Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 127: Cứu lấy mấy đứa trẻ này
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:02:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cảnh Minh tăng nhanh bước chân thôn tìm hỏi, dọc đường tìm một hộ dân nào đó để hỏi đường đến nhà thôn trưởng cũng chẳng thấy một bóng .
Lúc ám vệ đến bẩm báo, “Chủ tử, bộ thôn chúng dò xét một lượt, chỉ nhà lão thôn trưởng ở chính giữa thôn còn , các căn nhà khác đều ai.”
“Đi, dẫn đường đến nhà lão thôn trưởng.” Cố Cảnh Minh .
Chưa mấy bước đến nhà lão thôn trưởng, Tây Ảnh tiến lên gõ cửa, cửa kẽo kẹt một tiếng mở .
Một bé trai sáu bảy tuổi với vẻ mặt mơ màng Cố Cảnh Minh và những khác, gì cũng cho họ .
“Xin dẫn chúng tìm thôn trưởng.” Cố Cảnh Minh bé trai, ôn hòa : “Chúng đến để xem các con cần giúp đỡ gì ?”
Bé trai thấy lời , đột nhiên “oa” một tiếng bật .
Vẫn đáp lời Cố Cảnh Minh, mà chạy nhà chạy gọi: “Thái gia gia, thần tiên đến , chúng cứu , thần tiên đến ——”
Cố Cảnh Minh và Từ Cửu liếc mắt , tình hình của thôn quả nhiên như bọn họ nghĩ.
Mấy trì hoãn nữa, theo bé trai nhà.
Vừa qua sân, đến cửa chính sảnh, liền thấy một lão nhân run rẩy, dẫn bảy tám đứa trẻ đến cửa đón họ.
Lão nhân thần sắc kích động, nhà dẫn các đứa trẻ quỳ xuống dập đầu với họ, “Cầu quý nhân cứu lấy mấy đứa trẻ .”
“Cầu quý nhân giúp an trí mấy đứa trẻ , thôn ngày thường sống cũng tệ, mỗi nhà đều giữ chút gia tài và bạc tiền gạo lương, các ngài đều thể lấy .”
“Chỉ cầu mong thể an trí những đứa trẻ .”
Lúc Cố Cảnh Minh mới chú ý đến bài trí trong nhà, tuy thể gọi là phú lệ đường hoàng, nhưng giàu hơn phần lớn thôn dân khác.
Nhà của lão thôn trưởng Ôn Đại Tráng ở Quế Hoa thôn so với nhà lão nhân , quả thực thể là bần hàn.
Thấy vẻ mặt Cố Cảnh Minh đang đ.á.n.h giá căn nhà, Tây Ảnh thấp giọng : “Vừa ám vệ đến báo, rằng các gia đình trong thôn đều sống khá giả, nhà cửa mỗi hộ đều .”
“Lão nhân gia mau mau dậy, gì chúng xuống chuyện.” Cố Cảnh Minh vội vàng đỡ lão nhân dậy.
Mấy vây quanh lò than trong chính sảnh.
“Lão nhân gia, đây là chuyện gì ? Vì trong thôn thấy ai khác, mấy đứa nhỏ là ?” Cố Cảnh Minh hỏi.
Nghe Cố Cảnh Minh hỏi , lão nhân thần sắc lập tức bi thương, che mặt : “C.h.ế.t hết , đều c.h.ế.t hết , đều tuyết chôn c.h.ế.t ——”
Thì , thôn gọi là Lý T.ử thôn. Thôn nhỏ, chỉ đến mười hộ gia đình, nhưng đất đai khá nhiều, thôn dân sống khá giả.
Vào mùa nông nhàn, cả thôn cùng đốt than bán, kiếm thêm chút bạc tiền để bù đắp cuộc sống.
Mấy năm nay, vì một thanh niên trong thôn từng phụ việc cho một gia đình giàu mai mối, nên các gia đình giàu đặt mua than của thôn ngày càng nhiều, cuộc sống của từng hộ gia đình Lý T.ử thôn ngày càng trở nên khấm khá.
Thông thường mùa đông, họ đều đốt than xong và gửi đến các nhà, khi tuyết rơi sâu đông thì đóng lò chờ đến năm .
Ai ngờ năm nay thời tiết quá lạnh, mười ngày Lý T.ử thôn nhận một đơn đặt than của một gia đình giàu , hơn nữa lượng than cần đặc biệt nhiều.
Những dân cần cù của Lý T.ử thôn nỡ từ chối mối ăn , thế là tất cả lao động trong thôn lên núi đốt than.
Mấy ngày họ đang đợi than chín để mở lò, ai nấy đều hớn hở rằng khi đưa lô than , sẽ yên ở nhà chờ đón năm mới.
Có tiền , năm nay Chắc chắn thể đón một cái Tết sung túc.
