Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 96: Nàng có được không vậy
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:58:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lúc đó nghĩ nhỉ?” Tần Hoành Dương vỗ đùi bực bội .
Nếu lúc đó khi họ tâu trình, trực tiếp chuyện , lẽ giờ đây văn thư đất đai của Ôn Tiểu Vũ phê duyệt .
Bây giờ vì chuyện nhỏ mà tâu báo triều đình một nữa, dường như họ lắm chuyện.
Dư Vi Tiếu lải nhải ngừng, kiên nhẫn vỗ tay lên bàn: “Là nam nhân thì dứt khoát chút , chỉ một lời!”
“Khụ khụ—” Ôn Tiểu Vũ sặc.
Cố Cảnh Minh bất lực hai họ, giúp Ôn Tiểu Vũ vuốt lưng.
Tần Hoành Dương giận dữ Dư Vi Tiếu, nữ nhân thật đáng ghét, thô lỗ chẳng đáng yêu chút nào.
“Ta thì liên quan gì đến nàng, dù nàng cũng tiền.”
Ôn Tiểu Vũ: Khụ khụ, khụ khụ. Ý là, Tiếu Tiếu tiền thì ?
Ôn Tiểu Tình hai đang xù lông, mỗi an ủi một bên, đó cả hai hừ một tiếng, trẻ con mặt chỗ khác, đối phương.
Có lẽ cảm thấy trẻ con quá mức, Tần Hoành Dương mặt lệnh cho Tần Vân: “Ta thư về quân doanh, ngươi cho cưỡi ngựa nhanh nhất đưa về.”
Ôn Tiểu Tình chớp chớp đôi mắt to : “Thật sự thể ? Đại Nguyên Soái sẽ đồng ý chứ?”
“Yên tâm, cha sẽ đồng ý.”
Nói đùa ư, cha dám đồng ý ?!
Vạn nhất Ôn Tiểu Vũ bỏ gánh nữa, mà họ ròng.
Việc đất đai cách giải quyết, Ôn Tiểu Vũ liền kéo bàn bạc chi tiết về thiết kế thư viện, thất, phòng giải trí, phòng ăn và khu vực lưu trú.
Trong lúc đó, nàng lộ vẻ gì mà lồng ghép một ý tưởng hiện đại , kể cho họ . Cố Cảnh Minh dựa theo mô tả của nàng, vẽ bản phác thảo hiệu ứng của từng khu vực.
“Bản vẽ , hãy nhận việc , mỗi phụ trách một khu vực. Sau đó cần một tổng quản và một tổng quản tài chính.”
“Tổng quản Chắc chắn là nàng !” Mọi nhất trí yêu cầu Ôn Tiểu Vũ tổng quản.
Thực nàng xong bản thiết kế, nàng quản nhiều như , nàng nhắm Bạch Vận tổng quản.
“Ta nhiều tinh lực để giám sát, Bạch Vận . Thanh Thu sẽ hỗ trợ nàng quản lý và quản lý sổ sách.”
“Ta , chuyện lớn như , .” Bạch Vận vội vàng xua tay, còn Cố Thanh Thu thì mặt đầy hưng phấn, nóng lòng thử sức.
“Bảo nàng là . Nếu gặp vấn đề gì giải quyết thì cứ đến hỏi và Cảnh Minh. Còn việc quản lý hằng ngày thì giao cho nàng.”
Bạch Vận chút lo lắng , thấy đều khích lệ tin tưởng nàng, nhất thời lòng nàng trào dâng khí phách: “Vậy thì sẽ thử xem !”
Cuối cùng, các khu vực cũng phân chia xong, đều nhận việc của , vui vẻ trao đổi.
“Tiểu Vũ , ngon thật.” Từ Cửu, vốn ít , nâng chén cảm thán.
Tiểu Vũ nha đầu đồ cũng nhiều quá, chén uống ngũ tạng lục phủ đều thư thái.
là loại mà thích, xin một ít mới .
Buổi chiều tuyết rơi, bạn bè hữu tụ tập bên , vây lò nấu , c.ắ.n hạt dưa mà mơ ước cuộc đời.
“Tiểu Vũ, nếu cứ tiếp tục ở bên nàng như vầy, nhân sinh của sẽ chẳng còn ý chí chiến đấu nữa.” Tần Hoành Dương dài ghế lười, uể oải .
“Còn cái ghế lười gì đó của nàng, thoải mái quá mất, cho một cái mang về .”
Ôn Tiểu Vũ kiếp thích nhất là vùi ghế lười, nên khi nhà mới xây xong, nàng mô tả hình dáng ghế lười cho Bạch thị, để Bạch thị vài cái.
Mọi thấy thoải mái, liền tranh , giờ đây mỗi phòng trong nhà đều một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-96-nang-co-duoc-khong-vay.html.]
