“Điện hạ, ngài uy h.i.ế.p dụ dỗ   thành, thấy   đồng quy vu tận với ngài, nên cố ý chia rẽ  và Thái tử. Ngài nghĩ Thái tử sẽ tin ? Ta  thể trốn  từ mật đạo, chính là nhờ ám vệ Đông cung ẩn trong vương phủ báo tin. Vừa nãy bọn họ liều mạng tiếp ứng, còn hy sinh  ít ,   đều tận mắt thấy!”
 
Ngu Phi  đây  từng tham gia hùng biện, lúc  nàng như dốc cạn tài ăn  cả đời. Thật giả lẫn lộn nàng   như thật, chỉ cần chủ nhân của đám ám vệ     vạch trần nàng là .
 
Từ lúc Cảnh Dật  xong, nàng vẫn  dám  đầu  Cảnh Thương, sợ  như bao  khác, sẽ nghĩ rằng nàng vì cầu sống mà hiến  cho Cảnh Dật. Dù   phận ban đầu của nàng cũng  mang tiếng , nào là "vung tiền  nam kỹ, nào là trêu chọc nam nhân nhà lành ngoài phố".
 
 để phản bác Cảnh Dật, nàng cần chỗ dựa là , cần  xác nhận lời nàng là thật  mắt bao , để bảo vệ thanh danh của nàng và danh tiếng của . Không còn cách nào khác, nàng  sang  .
 
Hắn   ngựa, ánh mắt trầm ngâm lướt qua nàng thì lập tức tránh , như mang theo chút tổn thương.  thấy nàng cố chấp  ,    , ánh mắt thoáng qua chút thương xót và bối rối,  dần trở nên kiên định, như một  cha bất đắc dĩ  dọn dẹp hậu quả cho đứa con gây chuyện.
 
Hắn cất tiếng chậm rãi nhưng chắc nịch: “Lời Ngu Phi ...  sai.”
 
Ngu Phi tinh nghịch nháy mắt với , Cảnh Thương chỉ   khẽ bất đắc dĩ đáp .
 
Cảnh Dật thấy họ tình ý đong đầy, giận dữ  thôi, thẹn quá hóa giận quát lớn: “Thì  là  tính toán sai sót, để các ngươi trong ngoài phối hợp!  Ngu Phi, hôm nay ngươi nhất định  chôn cùng với ...” Vừa   giương cung lắp tên, sẵn sàng phát động.
 
“Vương gia ngàn vạn   thể!” Thuộc hạ của Cảnh Dật thấy  liền vội vã khuyên can: “Xin ngài hãy nghĩ đến đại cục…”
 
Thấy tình cảnh , Ngu Phi  hề sợ hãi.
 
Khi nãy Cảnh Thương  , nếu Cảnh Dật buông tha nàng, thì  và đám thủ hạ mới còn đường sống.  Cảnh Dật   vu oan danh tiết nàng, định cùng nàng đồng quy vu tận để  liên lụy tới   trướng.
 
Giờ mưu đồ  nàng vạch trần,  chắc  dám  tay nếu , chẳng khác nào tự đẩy bản  và Ninh vương phủ  vực thẳm.
 
Nàng yên lặng  ,  hề  chút hoảng sợ nào.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-102-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Cảnh Dật và đám  bên trong còn đang giằng co thì bỗng đầu đường vọng tới tiếng xe ngựa lộc cộc, thái giám đ.á.n.h xe hô lớn: “Lệnh giá của Quý phi nương nương, ba quân xin nhường đường!”
 
Xe ngựa  thẳng tới bên cạnh Cảnh Dật mới dừng , Thục Quý phi nhẹ bước xuống, tay  cầm một thanh kiếm sáng loáng, kề ngay  cổ .
 
Bà bước đến  ngựa của Cảnh Dật, giọng lạnh lẽo quát:
 
“Ngươi, đứa con bất hiếu , lập tức hạ cung tên xuống! Ngày thường dạy ngươi hiếu kính cha , trung quân báo quốc, mà ngươi    chuyện phản nghịch trái đạo,  giam giữ còn dám giương cung nhắm  trắc phi Đông cung cùng hoàng tử trong bụng nàng để uy h.i.ế.p Thái tử. Quỳ xuống cho , chịu trói nhận tội, chờ triều đình xử lý!”
 
“Mẫu phi…” Cảnh Dật vành mắt đỏ hoe, nghẹn ngào : “Nhi thần...   thể  đầu  nữa . Dù   vạn tiễn xuyên tâm con cũng sẽ  chịu trói đầu hàng. Nhi thần  thấy hành động hôm nay là sai, chỉ là quá nóng vội, tính sai một bước... nếu ,   thể đoạt  ngôi vị Thái tử.”
 
“Con   Thái tử đè đầu cưỡi cổ suốt bao năm, chịu đủ . Nhìn  cúi đầu khom lưng  Hoàng hậu, tim con đau như cắt. Con  mơ cũng  lật , đạp bọn họ  chân.
 
Mẫu phi, dù con thất bại t.h.ả.m hại, lưu lạc đến bước đường cùng,  cũng  nên  về phía Thái tử, mắng mỏ con, ép con cúi đầu nhận tội! Mọi việc con  đều vì  và vì Thục gia! Ai ai cũng  thể  hiểu con, nhưng ...   cũng hiểu lầm con thế ?”
 
Vừa   rưng rưng nước mắt, trông như một đứa con hiếu thảo     tổn thương sâu sắc cả thể xác lẫn tinh thần.
 
Nếu Ngu Phi   rõ bản chất Cảnh Dật, e là   lời lẽ thống thiết   mềm lòng.
 
 quân tử yêu quyền,  lấy đúng đạo. Hoàng tử khao khát quyền lực là điều dễ hiểu, nhưng   vì tranh ngôi mà tham ô tiền cứu trợ thiên tai, gây họa cho dân, cho dù  thật sự lên ngôi thì cũng  chắc thiên hạ  thái bình.
 
May , Thục Quý phi là  tỉnh táo.
 
Bà  buồn: “Dật nhi, mẫu phi sinh con,   để con lao đầu tranh giành vinh hoa. Con sinh  trong hoàng tộc, vinh hoa phú quý  đủ, chỉ mong con cưới  hiền thê, sinh vài đứa nhỏ để  an nhàn vui với cháu.
 
Thục gia  phồn thịnh cả trăm năm, con nên  hưng cực tất suy. Cả nhà bình an sum vầy mới là tâm nguyện lớn nhất của .