“Hách Đao!” Hắn lớn tiếng gọi .
 
“Đừng mà…” Ngu Phi như  dọa, cứ thế rúc   .
 
“Điện hạ!”
 
Hách Đao đẩy cửa bước , nhưng  thấy cảnh  mắt thì c.h.ế.t sững, Ngu đại tiểu thứ vốn kiêu ngạo như trăng sáng gió lành đang quỳ  chân chủ tử , đầu nàng cúi thấp, nhấp nhô nhấp nhô… như đang  gì đó…
 
Lưng nàng còn trần trụi…
 
Hách Đao vội xoay : “Điện hạ, thuộc hạ  nhầm thôi, hai  cứ tiếp tục.” Vừa   cuống quýt lui  ngoài, đóng rầm cửa .
 
“Ngu Phi, cô nương  quá  đấy.”
 
Cảnh Thương cảm thấy  một bàn tay mềm mại  xương đang vòng lấy chỗ hiểm của .
 
“Điện hạ, thanh đoản đao của     thể to nhỏ tùy ý, lúc   còn  thấy mà.” Ngu Phi học theo cách gọi của Hách Đao, nghịch ngợm “bịch nước mía" dễ thương qua lớp y phục.
 
Cảnh Thương  ngửa đầu, một tay nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn. Bị nàng vuốt ve thế ,    cảm giác sung sướng kỳ lạ, như thể  xoa dịu  con sâu bồn chồn trong .
 
Hắn hít sâu một , kiềm chế d.ụ.c vọng, túm lấy nàngy nàng kéo , nghiến từng chữ:
 
“Người cô nương  nên nghĩ thì đừng nghĩ, thứ cô nương  nên chạm thì đừng chạm.”
 
“Ồ?” Ngu Phi  cho là đúng, đưa đầu lưỡi , chầm chậm l.i.ế.m những ngón tay  chạm  ,  tươi tắn   câu thoại kinh điển: “Nếu  ,  cầu thiên trường địa cửu, chỉ cầu từng   thì ?”
 
Cảnh Thương thấy nàng quyến rũ như ,  thể  càng cứng hơn.
 
Thậm chí trong đầu thoáng nghĩ… giá mà  là ngón tay của nàng…
 
Thật đúng là sâu d.ụ.c leo lên não !
 
Hắn chỉnh  y phục,  ngay ngắn như cây tùng: “Thịnh tình của Ngu cô nương,    hứng thú.”
 
“Không  hứng thú?” Ngu Phi cố ý nhấn mạnh chữ “hứng”,  xuống phần   che đậy kín mít của , “Huynh đúng thật là miệng  , lòng  .”
 
“Phản ứng sinh lý, là chuyện thường tình. Ta sẽ tự tìm  giải tỏa,  cần Ngu cô nương bận tâm.” Cảnh Thương dần lấy  tỉnh táo.
 
Khó nhằn thật đấy! Ngu Phỉ nghiến răng, tức tối c.ắ.n môi.
 
Thấy dáng vẻ Cảnh Thương mềm cứng đều  ăn, nàng bắt đầu hiểu vì  nguyên chủ  chọn cách cưỡng bức .
 
Loại nam nhân như ,  cưỡng bức thì khó mà nuốt  miệng . Đến cả nàng   "át chủ bài" là trùng độc hỗ trợ mà  vẫn chẳng mắc câu.
 
 nếu cưỡng ép thật, e rằng  kịp đắc đạo    sai  lôi  ngoài. Người của  vây kín bên ngoài  kaif.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-19-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Bản     chút võ nghệ, còn nàng chỉ là một nữ tử yếu ớt tay trói gà  chặt.
 
Ngu Phỉ âm thầm cân nhắc một lượt,  giật cành gai  lưng xuống,  dậy ném mạnh xuống đất.
 
Nàng hắng giọng, nghiêm mặt: “Nơi   giữ , thì tự khắc sẽ  nơi khác giữ.”
 
Ngừng một nhịp, nàng lạnh lùng bổ sung: “Điện hạ, hy vọng    sẽ  vì những gì   đêm nay... mà hối hận.”
 
"A...  ..."
 
"Điện hạ, đừng..."
 
Cảnh Thương  phân biệt  đây là mộng cảnh  là hiện thực.
 
Trong tẩm phòng của , Ngu Phi trần tấm lưng ngọc ngà, đung đưa đôi gò bồng đảo đầy đặn như con thú nhỏ quỳ rạp  chân ,  cuối cùng  thể kiềm chế  những ý niệm đang tàn phá trong lòng, thỏa mãn ước  của con trùng trong cơ thể,  cho nàng  cái kết của việc nhổ râu hùm chính là tự tìm đường chết.
 
"Đường chết" của nàng vô cùng thê thảm, như quả vải tươi    lột vỏ giập thịt, nước ngọt chảy tràn lan,  tựa như con thiên nga xinh  ngửa cổ thon dài, kêu  cầu cứu.
 
Hắn   ngơ  vẻ đáng thương của nàng, cầm thanh đoản đao, hung hãn chinh phạt, bức nàng đến đường cùng.
 
"Đừng!" Nàng lắc đầu  nức nở, chỉ mong   một  tàn để thở.
 
"Không  nàng  chỉ cầu từng  là đủ ?"
 
Cảnh Thương lạnh lùng nắm chặt kiếm đ.â.m nàng, thiếu nữ lòng  khó lường, giả dối như hoa phù dung ,  thể nào  giả vờ giả vịt lừa gạt   nữa. Nàng như đóa hoa ,   xé tan tành, yếu đuối bất lực rơi rụng đầy đất những cánh hoa đẫm nước.
 
Hắn  thỏa mãn tâm nguyện cũng thoải mái buông vũ khí.
 
"Ah..."
 
Cảnh Thương thở dốc mở mắt, cảm giác vạt áo   ướt đẫm.
 
Trước đây  từng mơ những giấc mộng hoan lạc, nhưng khuôn mặt  con gái trong mộng mơ hồ, chỉ là một hình ảnh để  giải tỏa,  bao giờ chân thực như đêm nay, tựa như đích  trải qua.
 
"Điện hạ?"
 
Tỳ nữ canh đêm bên ngoài  thấy động tĩnh trong trướng, khẽ hỏi.
 
Cảnh Thương lau mồ hôi  trán, áo ngủ   cũng  mồ hôi thấm ướt,   càng...
 
"Gọi Hách Đao  giúp  tắm rửa  y phục."
 
Thanh âm trong trẻo như tiếng ngọc đá va  , dễ  vô cùng, pha lẫn chút khàn khàn  khi động tình, tỳ nữ  mà tâm viên ý mã, hé mở vạt áo vén màn trướng lên.
 
"Điện hạ  cần  hầu hạ ?"