Cảnh Thương thấy nàng  gân cổ đấu với , lòng vốn lặng yên mấy hôm như  dòng suối nhỏ róc rách chảy qua, bật : “Ta ngày đêm cầu khấn, mong   chính nghĩa đến thu phục nàng.”
 
Áo choàng to dày phủ lên ,   như  bọc trong một tấm chăn ấm áp,  thể Ngu Phi dần ấm , mà  vẫn  chịu buông tay nàng.
 
Chưa   bao lâu, bụng nàng đột nhiên “rột” lên một tiếng.
 
“Chưa ăn tối ?” Cảnh Thương hỏi.
 
“Ngài sai  đưa đồ,  nào dám chậm trễ.” Ngu Phi cố ý trách yêu.
 
Tối nay nàng với Đinh Hương như hai thám tử, rình xem động tĩnh của Dương Chỉ, nào còn tâm trí ăn cơm.
 
Cảnh Thương theo ánh trăng  thấy cách đó năm mươi bước  một hòn giả sơn, đề nghị: “Ta bảo ngự thiện phòng mang hai bát hoành thánh tôm tươi và vài món nhỏ đến, chúng  sang sơn động bên đó ăn.”
 
Nói xong còn bổ sung: “Tối nay  uống rượu,  choáng, cũng  ăn chút gì giải rượu.”
 
Ngu Phi từng theo  dự yến cung,   tiệc tùng thường  ăn nhiều, gật đầu đồng ý.
 
Bầu  khí nhập nhoạng  dễ sinh tình,  say rượu cũng dễ buông lỏng phòng . Nàng vốn cũng  thăm dò .
 
Thái giám  dọn dẹp sạch sẽ sơn động từ , thắp sáng nến, trải t.h.ả.m nhung lên bàn đá ghế đá.
 
Cảnh Thương  sai Hách Đao  lấy hai lò than nhỏ,  vẻ định cùng nàng chuyện trò thật lâu.
 
Ngu Phi định  xuống ghế đá,   kéo tay nàng, một phát kéo thẳng  lòng .
 
“Làm gì ?”
 
Không  là do  say rượu  là d.ụ.c vọng trỗi dậy, cơ thể  nóng hổi xuyên qua lớp áo chạm lên da nàng.
 
“Trùng đực… nhớ trùng cái .”
 
Câu  quen lắm.
 
Ngu Phi thuận miệng đáp: “Ừ, dính lấy  thế ,  cũng thấy dễ chịu hơn.” Rồi cố ý choàng tay qua cổ .
 
Cảnh Thương chăm chú  nàng. Dưới ánh nến vàng ấm, gương mặt vốn tái nhợt của nàng dần ửng lên, mắt long lanh như nước, môi hồng như hoa, tựa đóa hoa tàn đột nhiên sống  trong vòng tay .
 
Hắn cúi đầu, chóp mũi chạm  nàng,  hôn lấy môi nàng, nhẹ nhàng mút lấy.
 
Môi kề môi, chẳng rõ ai đưa lưỡi  ,  là cả hai cùng lúc. Quấn quýt lấy ,   ,   .
 
“Ngu Phi…”
 
Hắn nắm tay nàng, đưa xuống  lớp áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-62-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Ngu Phi nhớ rõ mục đích của , thở gấp gáp, trèo lên đùi , hỏi: “Điện hạ,   … nếu giải cổ , ngài sẽ xử trí  thế nào?”
 
Cảnh Thương  cụt hứng, đẩy tay nàng .
 
Có lẽ vì nàng gọi  là “Điện hạ” khiến  nhớ đến  phận , cũng  thể vì trong lúc  ý loạn tình mê còn nàng vẫn tỉnh táo lý trí.
 
Hắn thản nhiên đáp: “Xử trí thế nào, chẳng  từng   ?”
 
Ngu Phi ngẩn , tay siết : “Ngài vẫn khăng khăng…   chết?”
 
Cảnh Thương bỗng cảm thấy phiền. Hắn đối  với nàng bao nhiêu, nàng chẳng nhớ, chỉ  nghĩ mấy chuyện vớ vẩn đó.
 
Hắn lấy lệ : “Không  là nàng , chỉ c.h.ế.t trong tay  nàng mới nhắm mắt xuôi tay ?”
 
Ngu Phi như  dọa sợ, lùi  gật đầu: “Ta  .”   dậy định rời .
 
Cảnh Thương giữ chặt lấy eo nàng: “Canh giải rượu  mang đến, trong  bứt rứt, giúp  giải tỏa một chút.”
 
Ngu Phi   chút tâm nào, đang  tìm cớ lảng tránh thì chợt  bên ngoài giả sơn truyền đến tiếng động xột xoạt.
 
“Bảo bối, lão tử nhớ nàng  chết.” Một giọng nam khàn khàn vang lên, kế đó là tiếng vải vóc  xé rách và tiếng nữ nhân rên rỉ đầy nửa  cự tuyệt, nửa như mời gọi.
 
Ngu Phi len lén liếc  sắc mặt Cảnh Thương. Hắn ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt  tối  như bầu trời sắp giông bão, như  nuốt chửng lấy nàng.
 
Cảm nhận   sắp hành động, nàng vội tìm cớ thoái thác: “Hai kẻ   chuyện dơ bẩn,  ô uế tai điện hạ, để  gọi  đuổi họ .”
 
Từ khi  trong hang đá, chẳng   toan tính điều gì,  sai cung nhân lùi xa chờ. Cửa hang còn buông một tầng rèm dày,  lẽ đôi gian phu dâm phụ   chú ý tới ánh đèn mờ bên trong, vội vàng  liều.
 
Cảnh Thương  siết eo nàng chặt hơn, gương mặt vốn điềm đạm bỗng hiện lên chút trêu chọc: “Không cần,  đầu gặp chuyện thế , cứ xem như giúp chúng  thêm hứng thú.”
 
Hắn dường như cảm nhận  sự lảng tránh của nàng,  càng  chịu buông tay.
 
Ngu Phi thầm thở dài.
 
Chuyện     như ý, đợi nàng và Dương Chỉ giao dịch xong, e là khó còn thấy  dịu dàng như bây giờ nữa.
 
“Ngu Phi…”
 
Cảnh Thương ngửa cổ thở dốc. Có lẽ do  uống rượu, tối nay   phần cảm xúc mãnh liệt hơn thường ngày.
 
Gò má trắng ngần như ngọc  ửng đỏ, hàng mày dài lúc giãn lúc nhíu, như đang chịu đựng một nỗi giày vò xen lẫn khoái lạc, đôi môi mỏng khẽ mở,  thở nóng rực phả lên mặt nàng, khiến nàng như cũng  hun cho say.
 
Dáng vẻ , giống tiên nhân  trời sa ngã vì tình dục, rơi xuống trần gian.