Nàng  chỉ cần nàng lắc đầu hoặc giơ tay cản , với phong thái của Cảnh Thương, nhất định  sẽ dừng .
 
Thế nhưng nàng   xem thử, quân tử khi sa đọa thì sẽ như thế nào nên nàng kệ .
 
Nọc độc của rắn rót đầy đóa hoa.
 
Ngu Phi  quan tâm gì nữa, dùng mặt đầy hỗn độn cọ  y phục : “Đều tại   bẩn hết, đáng ghét.”
 
“Đâu .” Cảnh Thương một tay giữ lấy gương mặt nhỏ của nàng, tay  lấy khăn ướt dịu dàng lau chùi: “Tiểu nương tử nhà ai thế , xinh  c.h.ế.t mất.”
 
Ngu Phi hừ nhẹ: “Chỉ những lúc thế   mới chịu khen  xinh.”
 
Cảnh Thương sững .
 
Từ nhỏ   trầm tính, ít biểu lộ cảm xúc, chỉ lúc ở  giường mới  chút buông thả.
 
Hắn bế nàng lên, đặt   đùi : “Ngày nào  cũng  cùng nàng… đó chẳng  là đang ngầm khen nàng  ?”
 
Ngu Phi mím môi: “Lại lảng tránh.”
 
Cảnh Thương bật : “Vậy  lấy công chuộc tội nhé?”
 
Trước đây khi còn ở trong cung, Ngu Phi từng sai  may riêng một bộ y phục nữ màu hồng đúng  đo của thái tử.
 
Chất liệu là lụa mềm nhẹ như khói sương, giờ khoác lên  Cảnh Thương, trông  như bước  từ mây trời rực rỡ, ánh sáng quanh  tựa hào quang thần thánh, kết hợp với khuôn mặt tựa tuyết liên  Thiên Sơn, vẻ   thể với tới, càng  thể mạo phạm.
 
Đích thị là Quan Âm chuyển thế bản nam.
 
Ngu Phi  bộ che mắt: “Từ nay về   dám  Quan Âm nữa .”
 
Cảnh Thương bật : “Nhìn   , cũng  ngăn nổi quyết tâm  ngủ với  của nàng.”
 
Ngu Phi bước tới ôm lấy eo : “Hiểu , chỉ  Bàn Bàn.”
 
“Bàn Bàn?”
 
“Là tên khác của Kỳ Lân.” Ngu Phi nghiêm túc đáp: “Chỉ    gọi.”
 
Cảnh Thương bật  thành tiếng. Trong đầu nàng ngày nào cũng đầy ý tưởng kỳ lạ.
 
Ngu Phi kéo tay , đến  gương trang điểm: “Muốn chơi với Bàn Bàn tỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-126-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Từ khi xuyên đến đây, nàng   chiếc gương đồng cầm tay thành gương lớn cao gần nửa . Nếu hai   mật  gương,  thứ đều hiện rõ mồn một.
 
Hôm nay nàng cũng mặc áo hồng, dựa  lòng , trong gương họ như một đôi tỷ  hoa khác phàm.
 
Cảnh Thương thấy nét mặt say mê trong gương của Ngu Phi,  hiểu   nhớ đến câu chuyện “mài gương” trong dân gian giữa các nữ tử. Chẳng lẽ nàng thật sự… nam nữ đều ăn?
 
Hắn thử thăm dò: “Nếu là một chị gái yếu mềm  chút sức lực, liệu   Phi Phi yêu thích như  ?”
 
Nghe giọng  lộ chút chua chát, như thể đang nghi ngờ nàng  hứng thú với nữ giới.
 
Ngu Phi cố ý đổ thêm dầu  lửa: “Nữ tử hiểu rõ điểm khiến nữ tử vui thích hơn mà, sức  đủ thì dùng đạo cụ bù , nào là chuông bạc, ngọc trụ…”
 
Cảnh Thương trầm giọng: “Theo cách nàng , chẳng  là  chỉ cưỡng ép nam nhân, mà ngay cả nữ nhân nàng cũng  tha?”
 
Trời  đất , Ngu Phi chỉ  chơi trò giả gái với  thôi,  mà Cảnh Thương bay tận chân trời  tưởng tượng thành bách hợp!
 
Nàng vội vàng chặn : “Ta chỉ ăn nam…  bắt nạt nữ…”
 
Thấy  đang mặc nữ trang, nàng trêu chọc: “Chàng là  yêu đầu tiên… nữ…”
 
Chưa  hết câu,   “tỷ tỷ” đè lên gương, bắt đầu trừng phạt.
 
Những ngày vui trôi qua như gió, chớp mắt  đến mùa thu. Vạn vật chín rộ, dân chúng hân hoan mừng mùa gặt, còn cuộc sống hôn nhân của Ngu Phi và Cảnh Thương cũng chính thức khởi đầu trong thời điểm .
 
Ngày thành hôn  ấn định  mùng Một tháng Chín,  Khâm Thiên Giám xem là ngày hoàng đạo,  hợp để thành .
 
Ngu Phi còn đang say ngủ     đ.á.n.h thức từ sáng sớm. Ma ma do hoàng cung phái tới giúp nàng rửa mặt, trang điểm, chải tóc, mặc lễ phục...
 
Theo lệ triều đình,  khi thái tử phi nhập cung, hoàng thất sẽ cử ma ma đến dạy dỗ lễ nghi.  Cảnh Thương  nhắc ma ma từ , để nàng  thoải mái, nên cuộc sống của Ngu Phi vẫn  ung dung.
 
Chỉ là lúc tuốt mặt, nàng đau đến mức bật . Sợi chỉ mảnh kéo qua từng lớp lông tơ  mặt, như lưỡi d.a.o mảnh và bén cứa  da thịt. Vậy mà ma ma còn bảo là  nương tay lắm .
 
Thấy gương mặt tinh xảo lộng lẫy của  phản chiếu trong gương đồng, tâm trạng Ngu Phi từ mưa nhỏ chuyển sang nắng nhẹ.
 
Chiếc phượng quan bằng vàng đính ngọc trai và hồng ngọc, to bằng miệng bát, điểm xuyết hai con phượng  chầu hai bên, trán và tóc mai đều gắn chuỗi tua ngọc trai nhỏ li ti, phối cùng chuỗi ngọc cổ cùng kiểu, cộng thêm áo cưới đỏ sẫm thêu hoa văn, phủ thêm dải lụa chàm phủ đất, khiến nàng trông như tượng mỹ nhân cung đình ngàn năm trong tủ kính viện bảo tàng hiện đại, hoặc như tiên nữ chín tầng trời khoác mây đội hà đến nhân gian.
 
“Nương nương thật xinh , điện hạ nhà  nhất định sẽ  thích.” Ma ma mỉm  .
 
Ngu Phi dĩ nhiên  Cảnh Thương  thích nàng. Thời cổ nam nữ  khi cưới  giữ  cách, nhất là hoàng thất. Thế nhưng cứ cách một hai ngày là   đến phủ nàng, thỉnh thoảng còn để nàng cải trang thành cung nữ lén đưa  Đông cung, tuy  cưới mà còn hơn cả vợ chồng.