Nhắc đến chuyện sinh con để giải cổ, Cảnh Thương liền thấy đau đầu. Một tai họa như nàng còn  đủ, giờ còn  để  một tiểu tai họa nữa.
 
 nếu là bé gái, giống nàng lúc ngoan ngoãn thì cũng đáng yêu. Còn nếu là con trai, mang tướng mạo của ,  cũng  quá khó chấp nhận.
 
Cảnh Thương vuốt ve đôi môi đỏ mọng của nàng: “Nói cũng  lý. Ta đồng ý.”
 
Ngu Phi mút đầu ngón tay , lẩm bẩm: “Cảm ơn  nhé. Ta thích  nhất.”
 
Cảnh Thương chợt nhớ tới lời nàng  thổ lộ “Ta thích , chỉ c.h.ế.t trong tay  mới cam lòng” thì nheo mắt, hứng thú miết môi nàng:
 
“Thật sự thích  đến thế ?”
 
Ngu Phi ngậm chặt ngón tay , giọng mềm như tơ, dán sát lên  : “Câu …   dùng  thể để trả lời.”
 
Trong lòng nàng hò reo: cuối cùng cũng  xong lời  dối  hảo ! Đối phó với hoàng hậu nếu  tra hỏi, nàng   con át chủ bài trong tay !
 
Dương Chỉ hành động  nhanh  mà lệnh triệu kiến của Hoàng hậu còn nhanh hơn.
 
Chiều hôm , Ngu Phi  mời đến Khôn Ninh cung.
 
Vừa bước  chính điện  thấy Hoàng hậu    ghế cao nhất, Dương Chỉ  ghế bên trái phía , trong điện còn  ba  đang quỳ, một nam hai nữ, đều ăn mặc như gia nhân.
 
Sau khi hành lễ với Hoàng hậu, Ngu Phi lén  ba   phát hiện một trong  đó là A Thận, tỳ nữ  cận của Ngu Sương.
 
Nàng nhớ       lý do.
 
Trong nguyên tác, mỗi khi Ngu Sương  chen  giữa nam chính và nữ chính, A Thận luôn là kẻ  đầu, như một thanh đao sắc bén và cứng cáp,  ít độc giả phàn nàn.
 
Nàng   Dương Chỉ một cái, thầm cảm thán nàng  cũng thật giỏi, tìm  cả tỳ nữ  cận của   nguyên chủ đến để tố cáo tội danh.
 
 nghĩ  thì cũng chẳng lạ. Ngu Sương căm ghét nguyên chủ  lâu, hợp tác với Dương Chỉ cũng là chuyện dễ hiểu.
 
Từ ngày rời Thục Quận, Ngu Phi   giấy  gói  lửa. Việc nàng  tổn thương Cảnh Thương, sớm muộn gì cũng sẽ  lôi  ánh sáng.
 
Kẻ bình thường   tội, nhưng mang ngọc trong  thì thành tội. Ở bên Cảnh Thương, vô hình chung nàng  trở thành cái gai trong mắt nhiều .
 
May mà nàng còn  lá bài tẩy là Đồng căn cổ, cho dù thế nào, Cảnh Thương nhất định sẽ bảo vệ nàng.
 
Hoàng hậu nghiêm giọng :
 
“Ngu Phi, tỳ nữ của   ngươi tố cáo ngươi tiếp cận Thái tử với mưu đồ bất chính. Đầu tiên là cướp Thái tử từ tay  , thực hiện ý đồ   thành thì đ.á.n.h gãy hai chân Thái tử khiến thái tử mất trí nhớ.
 
Sau đó  tú hú chiếm tổ, giả mạo ân nhân cứu mạng Thái tử, còn dụ dỗ thái tử đưa ngươi  kinh  khi hồi phục ký ức. Những chuyện , ngươi  nhận tội ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-51-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Lời Hoàng hậu  chậm rãi, nhưng vang như sấm, như Quan Âm  trời nghiêm nghị mà  nổi giận, khiến Ngu Phi bất giác cảm thấy chân mềm nhũn.
 
May mà nàng  luyện những lời phản bác  với Cảnh Thương, Cảnh Dật và Dương Chỉ mấy , ứng phó cũng   luống cuống.
 
Nàng   vẻ kinh ngạc, nhíu mày, ánh mắt oan ức  A Thận, :
 
"Hoàng hậu nương nương, chuyện hoang đường thế   cũng tin ?”
 
Nàng lén bấm tay, nước mắt rơi lã chã:
 
"Nếu Thái tử vẫn mất trí nhớ và   lừa, thì những lời  còn  lý.  giờ ngài  nhớ   chuyện, nếu  thật sự độc ác như , ngài còn để  ở bên cạnh ?
 
Ma ma bên cạnh Hoàng hậu quát lên the thé:
 
"Trước mặt nương nương  ngươi dám “ thế   thế ”…
 
Ngu Phi sợ hãi lùi hai bước, Hoàng hậu phất tay ngăn , gật đầu :
 
"Cũng  lý.”
 
"Ai  Đại tiểu thư  dùng yêu thuật gì để mê hoặc Thái tử!" A Thận  trộm Ngu Phi, ánh mắt như thể đang  một yêu quái chuyên mê hoặc lòng ,  quỳ nhích đến gần Hoàng hậu hơn, dập đầu thật mạnh.
 
"Nương nương, nô tỳ  đều là sự thật. Nhà họ Ngu còn  hai  hầu khác  cùng nô tỳ đến  chứng.
 
Hoàng hậu gật đầu, ma ma :
 
"Chuẩn.”
 
Người phụ nữ trung niên đang quỳ  đất :
 
"Dân phụ là  quét dọn trong phủ họ Ngu, xin  chứng cho Nhị tiểu thư… (bỏ qua 500 chữ kể tội Ngu Phi).”
 
Bà  lau nước mắt:
 
"Đại tiểu thư từ nhỏ  ăn h.i.ế.p  khác,  đủ điều ác. Con trai dân phụ  nàng  hại chết. Chỉ vì nó  trai mà nàng  định giở trò, con trai dân phụ  chịu, nàng  sai  ném xuống hồ giữa mùa đông. Lúc vớt lên   cảm lạnh,  chữa  mà chết.
 
Người đàn ông quỳ bên cạnh cũng cúi đầu :
 
"Tiểu nhân là đầu bếp của phủ họ Ngu, cũng  thể  chứng cho Nhị tiểu thư. Đại tiểu thư bắt nạt  yếu thế   ngày một ngày hai. Mong Hoàng hậu dùng ánh mắt tinh tường bắt lấy yêu nữ mê hoặc điện hạ .”
 
Hắn vén quần: