Hách Đao hỏi: "Thật  giả?"
 
Ngu Phi chớp mắt: "Ta  , lão đạo   , coi như ngựa c.h.ế.t thành ngựa sống ."
 
Cảnh Thương  dùng ánh mắt "cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga" mà còn  ăn vô  miếng  nàng.
 
Ngu Phi thầm nghĩ: Ai chiếm tiện nghi của ai. Có  nàng mệt mỏi thế nào ,  như tám trăm năm  thấy nữ nhân, kéo nàng luyện tập cả đêm, giờ phút  trong ngoài cơ thể nàng đều đau nhức.
 
Cảnh Thương nhỏ giọng dặn dò Hách Đao điều gì đó, ngoài cửa   hầu bẩm báo, Thái thú cầu kiến.
 
Ngu Phi nhớ tới công tử Thái thú    Cảnh Thương nhốt ở xó xỉnh nào, nàng ngước mắt  .
 
Vẻ mặt Cảnh Thương  chút bực bội, khoát tay: "Không gặp."
 
"Ta gặp." Ngu Phi  dậy, thấy   chằm chằm nàng, như thể nàng   âm mưu quỷ kế gì.
 
Nàng vội vàng biện bạch: "Điện hạ  phận tôn quý, vẫy tay rời Thục Quận  mang theo một đám mây, nhưng nhà họ Ngu còn  đặt chân ở đây,  đầu một thành, chúng   dám đắc tội."
 
Thấy   hề mảy may động lòng, nàng  : "Vì chuyện của hai chúng , ngài  nhốt công tử Thái thú , mau thả   . Ta  xin  bọn họ."
 
Cảnh Thương nắm chặt chén , giận dữ ném mạnh xuống đất.
 
Nước  và mảnh sứ vỡ văng tung tóe, Ngu Phi rụt rè lùi , chỉ   lạnh giọng hỏi: "Ngươi    bắt công tử Thái thú từ lâu   ?"
 
Chuyện  đến nước , bài nên lật  lật . Ngu Phi gật đầu: "Vốn chỉ là cược xem điện hạ     thôi, hôm đó,  của  tận mắt  thấy    của điện hạ gọi ."
 
"Vậy ngươi cũng   sẽ hạ d.ư.ợ.c ngươi, đúng chứ?"
 
"Ừm."
 
"'Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình '." Cảnh Thương lạnh lùng liếc  nàng, lửa giận trong mắt dường như  thứ gì đó dập tắt từng chút một, sắc mặt xám xịt, tự giễu: "Hóa  ngươi mới là con chim sẻ ."
 
Ngu Phi thấy Cảnh Thương   là thất vọng về nàng  thất vọng về chính , tim như  con trùng nhẹ nhàng gặm nhấm, nàng mở miệng: "Thực ..."
 
Cảnh Thương nhắm mắt: "Ta    thấy ngươi nữa."
 
Ngu Phi xoay  rời .
 
Đi đến cửa, phát hiện trời đổ mưa phùn, từng hạt từng hạt, từng sợi từng sợi, như nỗi buồn mà các nhà thơ trong sách giáo khoa  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-32-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Nàng đưa tay đón vài hạt, lạnh lẽo thấm  da thịt, lạnh đến mức mắt cũng ướt.
 
"Tiểu thư,     ?" Đinh Hương che ô lên đầu nàng.
 
"Nước mưa thôi." Ngu Phi tùy tiện đáp, chợt nghĩ đến việc   mái hiên sẽ   mưa ướt,  : "Kế hoạch thành công, vui mừng đến rơi nước mắt."
 
"Nô tì cũng mừng cho tiểu thư." Đinh Hương phụ họa.
 
Ngu Phi nhớ  khi nãy, nàng định  gì với Cảnh Thương nhỉ?
 
Thực ... thực  đây  chỉ là một trò lừa, nàng cũng thật lòng...
 
Cũng may  cắt ngang lời nàng, nếu   tự rước nhục   mất.
 
Ngu Phi nhớ đến , bà là một nữ diễn viên xinh  vô cùng xuất sắc trong sự nghiệp diễn xuất, từng đoạt  nhiều giải thưởng trong và ngoài nước. Lúc nhỏ xem bà    tivi như hòa   nhân vật, nàng luôn tò mò, tại  cảm xúc của    thể điều khiển dễ dàng như  như .
 
Mẹ xoa đầu nàng , diễn kịch,  lừa  khán giả,  tiên  lừa  chính , coi  là nhân vật trong phim, vì nhân vật mà vui mà .
 
Nàng từng trải qua  nhiều mối tình chóng vánh, nhưng với Cảnh Thương, chắc chắn là mối tình dụng tâm nhất, cũng trả giá nhiều nhất.
 
Nàng tự thôi miên , thích , đối  với ,  , cho nên cuối cùng  dùng diễn xuất tinh xảo lừa gạt thành công.
 
 tình cảm, giả mà hóa thật, thật mà hóa giả, thật giả lẫn lộn khó phân biệt.
 
–
 
Đang ăn một bát mì canh cua tươi, Ngu Phi gặp Thái thú ở hoa sảnh.
 
Thái thú thấy nàng mặc áo bào nam nhân thì kinh ngạc, lộ  nụ  thấu hiểu,  dậy cung kính : "Trước đây tiểu nhi  mắt  tròng, đối với Ngu tiểu thư  nhiều mạo phạm, còn xin tiểu thư và điện hạ đừng để bụng."
 
Ngu Phi chậm rãi  xuống,  vẻ kiêu căng của một mỹ nhân  sủng ái,  duyên dáng: "Lệnh công tử lát nữa sẽ trở về thôi."
 
Chuyện  Cảnh Thương  tự  với nàng, nhưng  đó Hách Đao  ngoài gật đầu, chắc là    đồng ý.
 
Trước đây quả thật là nàng chủ động quyến rũ công tử Thái thú,  mượn đó để chọc giận Cảnh Thương, nhưng Ngu Phi nghĩ  nghĩ ,  thể để Thái thú hiểu lầm. Dù  ông  một ngày còn là   đầu Thục Quận, việc kinh doanh của nhà họ Ngu đều  xem sắc mặt ông .
 
"Đại nhân ngài cũng , điện hạ ban đầu  để ý đến , nhưng lòng  như đáy biển,  cũng    ngài   đổi ý định..."
 
Chỉ cần là đàn ông, ai   háo sắc, Ngu Phi  là tuyệt sắc  nhất Thục Quận. Thái thú vô tình  nàng, khuôn mặt thiếu nữ trắng bệch, mí mắt  xanh, như tối qua  ngủ đủ giấc, nhưng đôi mày và đôi mắt  như chứa xuân thủy, ánh mắt lấp lánh tình ý, dường như  trải qua mây mưa vô tận của trời đất tưới nhuần.