Hắn   mà  nàng  trải qua chuyện gì chứ?
 
Nếu quan sai tìm  ,  cho   sự thật về đôi chân tàn phế,  nhất định sẽ để mặc cho triều đình xử lý nàng, nàng sẽ  theo vết xe đổ của nguyên chủ,  đ.á.n.h c.h.ế.t tươi, biến thành thịt băm!
 
Ngu Phi hít sâu một .
 
Nàng còn  hạ cổ Cảnh Thương,  thể nổi tính tiểu thư,  tiếp tục giả vờ là con thỏ trắng nhỏ, lấy lòng tin của .
 
Một tay nàng nắm chặt lòng bàn tay, tay  xoa trán, giả bộ yếu ớt : "Không , đói quá nên  choáng váng."
 
Cảnh Thương thấy mặt nàng trắng bệch, trán rịn mồ hôi,  giống giả vờ, thầm nghĩ thì  là .
 
  nghĩ đến lúc nãy nàng đẩy   cửa hàng bước chân  nhanh, sức lực  lớn,  chớp mắt  yếu ớt đến  ?
 
 là kỳ lạ.
 
Hắn   dò xét.
 
Ngu Phi  một câu choáng váng  thể qua mắt  Cảnh Thương, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng ,  chắc chắn đang  trộm biểu hiện của nàng qua vành nón, xem xét lời  của nàng thật  giả.
 
Ngu Phi  sợ  , nàng vốn dĩ còn  ăn trưa,   một phen kinh hãi, lúc  quả thực    mềm nhũn, đầu óc choáng váng.
 
Nàng dựa  tường, cúi đầu rũ mắt, thở dốc liên tục.
 
"Ngu tiểu thư   ?" Bà chủ mắt tinh, thấy Ngu Phi dặt dẹo như mắc bệnh cấp tính thì hỏi han ân cần.
 
"Tiểu thư nhà   đói quá nên  lả." Đinh Hương thuận theo lời Ngu Phi đáp.
 
"Ồ." Bà chủ gật đầu, dường như  lấy  lạ, việc các cô nương thời nay vì giữ dáng mà ăn uống kham khổ, đưa tới một đĩa bánh, khuôn mặt tròn trịa như bánh bao trắng nở nụ  nhiệt tình: "Nếu Ngu tiểu thư  chê, ăn tạm hai miếng lót ."
 
Đinh Hương  sắc mặt Ngu Phi, Ngu Phi gật đầu,  hiệu nàng nhận lấy.
 
Là bánh quế hoa bình thường, bề ngoài thô ráp, mùi thơm nồng ngọt,  thôi    ngon. Ngu Phi  ăn một phát hai miếng, nhai ngấu nghiến như thể sắp c.h.ế.t đói.
 
Một mặt là để lấp đầy cái bụng đói, mặt khác là cố ý diễn cho Cảnh Thương xem, để chứng minh rằng sự vội vàng hoảng hốt của nàng  khi  cửa hàng thực sự là do đói lả.
 
"Khụ khụ..."
 
Tại ăn nhanh quá, một miếng bánh nghẹn ở cổ họng, khiến nàng ho sù sụ.
 
"Tiểu thư ăn chậm thôi." Đinh Hương vội bưng một chén nước tới, đưa cho nàng uống.
 
Cảnh Thương  Ngu Phi vội vàng ăn bánh như một con mèo nhỏ đói khát, nhưng cái miệng nhỏ   nhét  nhiều như , nghẹn đến mức mặt mày đỏ bừng, hai mắt ngấn lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-7-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Hắn  khỏi nghĩ,   do  gấp gáp   chợ náo nhiệt, nàng sợ trễ giờ nên   quán ăn dùng bữa, mới  sai  mua chút đồ ăn vặt lót .
 
Bữa ăn của nàng ở Ngu phủ luôn đúng giờ, cũng  ham gì đồ ngọt các loại.
 
Hôm nay,  như đói đến phát rồ thế .
 
Vừa  nàng vội đẩy   cửa hàng, chẳng lẽ là do đói đến sắp ngất xỉu, sợ mất mặt, hồi quang phản chiếu nên mới  sức đẩy xe lăn chăng?
 
Như , cũng xem như hợp lý mà.
 
"Ngu tiểu thư đừng vội, ăn hết chỗ  vẫn còn nữa mà." Bà chủ  đùa: "Như trẻ con ."
 
"Ta  cập kê ." Ngu Phi liếc trộm Cảnh Thương một cái, mềm mại phản bác, giọng  non nớt mang theo một chút nghẹn ngào, càng thêm vẻ trẻ con.
 
Cảnh Thương nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn  xe lăn, thầm nghĩ, là  lo lắng hão huyền, suy nghĩ quá nhiều thôi.
 
Cho dù Ngu Phi  chút tâm cơ gì thì nàng cũng chỉ là một tiểu cô nương,  thể gây  sóng gió gì chứ.
 
"Huynh ,  ăn loại nào ?"
 
Hộ vệ mua bánh long tu và bánh đào hoa về, Ngu Phi mở hai gói giấy dầu, nâng niu đưa đến  mặt Cảnh Thương như dâng vật quý.
 
Bà chủ  bên cạnh kinh ngạc há hốc miệng, Đinh Hương dùng khẩu hình : "Có tình ý,  tình ý."
 
Cảnh Thương thấy  vui vì Ngu Phi để lộ  phận nam nhân của   mặt  ngoài. Nam nhân mặc đồ nữ,   khác  , dù gì cũng  vẻ vang lắm.
 
Hắn nén ngọn lửa nhỏ trong lòng, cầm lấy một miếng bánh long tu.
 
Ngu Phi cảm nhận  sự khó chịu của Cảnh Thương,   , trợn mắt bĩu môi.
 
Nàng lỡ lời gọi sai,   cố ý vạch trần  phận nam nhân của ,  cái khí thế quanh   kìa, đúng là hận  thể ngưng tụ  khí thành băng đá đóng băng nàng.
 
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu nữ nghèo.
 
Đợi nàng hạ cổ thành công,  chính là con châu chấu trong tay nàng, bảo   hướng đông,   dám  hướng tây.
 
Bây giờ vẫn cần  gai nếm mật, mới  thể đại công cáo thành .
 
Ngu Phi tươi  chọn cho Cảnh Thương mấy tấm vải  để may quần áo, cũng chọn cho  mấy tấm để may đồ mùa thu.
 
Bà chủ giới thiệu những bộ váy áo may sẵn trong cửa hàng, Ngu Phi thấy kích thước  vặn, bèn  phòng riêng thử đồ.