“Tiểu Vũ, mau mau xây xong khách điếm , quyết định nữa.” Bạch Vận bóc hạt dưa, uống :
“Dù về, tổ mẫu cũng sẽ mất hết danh tiết, tùy tiện gả , hoặc bắt gia miếu thanh đăng tương bạn cả đời.”
“Thế cứ việc cho cái danh tiếng thành sự thật, để nương tuyên truyền ngoài rằng kinh hãi nên lâm trọng bệnh, đang dưỡng bệnh ở chốn thôn dã .”
“Bây giờ thư, thể nhờ giúp gửi về ?”
Bạch Vận ở chốn thôn dã nhiều ngày như , khí chất yếu đuối mềm mại dần dần còn thấy nữa, trở nên dứt khoát nhanh nhẹn, là .
“Lần nàng cho đến đón , ước chừng hai ngày nữa cũng đến nơi .” Ôn Tiểu Vũ nhắc nhở.
“A a a, thật phiền phức, đợi họ đến .” Bạch Vận giật tóc bực bội .
Nàng thực sự quá yêu thích cuộc sống hiện tại, tự do tự tại, ràng buộc, mỗi ngày mở mắt đều tràn đầy mong đợi.
Nàng còn về, sống cuộc đời ngột ngạt với đủ loại đấu đá âm mưu ở hậu viện.
“Dường như đến.” Dư Vi Tiếu nhúc nhích vành tai, , “Không chừng là nhà nàng đến , tiếng hai chiếc xe ngựa lận.”
Bạch Vận lập tức “á” một tiếng, bật dậy, chạy ngoài xem.
Người trong thư phòng cũng nối gót ngoài, về phía cửa.
Mọi đến cửa, thấy Bạch Vận xúc động ôm một phu nhân xinh , .
Bên cạnh còn một tiểu nam hài chừng tám, chín tuổi khôi ngô tuấn tú, cũng vui vẻ ôm lấy Bạch Vận mà nhảy nhót.
Đằng họ còn một nữ bộc, một nha và hai hộ vệ.
Thấy Ôn Tiểu Vũ và bước , Bạch Vận vội vàng thoát khỏi vòng tay của mỹ phụ nhân, giới thiệu họ với .
“Ngoài trời lạnh, chúng nhà hãy .” Sau khi hành lễ xong, Ôn Tiểu Vũ vội vàng mời nhà trò chuyện.
Ôn Tiểu Tình và Cố Thanh Thu chuyển bàn pha bên bếp lò trong thư phòng chính sảnh.
Mọi nhà liền thể cạnh lò than, thưởng thức nóng.
Lan thị, nương của Bạch Vận, tủm tỉm nâng chén , ấm tay nhấp một ngụm, Lý thị và Lý thị, mãn nguyện khẽ thở dài.
“Chẳng trách con bé chịu về nhà, đại tỷ, chỗ các thật sự quá đỗi thoải mái.”
“Trong thôn chúng nhà cửa sơ sài, chỗ nào tiếp đãi chu đáo mong phu nhân lượng thứ.” Lý thị vội vàng đáp lời, Lý thị một bên mỉm .
“Nương, ngoài trời tuyết lớn , đến?” Bạch Vận mắt đỏ hoe, một tay kéo , một tay ôm em trai hỏi.
“Chúng đến huyện thành thì tuyết rơi, vốn định tuyết lớn thế thì ở huyện thành một ngày mới đến, nhưng tình hình tuyết cũng ngớt nhanh .”
“Nghĩ đến chuyện con gặp , tuy con thoát hiểm, nhưng tận mắt thấy, lòng vẫn an. Thế là chúng thấy tuyết nhỏ một chút thì lên đường ngay.”
Nói đến chuyện Bạch Vận gặp nạn, Lan thị kìm mà đỏ mắt.
Lý thị thấy , vỗ nhẹ tay nàng. Cả hai đều là nương, nàng quá hiểu tâm trạng của Lan thị.
“Mọi chuyện qua , nay con bé bình an khỏe mạnh trở về, là .”
Lan thị nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý thị, “ , may mà con bé phúc lớn mạng lớn, gặp Tiểu Vũ nhà ngươi, thực sự vô cùng cảm kích.”
Nói xong, nàng hiền từ Ôn Tiểu Vũ, vẻ mặt đầy sự ơn.
“tỷ tỷ xinh , đa tạ tỷ cứu tỷ tỷ của .” Bạch Triết, của Bạch Vận, cũng trịnh trọng dậy cúi đầu thật sâu về phía Ôn Tiểu Vũ.
Lan thị nhi t.ử giữ lễ, hài lòng gật đầu mỉm , đầu dặn dò: “T.ử Yên, mang lễ gặp mặt chuẩn cho đây.”