Bèn bước tới xe ngựa, vén rèm hỏi: “Điện hạ, Ngu tiểu thư đến , ngài xem…”
 
“Khởi hành, về phủ Thái thú.”
 
Giọng Cảnh Thương  lớn nhưng dứt khoát rõ ràng, như một thanh kiếm sắc bén vô hình, lập tức c.h.é.m đứt  lời đồn đoán mập mờ giữa hai .
 
Ánh mắt   đồng loạt đổ dồn tới, Ngu Phi dường như  thể cảm nhận  những cảm xúc cuộn trào bên  bề mặt bình thản đó, nào là thương hại, đắc ý, mỉa mai…
 
“Phi Phi…” Phụ  nàng lo lắng gọi.
 
“Con  .”
 
Ngu Phi chăm chú  rèm xe lắc lư, bóng dáng Cảnh Thương thấp thoáng  lớp vải. Hắn như một pho tượng ngọc  trời khéo tay tạc nên,  thẳng trong xe, cằm  nâng lên, toát  khí chất xa cách  thể với tới.
 
Mọi  đều nghĩ, chuyện đến đây là kết thúc nhưng thực , vở kịch , mới chỉ  bắt đầu thôi.
 
Nhờ “ân huệ” của tác giả, cổ Đồng căn cổ vốn là thứ nữ phụ trong nguyên tác từng dùng, hạ cổ chỉ là bước đầu tiên. Muốn hai  thật sự sinh tử tương liên, vận mệnh ràng buộc, thì nhất định  hòa  một, âm dương tương hợp.
 
Nói trắng  là, cổ trùng  chỉ  hiệu lực khi hai  hợp hoan thành công.
 
Đường Thục khó , ngủ với  còn khó  hơn đường Thục, nhưng may mắn là   uống  hùng cổ, hùng cổ sẽ động tình với thư cổ trong  nàng.
 
Cảnh Thương  sắp xếp ở tạm trong một biệt viện hoa lệ, mới  sửa sang  trong phủ Thái thú.
 
Tối đó, thị vệ Hách Đao  khi bẩm báo tình hình gần đây của chủ tử thì cứ  mãi, vẻ mặt đầy do dự.
 
Cảnh Thương tuy mất trí nhớ nhưng theo bản năng vẫn cảm nhận    chuyện riêng  thưa.
 
“Có gì cứ  thẳng.”
 
Hắn nhấp một ngum   đặt chén xuống.
 
“Điện hạ…” Hách Đao cung kính lên tiếng: “Nhà họ Ngu  đại tiểu thư nhà họ là ân nhân cứu mạng của ngài, nhưng thuộc hạ  đồn ngoài phố rằng hôm đó là Ngu đại tiểu thư cướp ngài từ  xe ngựa của nhị tiểu thư nhà đó ngay  cửa Ngu phủ, lúc đó   ít  chứng kiến. Thuộc hạ cũng  cho  điều tra, tin đồn là thật.”
 
“Vậy .” Cảnh Thương gõ nhẹ lên bàn: “Tiếp .”
 
“Thuộc hạ nghi ngờ, Ngu đại tiểu thư giả danh ân nhân cứu mạng, mượn danh trèo cao.”
 
Được  ân nhân của Thái tử đương triều, phú quý há  nhỏ, kể cả  gả  nhà quyền quý, Hoàng đế và Hoàng hậu cũng sẽ gật đầu. Nếu còn vin  ơn cứu mạng để ép tiến  Đông cung, e rằng Thái tử cũng  nhượng bộ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-15-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
“Hơn nữa Ngu đại tiểu thư , thanh danh bên ngoài chẳng mấy  …”
 
Hách Đao ngập ngừng, Cảnh Thương tiếp lời: “Ví dụ như?”
 
Ở trong Ngu phủ,  chẳng khác nào ếch  đáy giếng, những gì  thấy   đều là thứ Ngu Phi   thấy,   .
 
Hắn thật sự tò mò, ngoài chuyện nàng để mắt đến  mà    nhớ   phận, thì còn gì “bất ngờ” khác đang chờ.
 
Hách Đao hạ giọng : “Ví như tiêu tiền như nước trong kỹ viện, trêu ghẹo nam tử đàng hoàng ngay giữa phố…” Dân gian còn truyền miệng thành vè.
 
“Đủ ,   !” Cảnh Thương nghiến răng ngắt lời, trách   nàng trêu chọc  thành thục đến thế, thì  là  luyện  bao nhiêu  khác .
 
Hắn    chuyện phóng túng của nàng nữa, chỉ thấy buồn nôn. Một nữ nhân giả vờ thanh thuần như xử nữ, ai ngờ  là loại dơ bẩn ong bướm.
 
Nghĩ đến cảnh nàng ôm , hôn , Cảnh Thương thấy lồng n.g.ự.c như  buồn nôn.
 
Hắn uống ngụm  để trấn tĩnh,  dặn dò: “Ngày mai mời Ngu nhị tiểu thư Ngu phủ đến đây,   gặp nàng .”
 
“Tuân lệnh.”
 
Nếu Ngu Phi đúng như lời đồn, thì dù  cứu  thật, e cũng chỉ vì  đùa giỡn. Với phẩm hạnh như thế,  nàng nhặt    vách núi, thật khó tin.
 
Sau khi    phận   đơn giản, nàng   còn mặt dày  gả cho . Để nàng nhòm ngó thôi  thấy như  con cóc bò lên giày,  c.ắ.n  nhưng khiến   ghê tởm.
 
–
 
Ngu Phi  khi rời khỏi chỗ Cảnh Thương thì bắt đầu suy nghĩ,    sẽ   những gì về nàng.
 
Tai tiếng của nguyên chủ  dễ che giấu, ba  thành hổ, miệng  đáng sợ, chỉ cần nàng  thừa nhận, ai  thể ép nàng nhận  là loại đàn bà ngang ngược phóng đãng?
 
Còn chuyện cưỡng ép Cảnh Thương ngay  cửa Ngu phủ, Ngu Phi nghĩ,  cần đích   “chào hỏi”   cùng cha khác  , tránh để quan phủ  Cảnh Thương   cho mời đối chất, mà vì  nịnh bợ quyền quý, nàng   khai  điều  nên .
 
Muội  Ngu Sương y như cái tên, áo trắng tóc đen, khuôn mặt trong trẻo như hoa nhỏ nở giữa sương thu, trông mềm mại yếu đuối.
 
Vừa thấy nàng, Ngu Sương nhíu mày, mắt ngân ngấn lệ, nghẹn ngào chất vấn: “Tỷ tỷ, rốt cuộc tỷ   g ìA Thương ca ca ?”
 
Ngu Phi suy nghĩ.
 
Với tình thế của Ngu Sương, e rằng vẫn đang tưởng Cảnh Thương  nguyên chủ đ.á.n.h gãy hai chân, nhưng  là nữ phụ trong truyện ngôn tình, mưu mô  hạ cổ nam chính thì cũng   dạng .