Hắn càng kháng cự, nàng càng hăng hái.
 
“Thả lỏng .” Cảnh Thương trừng mắt  nàng.
 
“Huynh ,  bóp  như ,  mà  thả lỏng .” Ngu Phi nũng nịu,  hất tay  : “Huynh buông  ,  tự xuống.”
 
“Tốt nhất đừng giở trò, nếu   tuyệt đối  tha cho ngươi.” Cảnh Thương  theo lời nàng, nhưng tay  chỉ  bụng nàng như đang cảnh cáo chỉ  đầu.
 
Nếu nét mặt   nghiêm túc đến thế, Ngu Phi thật sự sẽ tưởng   chơi đến c.h.ế.t nàng  giường. Tiếc ,  đàn ông cứng nhắc ,   là nghĩa đó.
 
Lời ngon tiếng ngọt  giường của nam nhân thì  đáng tin, nhưng những câu độc địa cũng cần   chọn lọc. Đợi nàng trêu chọc  tâm ma bốc khói, thì   yêu chiều nàng còn  kịp,   mà hung dữ?
 
Ngu Phi ngoài mặt gật đầu ngoan ngoãn, trong lòng đang tính toán  cho một phát đạt mục đích.
 
Tên ác ma Cảnh Thương  thấy nàng sắp ăn  miếng thịt nướng còn  cho, dù nàng  đồng ý sẽ nhả ,  vẫn siết chặt eo nàng định ném nàng xuống đất.
 
Ngu Phi   doạ, một  nuốt luôn miếng thịt nướng  bụng, no đến mức liên tục nấc, nước dãi cũng chảy  vài giọt.
 
Cảnh Thương  nàng như  rút mất xương sống,  rạp    run rẩy, thật sự   nên  gì cho .
 
Hắn vốn định đuổi nàng , nào ngờ nàng   yên bất động.
 
Thấy nàng yếu ớt như con mèo nhỏ hấp hối, trong lòng  thoáng dâng lên một tia thương hại, nhưng nhanh chóng  dập tắt.
 
Hắn vỗ “bốp bốp” hai cái lên m.ô.n.g nàng, lạnh lùng quát: “Đây mà gọi là ngoan ngoãn  lời ?”
 
Hắn cũng  nương tay, Ngu Phi như  đ.á.n.h rớt từ thiên đường xuống địa ngục.
 
Nàng mím môi, cong lên phản bác: “Ta  ngay là  định đ.á.n.h  mà! Vừa    giơ tay lên,  hoảng quá mới mềm nhũn   thế …”
 
“Ta giơ tay là để giúp ngươi.” Cảnh Thương dời mắt  chỗ khác.
 
Nói dối! Rõ ràng là định túm eo nàng ném xuống giường mà. Ngu Phi  chịu bỏ qua: “Dù  cũng là do    sợ, là  của …”
 
“Vậy bây giờ  thể xuống  ?” Cảnh Thương siết chặt tay, thúc giục.
 
Hắn như lửa cháy bừng bừng, nếu nàng còn  cút khỏi tầm mắt, e là  khó mà giữ trọn lời hứa nửa tháng.
 
Ngu Phi khe khẽ “ừm” một tiếng, vuốt nhẹ bụng như thể vỗ về phần “thịt nướng” trong đó,  khi  còn  quên trêu chọc một câu: “Cảm ơn   khoản đãi nha…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-38-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Cảnh Thương  nàng như một con yêu tinh  hút sạch dương khí đạo sĩ còn dám ngông nghênh khiêu khích, lập tức tóm lấy hai cổ tay nàng, giật lấy thắt lưng bên cạnh trói , giận dữ quát: “Ngu Phi, đúng là chán sống !”
 
Ngu Phi chỉ vì ăn no mà  đ.á.n.h thảm, giãy giụa  thoát khỏi xiềng xích bạo tàn của .
 
Cảnh Thương rút kiếm gỗ đào , thi triển một loạt chiêu sấm chiêu sét, đ.á.n.h đến mức nàng kêu  t.h.ả.m thiết.
 
“Hu hu…  ,  sai …”
 
Ngu Phi c.ắ.n môi cầu xin tha thứ.
 
 Cảnh Thương chỉ  khiến nàng sống  bằng chết, để nàng khắc cốt ghi tâm bài học  .
 
Ngu Phi vì ăn quá no mà nôn mửa mấy , cuối cùng  lóc c.ắ.n  cổ , như  truyền cơn thỏa mãn đau đớn   tận xương tủy của  qua răng môi.
 
Cơn đau nhói như kim châm lướt qua da thịt, Cảnh Thương véo eo nàng, hằn học: “Lúc cần dùng sức thì chẳng thấy dùng gì cả.”
 
Ngu Phi ngẩng đầu, mếu máo: “Ta sắp c.h.ế.t thật …”
 
Con mèo xưa nay ngang ngược  dạy cho một trận, giờ chẳng những  xù lông mà  ngoan ngoãn, Cảnh Thương  nàng như đang suy nghĩ điều gì: “Không  chuyện gì mà  đột nhiên dịu dàng thế.”
 
Vừa   chỉ mải trút giận, chẳng màng đến cảm nhận của nàng. Lúc nàng c.ắ.n cổ , thật sự   c.ắ.n cho rướm máu, nhưng nghĩ kỹ thì chọc giận  chẳng  gì , chi bằng nhân lúc   lòng xin chút lợi thực tế.
 
Nàng đảo mắt, giọng tội nghiệp: “Thân thể   điện hạ giày vò rã rời, mấy ngày tới chắc   nổi xe tải,   nghỉ mới .”
 
Thấy  nhướng mày  nàng  giễu, nàng  bĩu môi  thêm: “Ta thấy  yếu, cần uống sữa bò, ăn nhiều thịt…”
 
Cho nàng cải thiện chút đồ ăn cũng  thôi!
 
“Yêu cầu cũng nhiều đấy.” Cảnh Thương  nàng lông mi đẫm lệ, má phồng lên,  tội  đáng yêu, ánh mắt trầm xuống,  đè nàng xuống: “Vậy   lấy thêm chút lợi .”
 
“Ta thật sự… đừng nữa mà…”
 
Hắn  kéo nàng cùng luyện công sáng sớm, Ngu Phi đành bất lực hy sinh vì nghĩa.
 
Như mong ước, Ngu Phi   lên cỗ xe hai ngựa kéo, tuy  rộng rãi và lộng lẫy bằng xe của Cảnh Thương, nhưng cũng đủ cho nàng và Đinh Hương  nghỉ. Ba bữa cơm trong ngày cũng từ bánh bao và cháo loãng nâng cấp thành hai món mặn ba món chay, thỉnh thoảng nàng còn sang bàn  ăn ké vài đũa.
 
Đi suốt sáu bảy ngày, trạm dịch dừng chân ngày càng nguy nga, các thành trấn  qua cũng dần phồn hoa, Ngu Phi  sắp đến kinh thành .