Chả vui tí nào, Ngu Phi lén bĩu môi.
 
–
 
Về phủ   bao lâu   hạ nhân đến báo lão gia tìm nàng.
 
Cha nguyên chủ   công chuyện ngoài tỉnh về,  lẽ là  tin trong phủ   như Cảnh Thương,  thấy tờ truy nã treo ngoài đường, nên gọi nàng đến tra hỏi .
 
Ngu Phi bước tới.
 
Cha của nguyên chủ và  cha ruột ở hiện đại của nàng  nét tương đồng: da trắng,  mập, khuôn mặt hiền hòa, nhưng trong đôi mắt  ánh lên sự sắc sảo,     là kiểu thương nhân nho nhã điển hình.
 
“Phi Phi,   con nhặt  một vị… quan lớn quyền quý hả?” Phụ  nàng  thẳng  vấn đề.
 
Ngu Phi gãi đầu.
 
Phụ  nàng  là “nhặt về” chẳng qua là giữ thể diện cho nàng thôi, với vai trò là gia chủ, đám hạ nhân trong phủ chắc chắn  sớm bẩm báo đầu đuôi ngọn ngành cho ông  .
 
Nàng cũng  quanh co, thẳng thắn thừa nhận: “Vâng,    lời,  con đ.á.n.h gãy chân, giờ thì mất trí nhớ .”
 
Lại bổ sung thêm: “Quan phủ đang phái   khắp nơi tìm .”
 
Phụ   đứa con gái xinh  nhưng kiêu ngạo, thở dài: “Vậy bây giờ con định tính ?”
 
Trong lòng hai  đều hiểu rõ việc Cảnh Thương mất trí nhớ  lẽ chỉ là tạm thời. Chờ đến một ngày  hồi phục ký ức, chắc chắn sẽ tìm Ngu Phi và cả Ngu gia để tính sổ.
 
Dù cả đời   nhớ  , chuyện  cũng vẫn  thể  bại lộ.
 
Lúc nguyên chủ đ.á.n.h gãy hai chân Cảnh Thương, đám hạ nhân trong phủ đều . Ai dám chắc   kẻ nhiều chuyện lỡ miệng với mấy bà tám? Nếu   Cảnh Thương khôi phục  phận,  kẻ  bám víu quyền quý,  chắc   đến  mặt  vạch trần nàng và Ngu gia.
 
Giấy  gói  lửa, chuyện   qua nổi điều tra.
 
Hơn nữa, theo nguyên tác,  khi rời Thục quận, Cảnh Thương  khôi phục ký ức .
 
Ngu Phi tuy định dùng Đồng căn cổ để đối phó với  nhưng lỡ  nàng xui xẻo  tìm  thì ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-10-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Nàng nghĩ một lúc, đem vấn đề ném  cho phụ  : “Phụ , theo  giờ con nên  thế nào?”
 
Phụ  trầm ngâm: “Chúng  báo với quan phủ, tiễn   . Sau  nếu  khôi phục ký ức, truy cứu trách nhiệm, thì  lấy nửa gia sản bồi tội.”
 
Ông  gương mặt xinh  giống hệt thê tử quá cố của con gái, đôi mắt già nua rưng rưng: “Cho dù tán gia bại sản,  cũng sẽ bảo vệ con.”
 
Ngu Phi  khỏi cảm động:  là phía  một cô nàng ngang ngược là một ông cha hết lòng dọn dẹp hậu quả.
 
Nguyên tác  cha Ngu phi là một  cuồng con gái. Vợ mất sớm, ông dồn hết tình cảm  đứa con . Ông  nha  lừa lên giường, sinh  con thứ Ngu Sương. Sau đó nha   đuổi , trong nhà chỉ  nguyên chủ là lớn nhất. Ngay cả Ngu Sương cũng  nguyên chủ sai bảo đ.á.n.h mắng tùy ý như  hầu.
 
Ngu Phi chợt nhớ đến  cha ở hiện đại của .
 
Ông  là kẻ phong lưu bên ngoài, kể cả lúc  nàng còn sống   khi bà mất, nếu  nàng c.h.ế.t đuối khi  khơi,  lẽ ông cũng chỉ buồn một chút,   tiếp tục  nặn thêm em trai em gái cho nàng thôi.
 
Nàng thấy  chút chua xót. Ở hiện đại, nếu nàng c.h.ế.t ,  lẽ đến một  thật sự đau lòng vì nàng cũng  .
 
“Phi Phi, đừng sợ.” Phụ  lau nước mắt cho nàng.
 
Ngu Phi hít mũi,  chuyện  cho Cảnh Thương dùng Đồng căn cổ cho phụ .
 
“Cổ  uống  hai  sẽ đồng sinh cộng tử,  chẳng  con sẽ  trói buộc với  cả đời ?” Phụ  lo nàng chịu thiệt: “Hay là thôi, bồi thường cho  một phần gia sản .”
 
Ngu Phi chỉ đành    cảm tình với Cảnh Thương, dùng hạ sách  là  một mũi tên trúng hai đích,   toại nguyện ở bên ,  đảm bảo an  tuyệt đối cho nàng và nhà họ Ngu.
 
Hơn nữa cổ  thời hạn. Nếu   mất hiệu lực, Cảnh Thương vẫn vì chuyện  gãy chân mà  chịu bỏ qua, thì dùng tiền bồi thường hòa giải  cũng .
 
Phụ  suy nghĩ hồi lâu, thấy cũng  lý mới gật đầu.
 
Một nửa gia sản của nhà giàu nhất Thục quận, nếu để  của hồi môn cho Ngu Phi, thì đến con trai quan tam phẩm nhị phẩm ở kinh thành nàng cũng gả . Tên A Thương  tuy  thế  tầm thường, nhưng dẫn  đến Thục quận   thổ phỉ bắt cóc t.h.ả.m hại thế , e cũng chỉ là công tử nhà giàu, tiền bạc đủ nhiều là xong.
 
Ngu Phi  phụ  bảo   nếu lộ chuyện sẽ dùng gia sản mua chuộc Cảnh Thương, trong lòng thở dài, ngoài mặt vẫn  hùa theo.
 
Bảng truy nã chỉ  Cảnh Thương  phận cao quý,   rõ  là Thái tử đương triều.
 
Thiên hạ , đất nào chẳng là đất của vua, kẻ nào chẳng là quân thần? Cả thiên hạ là nhà ,  thiếu gì tiền? Hắn chỉ  lấy mạng nàng thôi.