Ngu Phi nhớ  một bộ phim phong nguyệt nàng từng xem, nữ chính nũng nịu : "Con  , trời sinh  thích  dối."
 
Nàng  đến mức đó, nhưng  rằng, nếu nữ nhân đối xử chân thành, dốc hết ruột gan với nam nhân , thường chẳng  kết cục   gì.
 
Như  nàng, một tuyệt sắc giai nhân nổi tiếng trong giới điện ảnh, rút lui khỏi vòng danh lợi để vì chồng mà rửa tay gác kiếm, sinh con dưỡng cái, nhưng vẫn  thể ngăn cản  cha giàu  của nàng  ngoài tìm hoa hái liễu.
 
Khi còn nhỏ, nàng thường  thấy tiếng  gào  chất vấn  ba trở về khuya: "Rốt cuộc    sai điều gì, chỗ nào   , mà   đối xử với  như ?"
 
Câu trả lời của ba, nàng  còn nhớ.
 
 nàng hiểu sâu sắc rằng, tình yêu và sự chân thành  thể dễ dàng trao cho một nam nhân,  lẽ một ngày nào đó chúng sẽ hóa thành lưỡi d.a.o sắc nhọn đ.â.m  chính .
 
Tình yêu   là tất cả cuộc sống, luôn  những thứ quan trọng hơn nó.
 
Nàng   trở thành một nữ nhân như  .
 
Ngu Phi  bóng lưng Cảnh Thương khuất dần, chế nhạo nghĩ: Cái gì mà chép cái gì mà thành tín trong Luận Ngữ, chi bằng để Cảnh Thương trút hết cơn giận,  sẽ bớt bực bội hơn thôi mà.
 
Đêm hôm , Cảnh Thương tắm rửa xong lên giường nghỉ ngơi,  vén chăn lên, một  thể mềm mại nửa trần trụi đột ngột lao  lòng .
 
Hắn  kỹ  thì là Ngu Phi    lẻn  từ lúc nào,  đầu đội đôi tai dài trắng như tuyết, cổ đeo một chiếc vòng da đen,   chỉ che chắn những chỗ kín bằng một nhúm lông trắng, trông như một con hồ ly tinh  mới hóa hình.
 
Hắn đỡ lấy m.ô.n.g nàng, trầm giọng hỏi: "Ai cho nàng  đây?"
 
Ngu Phi ôm chặt cổ , bắt chước tiếng kêu của hồ ly: "Với mối quan hệ của chúng , ai dám  cho   chứ?"
 
Nàng  đến cho thái tử một bất ngờ, đám cung nhân trong tẩm điện mấy ngày nay hình như   tra tấn tinh thần, vội vàng đồng ý.
 
Cảnh Thương thấy nàng kiêu ngạo như thể đang vểnh đuôi cáo, cố ý dội một gáo nước lạnh: "Ăn mặc   thể thống gì, chương thành tín trong Luận Ngữ chép xong ,   chép chương lễ nghi nữa ?"
 
Ngu Phi   ám chỉ nàng  giữ quy củ,  còn nhắc đến chuyện phạt chép Luận Ngữ, trong lòng  khỏi bực bội.
 
Rõ ràng hai mắt   nàng tóe lửa, hận  thể thiêu đốt nàng thành tro bụi, nuốt  bụng, ngoài mặt  giả bộ vẻ cao ngạo "  quan tâm".
 
Nàng buông tay,  bộ  dậy: "Nếu điện hạ  thích thì mặc quần áo   đây."
 
Cảnh Thương nắm chặt m.ô.n.g nàng,  một tay đặt lên eo nàng, giọng khàn khàn: "Xem như nàng thành tâm dỗ ,    bỏ qua."
 
Được lợi còn  bộ đáng thương. Ngu Phi ngượng ngùng giãy dụa: "Không , sợ  mặc quần  bắt  chép chương lễ nghi trong Luận Ngữ."
 
Cảnh Thương ôm nàng  khẽ: "Nàng là   lời như  ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-56-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Ngu Phi kéo vạt áo : "Người  lời mới  nghĩ đến việc  nghẹn khuất,  giúp  giải tỏa."
 
Cảnh Thương vuốt ve lưng nàng: "Nàng đến,  mới uất nghẹn đấy."
 
Hắn sờ một hồi  thấy gì, tò mò hỏi: "Đuôi ?"
 
Ngu Phi lấy từ trong giường  một chiếc hộp gỗ: "Đây."
 
Cảnh Thương mở , bên trong cuộn tròn một cái đuôi trắng, đầu  giống như một cây cột ngọc, đầu cột là một quả cầu tròn, dường như dùng để cắm   đó.
 
Đuôi cáo mọc ở xương cụt, cái ...
 
Cảnh Thương nắm lấy cái đuôi, gõ  khe m.ô.n.g nàng, nghiến răng: "Ngu Phi, nàng sợ sống quá lâu  ?"
 
Ngu Phi  tinh nghịch: "Chết   ,  ma cũng phong lưu."
 
Cảnh Thương một tay ấn nàng xuống: "Vậy  bây giờ sẽ tiễn nàng  chết..."
 
Ngu Phi cảm thấy  như một con thú nhỏ  thợ săn bắt , giãy giụa kêu la vô ích, đối phương chỉ  lột da xẻ thịt nàng.
 
Cảnh Thương thấy Ngu Phi như một con hồ ly nhỏ  bước chân  đời, còn đang ngơ ngác     bắt , đôi tai  đầu khẽ rung rinh, khuôn mặt thanh tú như  vẻ đau khổ  như  vẻ vui sướng, chiếc cổ thon thả rụt  trong chiếc vòng da đen,  thể khẽ vặn vẹo như con non  nũng, dường như  nhận  nhiều hơn sự ngọt ngào từ chủ nhân.
 
Cảnh Thương giật một bên nhúm lông trắng  n.g.ự.c nàng xuống, một điểm đỏ tươi lung lay sắp rớt, như quả  đào sắp rơi xuống  miếng pho mát mềm.
 
Hắn đưa tay hái lấy.
 
"Huynh ...  thật sự   chết..."
 
Ngu Phi ngửa cổ thốt  một câu.
 
"Loại lừa đảo như nàng, c.h.ế.t trăm  cũng  đáng tiếc."
 
Cảnh Thương hung dữ .
 
"Ư ư... a!"
 
Ngu Phi như gặp  tai họa diệt vong,  thấy gì,   thấy gì, nàng như hóa thành một đám mây nhẹ  bầu trời,  gió mạnh thổi tan biến.
 
Cảnh Thương  còn đổ thêm dầu  lửa, gắn cái đuôi cáo cho nàng.
 
Ngu Phi lúc  như con cáo rơi  chảo dầu,    : "Ta c.h.ế.t    vui ..."