Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 128: Cuộc đời vô định
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:02:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cảnh Minh liếc lũ trẻ, với lão thôn trưởng: “Xin yên lòng, những đứa trẻ nhất định sẽ an cho chúng.”
“Ta sẽ mời dạy chúng sách, chữ, dạy dỗ chúng đạo lý , nhất định sẽ để chúng bình an trưởng thành.”
“Đợi khi chúng khả năng tự lập, sẽ cho chúng cội rễ của chúng ở đây, trao những khế đất khế nhà cho chúng, tùy chúng tự do lựa chọn về .”
Lão thôn trưởng thần sắc nghiêm túc trịnh trọng của Cố Cảnh Minh, rằng lũ trẻ gặp quý nhân thật sự, tảng đá lớn đè nặng trong lòng ông cuối cùng cũng thể buông xuống.
“Ngài thật là vị thần tiên sống của lũ trẻ, cuối cùng cũng mặt mũi gặp bà con trong thôn .”
“Lũ trẻ, mau đến bái kiến đại ân nhân.” Lão thôn trưởng dường như tinh thần hơn hẳn, gương mặt đầy nếp nhăn qua cũng thêm sinh khí.
“Thiết Ngưu, từ nay về những đều giao cho ngươi, ngươi hãy dẫn chúng cùng ân nhân, để ân nhân an cho các ngươi, các ngươi nhất định lời, ơn.”
“Ngươi hãy quỳ xuống hứa với , nhất định bảo vệ , ?”
Thiết Ngưu ngoan ngoãn quỳ xuống tiên dập đầu với lão thôn trưởng, “Thái gia gia —— con… con… yên lòng, oa ——”
Lời còn kịp , đứa trẻ nhịn ôm lấy chân lão thôn trưởng, òa nức nở.
Cố Cảnh Minh, Từ Cửu và Tây Ảnh ba đại nam nhân thấy cảnh tượng đó khỏi cảm thấy chua xót trong lòng.
Trong mắt lão thôn trưởng ngấn lệ, nhưng ông cực lực kiềm chế, đỡ lấy Thiết Ngưu, xoay nó về phía Cố Cảnh Minh, bảo nó dập đầu với Cố Cảnh Minh.
Thiết Ngưu thành thật “rầm rầm rầm” dập ba cái đầu thật mạnh, khiến trán sưng tím.
Nó còn lời cảm kích, nhưng vì cứ nấc lên nên lời nào.
Cố Cảnh Minh một tay ôm nó lên, lấy khăn tay lau mặt cho nó, vụng về an ủi: “Đừng nữa. Đợi tuyết ngừng rơi, sẽ cho đưa các ngươi đến bên cạnh phu nhân, các ngươi sẽ một mái nhà mới.”
“Phu nhân dịu dàng, tài năng, nấu ăn ngon, các ngươi cứ đến bên nàng mà hưởng phúc .”
Cố Cảnh Minh ngừng khen Ôn Tiểu Vũ, khen mãi khen mãi, bản cũng cùng lũ trẻ về đó.
Dưới sự an ủi của , Thiết Ngưu dần bình tĩnh , nó ân nhân dung mạo tựa thần tiên, thút thít hỏi: “Tuyết ngừng rơi mới ? Bây giờ thể ?”
Cố Cảnh Minh : “Bây giờ hãy để các ngươi phủ thành , đợi tuyết ngừng rơi hãy đến thôn Quế Hoa ở An Bình huyện.”
Thiết Ngưu chần chừ một chút, tiếp tục hỏi: “Có thể phủ thành, trực tiếp đến thôn Quế Hoa ?”
Tiểu t.ử dẫn chuyển nhiều nơi như , nó sợ bảo vệ chúng, nhất là còn nhỏ như thế, chuyển nhiều nơi lỡ như hợp thủy thổ sinh bệnh thì quá nguy hiểm.
Cố Cảnh Minh liếc , tâm tư từ mặt nó, “Bây giờ tuyết quá lớn, các ngươi đường sẽ vất vả.”
“Các ngươi cần lo lắng, ở phủ thành Lam phu nhân sắp xếp cho các ngươi cũng thôi. Lam phu nhân là đại thiện nhân nổi tiếng của phủ thành, nàng cũng sẽ đối đãi t.ử tế với các ngươi.”
Thiết Ngưu vẫn kiên trì : “Chúng con sợ vất vả, chúng con chỉ sớm đến chỗ phu nhân, ạ?”
Cố Cảnh Minh nghĩ thầm, những kẻ truy sát bây giờ xử lý gần hết, đường chỉ là khó khăn một chút, cũng nguy hiểm lớn nào.
“Nếu ngươi kiên trì, lát nữa sẽ sắp xếp đưa các ngươi .”
Thiết Ngưu giãy giụa thoát khỏi vòng tay , quỳ xuống “rầm rầm rầm” dập mấy cái đầu với Cố Cảnh Minh.
Cố Cảnh Minh vết bầm tím trán nó, chút xót xa, đứa trẻ thật là quá thành thật.
Ngay đó liền bảo Tây Ảnh sắp xếp vài cẩn thận, thỏa, chuẩn đưa mấy đứa trẻ thôn Quế Hoa.
