Hầu gia đang trấn thủ biên cương,  chừng    nhắm   và Tiêu Túc.
 
Không thể ở  phủ nữa, nếu  bắt,  trở thành gánh nặng cho Hầu gia.
 
Ta và Tiêu Túc thu xếp  thỏa cho   trong phủ,  lén rời khỏi thành trong đêm.
 
Trong kinh, chiến sự giằng co, Nhị hoàng tử và Thái tử thế lực ngang , giao chiến từng con phố. 
 
Ta và Tiêu Túc tránh vài điểm then chốt, chia  hai đường, hẹn gặp  tại chỗ tường thành phòng thủ yếu.
 
Ta cưỡi ngựa đến Tây Hoa Môn.
 
Trong ánh lửa, một toán phản quân đang truy đuổi một  bịt mặt áo đen. 
 
Kẻ cầm đầu giương nỏ, b.ắ.n một mũi tên khiến   ngã ngựa, suýt nữa  c.h.é.m c.h.ế.t.
 
Ta  nhận   đó, nhưng thanh kiếm bên hông  thì , đó là bảo kiếm Linh Xà mà năm ngoái Hầu phủ dâng cho hoàng thượng.
 
Đã  phản quân đuổi g.i.ế.t, đương nhiên  thể ngó lơ.
 
Ta bịt mặt, cưỡi ngựa lao tới, múa kiếm c.h.é.m ngã mấy tên, kéo   lên ngựa, cùng chạy khỏi nơi đó.
 
Chạy một hồi,  mới phát hiện  đó vóc dáng nhỏ bé, hình như là nữ tử.
 
Khi tới chân thành, Tiêu Túc  đợi sẵn, chỉ là  đường  phản quân chặn , hai gã gia tướng vì bảo vệ  mà c.h.ế.t, bản  Tiêu Túc  đ.â.m mấy nhát, miễn cưỡng thoát . 
 
Thấy  đến,  mới gắng gượng  một   ngất .
 
Ta buộc  lên , cõng  vượt tường thành.
 
Người  cũng trốn  cùng chúng , đến lúc chia tay, nàng tháo mặt nạ, hóa  là tam công chúa của Thục phi.
 
Thục gia đời đời trấn giữ Tây Nam, tam công chúa thông minh băng tuyết, nổi danh hiền đức.
 
Hoàng thượng từng than: Nếu tam công chúa là nam tử, Đại Viêm  ắt   kế thừa giang sơn.
 
 công chúa là nữ,   đất dụng võ.
 
Hoàng thượng sai .
 
Việc đời, ai nấy đều dựa  bản lĩnh, nào phân nam nữ.
 
Lần  công chúa rời kinh, chính là hổ về rừng, rồng về biển.
 
Chẳng  sẽ dấy lên cơn sóng lớn thế nào.
 
13
 
Khi đến  Lý Gia Câu, thì cũng  là đêm của ngày thứ ba trốn chạy. 
 
Phòng ma ma và Tứ Xuân  đến đây từ mấy hôm , thu xếp  việc   đấy. 
 
Đến trang trại,  kiệt sức,   một mạch. 
 
Khi tỉnh dậy,     bộ y phục sạch sẽ, Phòng ma ma ôm lấy , còn Xuân Phương đang từng thìa từng thìa đút cháo thịt cho .
 
Vết thương của Tiêu Túc   xử lý , tuy mất m.á.u nhiều, sắc mặt tái nhợt, nhưng may là cuối cùng cũng giữ  tính mạng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ga-cho-nguoi-trong-long-cua-thu-muoi/8.html.]
Lý Gia Câu ẩn sâu trong núi, giao thông cách trở,  dân cũng sống rải rác. 
 
Trang trại nhỏ   giữa lưng chừng núi, leo lên đến đỉnh, dùng ống nhòm  xa xa còn  thể thấp thoáng thấy ánh lửa lập lòe nơi kinh thành.
 
Ta và Tam công chúa đồng tâm tương ứng, trong lòng  bi thương,   chút may mắn. 
 
Chúng   trốn  , nhưng kinh thành    bao nhiêu nhà đang chìm trong biển lửa chiến tranh.
 
Sau khi  định vết thương cho Tiêu Túc,  lập tức  nghỉ ngơi, hộ tống Tam công chúa  về phía Tây Nam.
 
Bệ hạ hôn mê bất tỉnh, Thái tử và Nhị hoàng tử tranh đấu như hổ dữ cắn , Tam công chúa âm thầm tiến  nội điện, giành  lòng tin của Bệ hạ. 
 
Bệ hạ giao  hổ phù cho nàng, để nàng điều binh tiến kinh, bảo giá hộ giá.
O Mai d.a.o Muoi
Trước khi lên đường,  để  cho Tiêu Túc một phong thư hòa ly.
 
Hầu gia trung quân,   dính  tranh đoạt ngôi vị. 
 
  thì khác,   chí lớn muôn trùng,   giam hãm nơi khuê phòng. 
 
Ta và Tam công chúa cùng  thấu hiểu,  nguyện theo nàng một phen, trợ giúp nàng bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn, đánh cược rằng giữa triều đình, cũng sẽ  một chỗ  cho Giang Nguyệt Minh .
 
Chuyến  về Tây Nam muôn trùng gian khó,  cùng công chúa ăn gió  sương, một đường tránh né quân truy sát, cuối cùng trốn đến  Tây Nam.
 
Thư lão tướng quân  thấy hổ phù, lập tức giao  quân quyền để công chúa điều động, hai mươi vạn binh mã ngay trong đêm khởi hành, thế cuộc đảo ngược chỉ trong chớp mắt.
 
Ta theo công chúa chinh chiến suốt dọc đường, loạn lạc trong kinh thành kéo dài ba tháng, cuối cùng cũng dẹp yên từng bước.
 
Công chúa thuận theo thiên mệnh, lên ngôi trở thành nữ đế. 
 
Mà , trở thành nữ Vũ Hầu đầu tiên của Đại Viêm triều.
 
Tân đế nhân hậu, dốc lòng trị quốc, miễn ba năm thuế cho dân chúng kinh thành, để họ yên  nghỉ ngơi hồi phục. 
 
Lại mở quốc khố, giúp dân tu sửa nhà cửa.
 
Mọi thứ dường như đều rực rỡ  .
 
14
 
Tháng ba hoa khói,   đường Dương Châu, theo thuyền xuôi về Giang Lăng nhậm chức.
 
Giang sơn như tranh vẽ, nửa đời   trói buộc nơi khuê phòng, vẫn  từng  ngắm giang sơn tươi  .
 
Trước khi lên đường, Tiêu Túc đến tiễn .
 
Từ  khi nhận  thư hòa ly từ tay , đây là  đầu tiên  gặp  .
 
Tiêu Túc kính  một ly rượu nhạt, giờ đây vết thương của   lành hẳn,  sẽ theo Hầu gia  quân doanh rèn luyện.
 
Hắn : “Nguyệt Minh, nàng là chim hồng hộc  trời,  nên  giam hãm trong chốn một phương. Ân cứu mạng,  ghi lòng khắc cốt. Nếu nàng vẫn còn nguyện ý,  sẽ luôn chờ nàng  về.”
 
Ta mỉm : 
 
“Giang sơn ngàn dặm,  nguyện một  bôn ba. Thế tử  cần chờ thêm nữa.”
 
- Hoàn văn -