hạ, Người …”
Nàng , chuyện nguy hiểm như , thể để nhi t.ử . Thân thể mới phục hồi, vạn nhất lây nhiễm thì .
lời đến cửa miệng dừng .
Hằng nhi là hoàng tử, cũng là khả năng trở thành trữ quân nhất, thậm chí là Hoàng đế kế nhiệm. Những gì đều là trách nhiệm của .
Đừng là con trai, là Hoàng hậu, nàng cũng gương, chứ là chỉ trích.
chỉ cần nghĩ đến con trai đang đối mặt với nguy hiểm, là một , lòng nàng thể dễ chịu.
Nàng hít một thật sâu, mím môi : “Bệ hạ, dịch bệnh xảy ở , chắc chắn hiện giờ đang thiếu thốn nghiêm trọng t.h.u.ố.c men và than củi, Thần lập tức cho chuẩn d.ư.ợ.c liệu và than củi, đưa đến vùng dịch.”
Khang Chính Đế giãn mày, hài lòng với thái độ của Hoàng hậu.
khi nghĩ đến con trai khác, trong lòng khỏi cảm thấy phiền muộn và nặng nề.
Sao thành thế .
Trong thư mà Phù Viễn Bác và Phù Đình Thần gửi tới, cơ bản đều là trực tiếp thuật những việc Vân Tri Ý thăm dò .
Đương nhiên, những gì Vân Tri Ý hiện cũng chỉ là từ ký ức châu mà .
Cho nên nàng chỉ thể trực tiếp cho hai kết quả, nhưng tạm thời thể đưa bằng chứng.
Thay đó, nàng đưa một manh mối, ý để hai tự tìm chứng cứ xác thực.
Chỉ là hiện tại hai đều chọn tập trung những việc quan trọng mắt, tâm trí để điều tra những chuyện .
Liền chuyển giao nhiệm vụ cho Khang Chính Đế.
Trong thư rõ, châm ngòi chiến tranh giữa hai nước, và tay ám hại Phù Đình Thần nhiều tháng , chính là Phù Dục Thần.
Đồng thời đưa vài manh mối tương đối quan trọng, đều là những thứ thể trực tiếp tóm gọn bè phái của đối phương.
Khang Chính Đế từng tiếp xúc với Vân Tri Ý, vì thể tin tưởng nàng như cha và con trai .
tin tưởng cha và con trai .
Dù cho nhi t.ử thể ảnh hưởng bởi ân cứu mạng mà mất sự phán đoán.
phụ thì tuyệt đối sẽ .
Nếu phụ tin tưởng, nhất định lý do.
Chuyện cho dù kết luận, cũng nửa phần khả năng là thật.
Chuyện cốt nhục tương tàn trong hoàng gia vốn hiếm.
khi chính trải qua, vẫn sẽ cảm thấy đau lòng.
Đặc biệt, đây là hai đứa con đặt kỳ vọng nhất.
Dù đau lòng đến , một việc cũng buộc .
Trong Hoàng thành, giữa lúc sự kiện bình luận ẩm thực đang diễn náo nhiệt, một dòng chảy ngầm bắt đầu cuộn trào.
Một nhạy bén sớm nhận điều bất thường.
Phù Dục Thần mảnh giấy trong tay, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối ánh nến chiếu tới, trông vô cùng âm u quỷ dị.
Hắn giơ tay lên, đặt mảnh giấy lên ngọn nến, khóe môi nhếch lên một độ cong.
“Điều nên đến, cuối cùng cũng đến, cũng là lúc .”