Cảnh Thương  nàng  kiểu vần vè rối rắm  đỏ cả mặt, hồi lâu mới thốt: "Không   hổ!”
 
Ngu Phi tươi , múc một thìa đưa tới miệng : "Ta đùa với phu quân , ai dám  gì chứ.”
 
Thấy Cảnh Thương nuốt thuốc, nàng  nhanh tay múc thêm mấy thìa, giọng nũng nịu: "Nếu   thích ,       nữa.”
 
Cảnh Thương nghiến răng: "Nói tiếp !”
 
Ngu Phi thấy  cứ thìa  tới thìa khác uống t.h.u.ố.c như uống mật,  chút khó chịu, trong lòng  khỏi xót xa.
 
Nàng đặt bát t.h.u.ố.c  tay : "Một  uống hết ,   đút nữa .”
 
Cảnh Thương ngẩn : "Thuốc do Phi Phi đút thì  đắng.”
 
Ngu Phi thấy  như , cũng đành chấp nhận, nhắm mắt uống một ngụm lớn  áp môi  lên môi , đút cho  từng chút một.
 
Cứ  vài , t.h.u.ố.c cũng cạn đáy.  Cảnh Thương  ôm lấy nàng  chịu buông, lưỡi xâm nhập  miệng nàng, quấn quít  rời.
 
Ngu Phi   hôn đến ứa nước mắt, thở   , còn thủ phạm thì ung dung : "Nếu Phi Phi chịu đút t.h.u.ố.c cho  vài  như , e là còn hiệu quả hơn cả thần dược.
 
Ngu Phi lườm  một cái: "Ta sợ cứ dây dưa với  như , đến cuối năm  còn  xuống giường nổi.”
 
Vừa nãy nàng cảm nhận  rõ    phản ứng.
 
Cảnh Thương mỉm ,  như sực nhớ gì đó, nghiêm mặt : "Phi Phi, rốt cuộc nàng     mật đạo trong phủ Ninh vương để thoát ?”
 
Nụ  nhẹ nhàng của Ngu Phi lập tức đông cứng, đầu óc xoay như chong chóng.
 
Tuy Cảnh Thương từng giải vây giúp nàng  mặt  khác,  rằng là ám vệ của  hỗ trợ nàng thoát khỏi mật đạo phủ Ninh vương, nhưng hai  đều rõ đó   là bịa đặt.
 
Nàng từng nghĩ đến việc  sẽ tra hỏi ,  ngờ  hỏi sớm như . Nàng vẫn  quyết định  nên  cho  chuyện  mượn xác  hồn xuyên đến đây .
 
Cảnh Thương thấy nàng đầy vẻ khó , dường như đang giấu một bí mật lớn, bỗng nhớ đến lời Cảnh Dật  rằng nàng từng cùng  "lên giường" để moi  chuyện mật đạo.
 
Sắc mặt  dần trầm xuống, dò xét: "Nàng đừng  với … chuyện Cảnh Dật  là thật.”
 
Ngu Phi trừng lớn mắt,  dám tin  , giơ tay thề: "Nếu  và Cảnh Dật  bất kỳ quan hệ gì, thì xin trời đ.á.n.h thánh vật, c.h.ế.t   thây…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-118-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Cảnh Thương thấy nàng như  tổn thương, còn lập lời thề độc, vội đưa tay bịt miệng nàng, thở dài: "Thôi , là  lòng  tiểu nhân.  Phi Phi, quả thật nàng đang giấu   nhiều bí mật.”
 
"Ví như,   tra khắp Đông cung,  tìm  ai từng bí mật tiếp xúc với nàng,   thể cho nàng  trong thư phòng của   tấu chương cầu hôn.
 
Đừng  là nàng  trong đêm xông  thư phòng, vì   hỏi Dương Chỉ, nàng bảo nàng từng hứa với nàng  sẽ giúp  và nàng  định hôn, còn hứa  cách lấy  thẻ bài miễn tử.
 
Lại ví như, ám vệ hoàng thất đông đảo  bằng hai tên hộ vệ nửa mùa nhà họ Ngu,  những tìm  cổ trùng hiếm gặp trăm năm, còn   cả cách giải cổ…”
 
Ngu Phi   phân tích rành mạch từng điều, lời lẽ sắc như gươm đ.â.m  tim như thể  xé toang n.g.ự.c nàng để moi  sự thật...
 
Nàng hoảng hốt lùi  mấy bước, nhưng   phát hiện.
 
Hắn siết lấy cổ tay nàng, kéo nàng  lòng: “Đừng né tránh .”
 
Ngu Phi buồn bã : “Trong lòng    nhiều nghi hoặc,  tại  vẫn  cưới một nữ nhân lai lịch bất minh như ?”
 
Cảnh Thương bật , nụ  mang theo mấy phần giễu cợt: “Ta cũng  rõ, vì  bản   cố chấp cưới một nữ nhân chỉ  gạt , giấu .”
 
Ngu Phi im lặng  .
 
Cảnh Thương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng: “Ta sẽ  ép nàng   bí mật của . Đợi đến khi nàng  ,  sẽ lắng .”
 
Quả thật, trong lòng Ngu Phi vẫn còn vướng bận.
 
Tuy hai   quen  bấy lâu, nhưng mới chỉ  hiểu lòng . Nếu đột ngột   chuyện  là  từ thời  khác xuyên tới, nàng  dám chắc   thể tiếp nhận  tin tức kinh thiên động địa  .
 
Người xưa vốn kiêng dè những chuyện yêu ma quỷ quái, thậm chí còn hô đ.á.n.h hô g.i.ế.c. Mà   sinh  trong hoàng tộc, càng cẩn trọng với loại chuyện thế . Nếu lỡ như coi nàng là yêu nghiệt, là điềm gở...
 
Ngu Phi vòng tay ôm lấy thắt lưng , chậm rãi : “Ta đúng là  điều khó , nhưng  hứa, tuyệt đối sẽ    tổn thương dù chỉ một chút.”
 
Thực , theo thói quen   của nàng, thể nào cũng sẽ bịa  một lý do như “ông trời báo mộng” để lấp l.i.ế.m cho qua.  từ khi ở bên , nàng   quá nhiều lời dối trá. Nàng   tiếp tục lừa dối  nữa.
 
–
 
Hoàng hậu quả nhiên  việc quyết đoán,  đến mấy ngày triều đình  hạ hai đạo thánh chỉ.