“Đây là gì?” Cảnh Thương  chằm chằm  hai bộ y phục kỳ lạ .
 
“Là trang phục cưới của  khi kết hôn.” Ngu Phi giải thích.
 
Nàng cẩn thận giảng giải cho Cảnh Thương cách mặc áo sơ mi và vest,  ôm váy cưới  phòng  đồ.
 
Bộ váy của nàng là váy  hội cúp n.g.ự.c dáng đuôi cá,  chữ V nhỏ,  chữ V lớn kéo dài chấm đất, nàng tháo búi tóc, dùng vương miện đá hồng phấn cố định khăn voan trắng,  trang điểm theo phong cách trong trẻo quyến rũ hiện đại, xịt chút nước hoa  từ  lan hương và bách hợp trắng.
 
Nàng bước , Cảnh Thương   trong điện.
 
Hắn mặc một  vest thẳng thớm, càng tôn lên bờ vai rộng eo hẹp, gương mặt tuấn tú như  chạm khắc bởi thần, mái tóc dài đen nhánh búi nhỏ gọn  đầu,  giữa cung điện lộng lẫy huy hoàng, trông như một đạo sĩ bá tổng thế kỷ 21  ép  tục để về thừa kế gia sản.
 
“Không  ?” Cảnh Thương thấy nàng ngẩn ngơ, khẽ kéo vạt vest.
 
Ngu Phi bước đến, tay sờ bụng , cất giọng nũng nịu: “Nếu  sinh  ở hiện đại thì  chẳng cần hại ai nữa ,  sẽ ăn  sạch sẽ từ đầu đến chân.”
 
Nàng  bộ dạng yêu quái nuốt .
 
Cảnh Thương  nàng từ  xuống , ánh mắt dần tối : “Ta sợ  kịp mở miệng, nàng  mở chân  .”
 
Ngu Phi: “…”
 
Dung mạo kiều diễm, tính tình sắc sảo như hoa phù dung bên sông Cẩm Giang, ai mà chẳng  hái xuống, đặt lên tầng lầu cao cao độc chiếm?
 
Cảnh Thương ôm lấy vòng eo mảnh mai của nàng, tay vuốt nhẹ tấm lưng trần mịn màng: “Ta chẳng  đang giúp nàng  thành tâm nguyện ‘ăn sạch sẽ’  từ đầu đến chân đấy ?”
 
Ngu Phi lườm  một cái: “Lấy công  tư, quân tử giả tạo.”
 
Cảnh Thương xoa sống mũi, chợt nhớ  chuyện năm đó con trai Thái Thú định hạ d.ư.ợ.c để chiếm đoạt Ngu Phi, còn  thì khoanh tay  , định  chim sẻ phía , chẳng ngờ   nàng giở trò cao tay hơn.  lúc đó  quả thực vì tham sắc mà sinh lòng tiểu nhân.
 
Dù   đồng căn cổ,  cũng chẳng thể kháng cự nàng  lâu.
 
Cảnh Thương trượt tay xuống, vỗ mấy cái lên m.ô.n.g nàng: “Đối với nữ nhân xảo quyệt,  voi đòi tiên như nàng,  quân tử mù quáng cũng chẳng trị nổi, ép cũng chẳng phục.”
 
Ngu Phi sững , túm lấy cà vạt của : “Phu quân đúng là  hiểu  đấy.”
 
Cánh tay Cảnh Thương siết chặt, giữ nàng trong lòng, ánh mắt lướt qua vùng trắng nõn  n.g.ự.c nàng: “Dù  thì phu thê là một thể, chắc chắn sẽ hiểu  hơn  ngoài.”
 
Hắn cúi đầu, ngậm lấy vành tai cô: “Phi Phi hôm nay  đến c.h.ế.t .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-129-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
“Hình như...  khó chịu  thì ?”
 
Tây phục hiện đại  rộng rãi như quần áo cổ đại, Ngu Phi dễ dàng cảm nhận  phản ứng mãnh liệt của .
 
Cảnh Thương thở hổn hển: “Cho  hô một cái    chuyện  ?”
 
Ngu Phi còn  kịp mở miệng   Cảnh Thương bế bổng, đặt xuống ghế nhỏ.
 
Hắn như  lữ hành khát nước ba ngày ba đêm giữa sa mạc, nới lỏng cà vạt, cởi hai nút áo  cùng, chui  lớp váy cưới của cô, như thể đang tìm nguồn nước trong lành.
 
Nến đỏ cháy rực, hương thơm ngọt ngào tỏa khắp nơi. Trong màn lụa hỷ màu đỏ, Cảnh Thương  Ngu Phi từ phía .
 
Cô nương xinh  tóc đen da trắng, ngũ quan tinh xảo hôm nay trông  vẻ non nớt hơn thường ngày, đôi mắt mèo  xếch  mang theo vẻ yêu mị mê . Thân hình trắng muốt, tinh tế  bọc trong tầng tầng lớp lớp váy cưới, vòng một căng đầy như  bật  khỏi lớp vải, cả  như đóa sen trắng mới nở, rung rinh tỏa hương dịu nhẹ, khiến   chỉ  nhấn chìm trong yêu chiều mãnh liệt.
 
Cảnh Thương bật : “Bên nàng kết hôn mà tân nương mặc thế ,  sợ tân lang  nhịn  mà động phòng  ?”
 
Ngu Phi lẩm bẩm: “Bên  tư tưởng thoáng mà, nhiều  như chúng , lên giường   mới cưới.”
 
Rồi như chợt nghĩ đến gì đó, nàng  thêm: “Bên  nam nhân  quen với phụ nữ ăn mặc thế  ,   ai cũng như , cổ hủ, nóng nảy thiếu kiên nhẫn.”
 
Cảnh Thương : “Cổ hủ thì  chắc, nhưng đối với nàng, nhất định  thiếu kiên nhẫn. Người khác    mặc kệ, nàng mà thế  thì chắc chắn   phạt.”
 
“Ông xã…”
 
Ngu Phi như con búp bê, mặc cho nghệ nhân  đặt thế nào thì đặt.
 
Đến lúc then chốt, Cảnh Thương khàn giọng thì thầm: “Hôm nay  uống t.h.u.ố.c , thật sự là đạn thật s.ú.n.g thật, tất cả đều  thể cho bà xã Phi Phi…”
 
Ngu Phi khựng .
 
Nàng hỏi: “Chàng uống t.h.u.ố.c tránh thai hả?” Hắn từng hứa với nàng,  đợi nàng đồng ý mới sinh con.
 
Cảnh Thương gật đầu, dịu dàng thổi lên vết đỏ do cà vạt siết nơi cổ tay nàng.
 
“Sao      cũng tên là Ngu Phi?” Ngu Phi dần tỉnh táo , tranh thủ truy hỏi.
 
“Thỉnh thoảng trong lúc nàng ngủ,  gọi tên , nàng vẫn đáp .”