Ai ngờ tuyết lớn liên tục rơi suốt mấy ngày, khi họ mở lò thì gặp tuyết lở, tất cả những mở lò trong thôn đều chôn vùi lớp tuyết.
Ngày hôm đó, trời đất Lý T.ử thôn sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-127-cuu-lay-may-dua-tre-nay.html.]
Giờ đây, trong thôn chỉ còn lão thôn trưởng già yếu , và sáu đứa trẻ.
Đứa lớn nhất chính là đứa trẻ mở cửa cho bọn họ, là chắt của lão thôn trưởng——Thiết Ngưu sáu tuổi.
Đứa nhỏ nhất là một bé gái chỉ hơn hai tuổi, lúc đang với vẻ mặt tò mò chớp chớp đôi mắt to tròn bọn họ, còn hiểu cảnh khó khăn của .
“Ta già , chống đỡ nổi nữa, nhưng những đứa trẻ đây——” Lão thôn trưởng nước mắt giàn giụa.
“Những ngày ngày đêm mong ngóng, thể một bụng qua, phát hiện điều bất thường của thôn, bước thôn chúng xem xét.”
“Chỉ cần đến, giúp mang những đứa trẻ , tất cả thứ trong thôn chúng đều thể tặng cho họ.”
“Còn về việc các đứa trẻ sẽ , chỉ thể xem tạo hóa của chúng.”
Lão thôn trưởng , các đứa trẻ tuy còn ngây thơ nhưng thể cảm nhận bầu khí nặng nề, cũng đều theo lão thôn trưởng mà rống lên.
Trong chốc lát, tiếng than vang vọng khắp chính sảnh, hỗn loạn cả một vùng.
Cố Cảnh Minh sáu đứa trẻ nhỏ bé, cùng lão thôn trưởng mất ý chí cầu sinh, trong lòng nặng trĩu.
Mặc dù đường cũng thấy tình hình tuyết tai ở các thôn khác, nhưng đây là đầu tiên gặp cảnh cả thôn gần như c.h.ế.t sạch.
Hiện giờ những đốt than , núi tuyết chôn vùi mấy ngày, tuyệt đối còn khả năng sống sót.
Những đứa trẻ , chỉ thể tay quản lý.
Nếu nhúng tay , lão thôn trưởng nhắm mắt, những đứa trẻ ai chăm sóc Chắc chắn sẽ qua khỏi trận tuyết tai .
Hoặc, những khác đến thôn, nếu gặp lương tâm, thể sẽ đưa các đứa trẻ tìm quan phủ an trí.
vạn nhất gặp kẻ gian ác, lấy tiền tài bán các đứa trẻ đến những nơi ô uế, những đứa trẻ cũng sẽ hủy hoại.
Từ Cửu một bên nãy giờ lời nào, đợi bọn họ chuyện xong, liền đưa tay bắt mạch cho lão thôn trưởng và các đứa trẻ.
Lão thôn trưởng xua tay từ chối : “Xin phiền ngài khám bệnh cho các đứa trẻ, cái già của thì cần nữa.”
“Dù thì cũng ý định rời khỏi Lý T.ử thôn, cùng những núi vĩnh viễn an nghỉ ở đây.”
“Cũng ngài là quý nhân từ đến, sẽ an trí những đứa trẻ thế nào. Ta cũng hỏi nữa, dù hỏi cũng cách nào lo lắng cho chúng.”
“Các đứa trẻ thể gặp ngài chính là cơ duyên của chúng, xin nhờ cậy các ngài .”
“Nếu các đứa trẻ may mắn trưởng thành, xin hãy cho chúng , cội nguồn của chúng ở đây, những của chúng đều an táng ngọn núi .”
Lão nhân bi thương xong những lời , liền dậy lấy một cái hòm đưa cho Cố Cảnh Minh.
“Khi bọn họ gặp chuyện, đưa tất cả các đứa trẻ về đây với , và thu gom tất cả phòng khế đất đai, bạc và một đồ vật giá trị của từng nhà về đây.”
“Chỉ chờ bụng đến, vì những thứ mà giúp an trí các đứa trẻ.”
“Giờ đây giao hết cho ngài, ngài hãy cầm lấy mà xử trí .”
Cố Cảnh Minh nhận lấy xem xét, những tờ giấy đó đều là địa khế phòng khế của thôn dân, mấy tờ là phòng khế huyện An Nam, chắc hẳn là do trong thôn tiền nhàn rỗi mà mua nhà ở huyện thành.
Ngoài khế đất khế nhà, còn một ít bạc nén, châu báu, cùng những thứ linh tinh khác.
Nhìn lão thôn trưởng khi giao phó những thứ , tinh thần rõ ràng suy sụp, Cố Cảnh Minh trong lòng nặng trĩu dị thường, chỉ sợ lão nhân gia ủy thác xong lũ trẻ thì sẽ .
Cố Cảnh Minh trịnh trọng hành lễ với lão nhân, hứa với ông.