Chàng cần thêm một phong thư cho Tiểu Vũ, kể cho nàng tình hình thôn Lý T.ử và lai lịch của mấy đứa trẻ .
Lũ trẻ đến chỗ nàng, nàng sẽ an trí thế nào.
Sau khi sắp xếp thỏa lũ trẻ, Cố Cảnh Minh còn mời lão thôn trưởng cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-128-cuoc-doi-vo-dinh.html.]
Lão thôn trưởng lúc ghế, sinh khí trong tiêu tán dần thể thấy rõ ràng, nhưng khóe miệng ông mỉm Cố Cảnh Minh bận rộn lo liệu cho lũ trẻ, trong lòng buông bỏ.
“Một nữa đa tạ ân nhân giúp đỡ. Ngài cần khuyên nữa, thể của tự , đại hạn của đến, ngài hãy dẫn lũ trẻ , đừng để chúng thấy cảnh .”
“Ngài là đại thiện nhân, nhất định sẽ phúc báo, và tất cả thôn Lý T.ử đều sẽ phù hộ cho ngài.”
Thấy Cố Cảnh Minh còn khuyên, ông trực tiếp xua tay trong nhà.
Cố Cảnh Minh ông quyết tâm, liền thêm nữa, bảo ám vệ ôm lũ trẻ khỏi nhà.
Thiết Ngưu mắt ngấn lệ, liên tục đầu về hướng gian nhà của lão thôn trưởng, c.ắ.n chặt môi theo Cố Cảnh Minh.
Nó cơ hội sống , là thái gia gia khó khăn lắm mới đợi , nó thể phụ lòng.
Nó nhất định dẫn theo sống thật , đợi thành đạt, chúng nhất định sẽ về.
Từ thôn Lý T.ử , gió tuyết ngừng.
Cố Cảnh Minh cùng Từ Cửu và Tây Ảnh tiếp tục lên đường đến An Nam huyện.
Mấy ám vệ mang theo thư của Cố Cảnh Minh, dẫn lũ trẻ lên đường trở về thôn Quế Hoa.
Thiết Ngưu ôm nhỏ nhất, vây quanh mấy khác trong xe ngựa, thôn Lý T.ử ngày càng nhỏ dần, trong lòng mờ mịt hoảng loạn nhưng dấy lên sự kỳ vọng.
Từ đây, chúng sẽ bước một cuộc đời khác biệt và vô định.
Sau khi chứng kiến cảnh t.h.ả.m khốc của thôn Lý Tử, tâm trạng Cố Cảnh Minh trở về kinh thành càng thêm cấp bách.
Suốt đường , cứ đến mỗi huyện thành đều cho dò hỏi, liệu quan phủ áp dụng các biện pháp phòng ngừa và cứu trợ liên quan cho nạn dân .
Thế nhưng từng thấy cáo thị văn thư chính thức nào.
Chứng tỏ triều đình vẫn ban bố bất kỳ chiếu lệnh cứu trợ nào cho nạn tuyết ở Giang Nam.
Trong cung nhất định xảy chuyện nghiêm trọng, nếu phụ hoàng kiểm soát triều đình bình thường, chuyện như nhất định sẽ xảy .
rốt cuộc trong cung xảy chuyện gì? Hiện giờ thể nào .
Người phái kinh thành dò la tin tức vẫn về, hiện giờ như mù mắt, chỉ thể liều mạng hối hả lên đường về kinh thành.
Chàng hối hả lên đường, phái dò la và thu thập tình hình thiên tai tuyết ở các nơi.
Và mấy ngày nay, tại tứ hợp viện đỉnh dốc thôn Quế Hoa.
Vì sự trở về của Ôn Lực Thư, khí trong nhà trở nên vui vẻ hơn nhiều.
Lý thị việc đầu tiên là dỡ bỏ bài vị của ông, sợ may mắn mà xung phạm đến Ôn Lực Thư.
Ôn Tiểu Tình thì như một cái đuôi nhỏ, cứ quấn quýt bên Ôn Lực Thư ngừng. Ngay cả y thuật vốn dĩ hấp dẫn nàng nhất cũng tạm thời nàng xếp phía .
Nàng cuối cùng cũng phụ , nàng nóng lòng ở bên phụ .
Ôn Tiểu Vũ tự tay nấu một bữa cơm thịnh soạn, một là để ăn mừng Ôn Lão phụ trở về, hai là để cảm tạ sự cứu giúp của chư vị tướng sĩ.
Cứ thế trải qua mấy ngày đoàn tụ ấm áp, Ôn Lực Thư từ lời kể của cuối cùng cũng hiểu rõ những đối xử phi nhân mà thê nữ chịu đựng suốt mấy năm qua.
Nương và thiết nhất của , trong mấy năm vắng mặt, những giúp chăm sóc thê nữ, mà ngược còn đủ kiểu ức h.i.ế.p mắng chửi.
Con gái của ông, thậm chí suýt chút nữa họ gả bán cho Trương đồ tể (kẻ chuyên ngược đãi vợ) vợ kế, ép cho thê nữ ông thể đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc.
Nghẹn khuất ông thể nuốt trôi, nhất định tìm bọn họ hỏi cho nhẽ, đòi công bằng cho thê nữ.