Cảnh Thương mặt  đổi sắc, thản nhiên : “Cô nương  thích , thật  cũng chẳng khác gì cô nương thích một chậu hoa  một bức tranh. Cô nương chẳng  hoa mọc thế nào, cũng  hiểu tranh vẽ  , chỉ đơn thuần thấy chúng , với  cũng thế.”
 
Hắn khẽ thở dài: “Cô nương còn nhỏ,     chuyện ngốc nghếch hôm nay, chắc chắn sẽ hối hận.”
 
Ngu Phi mở to mắt,   vẻ nửa ngơ ngác nửa hiểu, nghiêng đầu hỏi: “Ý  là,   nếu  gặp  còn  hơn  thì  nhất định sẽ thích  đó ?”
 
Cảnh Thương gật đầu.
 
Tuy cách nàng hiểu  lệch, nhưng ba tuổi  lớn, nàng  mười lăm,     thật sự trở thành kiểu con gái thấy trai  là yêu.
 
Ngu Phi thấy ánh mắt Cảnh Thương thấp thoáng vẻ qua loa và khinh thường, trong lòng bực bội: Ra vẻ  học rộng hiểu sâu, cố tình dùng cách  quanh co như thời Xuân Thu, tưởng       đang chê tình cảm của  nông cạn ?
 
Chẳng  đang bóng gió   là kẻ nông cạn ?
 
Đinh Hương bên cạnh thấy Ngu Phi đang siết chặt dải lụa trắng như trút giận, bèn hiểu ngay. Tiểu thư nhà nàng thông minh lanh lợi, tất nhiên hiểu  ý  là: tình cảm của tiểu thư với  chỉ là hời hợt bề ngoài.
 
Tính khí tiểu thư  , Đinh Hương vội chen lời: “Tiểu thư mau xuống , lão gia   chuyện thì tức đến ngất xỉu !”
 
Ngu Phi bừng tỉnh, lập tức nhập vai, đầy hối : “Phụ thânn…”
 
Nàng nấc lên một tiếng: “Là con  đúng, uống say phát điên, nhất thời nghĩ quẩn.”
 
“Tiểu thư thông suốt là  mà.” Đinh Hương đưa tay  đỡ nàng xuống.
 
Ngu Phi vẫn nắm chặt dải lụa, mắt  chăm chăm  Cảnh Thương: “Huynh ,   thể ở   chuyện với  một lát ?”
 
Hắn  phí hơn nửa buổi  chuyện với nàng , rõ ràng Ngu Phi   đối thoại kiểu . Cảnh Thương đoán nàng   ở  một  với nàng.
 
Say rượu đúng là phiền phức,  nàng như thể   đồng ý thì  chịu xuống,  do dự một chút,  gật đầu: “Được.”
 
Ngu Phi  xong thì nhảy xuống đất, đám hạ nhân lui  ngoài.
 
“Huynh ,   thể ôm  một cái ?”
 
Khi chỉ còn hai , nàng bèn đưa  yêu cầu quá quắt hơn.
 
Cảnh Thương im lặng  Ngu Phi.
 
Nếu lúc  chân  còn lành lặn, nhất định sẽ  đầu rời khỏi Ngu phủ ngay,  đời nào vì báo ân mà hiến sắc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-13-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Hắn lạnh giọng: “Cô nương, nàng say . Đêm  khuya, cô nam quả nữ  tiện ở cùng,  về đây.”
 
Nói xong thì định xoay bánh xe rời :
 
“Đừng mà.” Ngu Phi giữ lấy tay vịn xe lăn, bắt    , nửa say nửa tỉnh hỏi: “Huynh chẳng   coi  như   ? Muội  buồn,   ôm một cái thì  gì sai?”
 
Nàng  e thẹn  kiêu kỳ nở nụ : “Hay là   ý gì với , sợ bản   kiềm chế , đến ôm cũng  dám?”
 
Quả nhiên, gương mặt lạnh lùng tuấn tú của Cảnh Thương lộ  chút khinh khỉnh, như thể đang : ếch mà cũng đòi ăn thịt thiên nga.
 
Hắn mất kiên nhẫn gõ tay lên tay vịn: “Vậy  ôm cô nương một cái,     ?”
 
“Ừ ừ.” Ngu Phi  ngọt như mật.
 
Cảnh Thương  nhúc nhích, cứng nhắc : “Lại đây.”
 
“Ọe… ọe…” Ngu Phi ôm miệng khom , vờ như sắp nôn, lảo đảo  tới bàn, cầm một quả nho xanh trong đĩa: “Đợi  ăn chút đồ chua cho đỡ…  sẽ ôm .”
 
Cảnh Thương nhíu mày đầy khó chịu. Trên  nàng  mùi rượu, mong là lát nữa đừng nôn lên áo .
 
Ngu Phi thấy sự chán ghét giữa chân mày Cảnh Thương, trong lòng đắc ý hừ một tiếng: Ta  chỉ  ôm, mà còn  hôn, hôn cho cổ độc  bụng  luôn!
 
“Huynh ,  đến .” Ngu Phi nửa quỳ giữa hai chân Cảnh Thương, ôm chặt lấy vòng eo gầy rắn chắc của .
 
Cảnh Thương giơ tay chắn  n.g.ự.c hai , sợ cái mềm mại của nàng  "vô tình" dán  .
 
“Cô nương,   chứ?” Cơ thể  cứng đờ như khúc gỗ.
 
“Ừm.” Ngu Phi ngậm quả nho trong miệng, ú ớ đáp  buông  .
 
Cảnh Thương  thở phào,  ngờ nàng  ngoan ngoãn như , thì cánh tay mềm mại  bỗng vòng lấy cổ . Ngu Phi áp sát mặt ,  thở quyện lấy , đôi môi nàng chạm lên môi .
 
“Cô…” Vừa hé miệng, đầu lưỡi mềm mại như cá bơi lẻn .
 
Ngu Phi  rành chuyện hôn môi, với kiểu đàn ông cứng nhắc kiêu ngạo như Cảnh Thương, chỉ  thể bất ngờ đ.á.n.h phủ đầu. Nếu ba hoa giảng giải mục đích,   chỉ cản trở đủ điều mà còn dạy dỗ nghiêm khắc, trong lòng  càng khinh thường, nên  thể hôn thì hôn luôn,  cần lắm lời.
 
Nàng dốc hết sức lực giữ lấy cổ , hai môi dán chặt,  lắc đầu  đẩy nàng , nàng thì cứ l.i.ế.m liếm lên vòm miệng  từng chút từng chút. Có vẻ   từng hôn môi ai,  nàng dụ dỗ đến mức miệng há to.
 
Quả nho tròn như viên ngọc lăn  miệng , Cảnh Thương cảm thấy vật lạ, dùng đầu lưỡi chặn ,  để nó tiến sâu.