Thái tử bận rộn chính sự, dân  lòng mà  đủ sức, chỉ  thể kể vài chuyện lạ lùng giải sầu mỗi khi ngài mệt mỏi. Mà thái tử  là  lòng mang thiên hạ, yêu dân như con, hôm nay gặp nguy hiểm cho dù là phụ nữ trẻ em cũng sẽ  tay cứu giúp. Một bậc thái tử nhân từ như thế, là công lao của nương nương, là phúc của bách tính.”
 
Hoàng hậu lặng lẽ  nàng, một lúc  mới : “Bảo cô nương  ba phần bản lĩnh, xem  còn  phô trương thêm  đấy.”
 
Ngu Phi ngượng ngùng .
 
Hoàng hậu nghiêm giọng: “Tội khi quân gác   bàn, nhưng chuyện   cô nương hãm hại, toan tính với thái tử, theo luật  xử tử.”
 
Ngu Phi  chuyện  trong mắt hoàng đế và hoàng hậu khó mà xóa bỏ, liền rụt rè đáp: “Thái tử … sẽ  truy cứu chuyện xưa.”
 
Ánh mắt hoàng hậu lập tức sắc như dao, như  c.h.é.m đứt cổ nàng.
 
Nàng lập tức phủ phục sát đất: “Xin nương nương trách phạt.  thái tử vì thần  mà  thương, thần  lòng mang áy náy, chỉ mong  hầu hạ ngài đến khi bình phục, xin nương nương tha cho một mạng.”
 
Hoàng hậu suy nghĩ một lúc, bỗng nở nụ : “Bản cung phạt cô nương…  trắc phi Đông Cung.”
 
Ngu Phi sững .
 
Hoàng hậu như   chuyện gì, điềm nhiên : “Đã là Thái tử kim khẩu ngọc ngôn,  sẽ  truy cứu chuyện quá khứ với cô nương thì bổn cung cũng  thể khiến nó mất mặt.
 
Huống hồ nó  tình thâm ý trọng với cô nương, còn vì cô nương mà  thương đến mức ,  là mẫu hậu, bổn cung cũng  nỡ chia rẽ uyên ương, thành  cho các ngươi .”
 
Ngu Phi vốn tưởng hoàng hậu sẽ nhân cơ hội  bắt nàng  kinh, cầu phúc cho Thái tử  đại loại mấy chuyện chuộc tội, dù gì Cảnh Thương vì nàng mà  thương, nếu hoàng hậu   đối xử tàn khốc với nàng, chẳng  khiến nhi tử bà thất vọng .
 
 nàng  ngờ hoàng hậu  dùng cách “hình phạt trá hình ban thưởng”, nghĩ sâu một chút, nàng  hiểu dụng ý trong đó.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-107-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Thái tử vì một nữ thương nhân mà liều  quên sống c.h.ế.t, mà giới thương nhân vốn giảo hoạt, chạy theo lợi lộc,   thể nàng sẽ thấy tình thế  lợi mà lên giá, mở miệng đòi hỏi quá mức, khiến Thái tử trái lệnh thánh chỉ,  cưới nàng  chính phi.
 
Mà hành động   của hoàng hậu chẳng khác nào nhát d.a.o sắc bén, nhân lúc nàng mới   Đông cung, đóng đinh danh phận của nàng, dập tắt   ý định xúi giục Thái tử hoặc mưu toan trèo lên ngôi hoàng hậu.
 
Ngu Phi thầm thán phục, quả nhiên là một tay kỳ tài chính trị trong nguyên tác. Chiêu bài “ đ.á.n.h  xoa” , nếu là nguyên chủ, khi quá khứ  phanh phui sợ hãi run rẩy khiếp đảm mà    rằng chỉ cần  trắc phi cho Thái tử là  thể bỏ qua hết thảy, chắc chắn sẽ cảm động đến mức tưởng hoàng hậu là Quan Âm sống, hớn hở khấu đầu tạ ơn.
 
 nàng là cô gái của thế kỷ 21, tư tưởng một vợ một chồng  ăn sâu  máu. Hơn nữa kiêu hãnh và tôn nghiêm của nàng cũng  cho phép bản   “  ” ai, dù  yêu  đó đến .
 
Tình yêu tuy quý giá, nhưng bản  càng quý giá hơn.
 
Thật , hoàng hậu  nghĩ quá nhiều. Nàng  bao giờ  ý định vì vị trí thái tử phi mà xúi giục Cảnh Thương. Trước  để đạt  mục đích, nàng từng lừa dối   ít , nhưng chỉ riêng chuyện , nàng tuyệt đối  diễn trò.
 
Giống như trong tình yêu hiện đại, nếu cần  con gái  theo đuổi, van nài  con trai kết hôn, thì cuộc hôn nhân đó còn  ý nghĩa gì? Nếu trong lòng  đàn ông  nàng,  tự khắc sẽ dâng  thứ đến  mặt. Nếu  , hoặc  nhưng  đủ quan trọng, thì sự cưỡng cầu cũng sẽ  bền lâu, càng  thể viên mãn.
 
Huống chi, so với sự giàu sang phồn hoa, quy củ nghiêm ngặt trong hoàng cung, nàng càng yêu thích trời cao đất rộng, cuộc sống tự do thoải mái bên ngoài.
 
Ngu Phi đang suy nghĩ cách từ chối khéo, hoàng hậu thấy nàng chần chừ mãi, thần sắc  trầm xuống, hỏi: “Chẳng lẽ cô nương cảm thấy vị trí trắc phi quá thấp,  nhục nhã đến dung mạo và xuất  của cô nương?”
 
Ngu Phi thấy hoàng hậu  nổi giận, vội : “Ngu Phi  dám.”
 
Nàng chậm rãi cân nhắc từng lời: “Dân nữ xuất  hèn mọn từ thương hộ, Thái tử là rồng giữa trời,  thể hầu hạ  là phúc phận tu ba kiếp nhà họ Ngu.  thần nữ tự   học thức nông cạn, tay chân vụng về, sợ mai   hầu hạ chu đáo Thái tử và Thái tử phi, lỡ chọc giận hai , e là   kết cục .”
 
“Vả , thần nữ chỉ ngưỡng mộ Thái tử,     tư tình, nếu cứ ở  bên , chẳng khác nào mạo phạm  trưởng, trong lòng bất an, đêm  khó ngủ.”
 
Nàng cúi đầu thật sâu, nặng nề dập đầu một cái: “Vì , thần nữ cả gan cầu xin nương nương  chủ, cho phép thần nữ rời khỏi hoàng cung, trở về quê hương. Thần nữ nguyện cả đời  xuất giá, chuyên tâm cầu phúc cho nương nương, thánh thượng, Thái tử và Thái tử phi  an khang mạnh khỏe, cho giang sơn Đại Diệu  mưa thuận gió hòa, quốc vận dài lâu.”