Yến tiệc trong cung thời cổ chẳng khác gì tụ họp thường nhật thời hiện đại.
 
Mùng tám tháng Chạp, còn gọi là “Lễ tế Lạp Bát”, Hoàng đế cùng quần thần và phi tần cúng tế tổ tiên và thần linh, tối đó thiết yến tại đại điện.
 
Có lẽ trong lòng  quỷ, Ngu Phi cảm thấy đêm nay Hoàng đế và Hoàng hậu  vui vẻ, nhất là Hoàng hậu, bình thường vốn lạnh lùng nghiêm nghị,  mà ánh mắt  Cảnh Thương cứ như đang : ‘Con   lớn thật .’
 
Trong tiềm thức, nàng  linh cảm rằng thánh chỉ ban hôn giữa Cảnh Thương và Dương Chỉ sẽ  công bố trong buổi yến tiệc .
 
“Sao thế? Không khỏe ?” Cảnh Thương thấy sắc mặt Ngu Phi trắng bệch, lén nắm tay nàng thì phát hiện tay nàng lạnh toát trán thì rịn mồ hôi, bèn bảo cung nữ mang một lò sưởi tay đến đặt  tay nàng: “Nếu khó chịu thì nàng về  .”
 
“Không .” Ngu Phi lắc đầu, nắm chặt lò sưởi trong tay như đang ôm lấy một con nhím, tim đau như  kim châm hàng ngàn vết.
 
“Yến tiệc thường thôi, chẳng  việc gì lớn, nàng đừng cố chịu đựng.” Cảnh Thương rót cho nàng một chén  nóng, đẩy tới  mặt.
 
Ngu Phi vô thức  sang chỗ Dương Chỉ đang  cùng gia quyến triều thần, thấy Dương Chỉ mỉm  nhẹ với , dường như chẳng hề để tâm đến sự  mật và quan tâm mà Cảnh Thương dành cho nàng.
 
Chén   bàn như nặng ngàn cân, nàng  còn sức để nâng lên. Hơi nước bốc lên  mắt nàng cay xè, nàng lặng lẽ dịch ,  xa  thêm một chút.
 
Tiếng ca nhạc và ca vũ vang lên du dương mà mê hoặc, nhưng với Ngu Phi  chói tai vô cùng.
 
Nàng  mong Hoàng đế nhanh chóng chỉ hôn, để  khỏi  bất an như kiến bò  chảo nóng,   hy vọng thời gian trôi chậm , để họ vẫn còn  cạnh  lâu hơn.
 
Qua vài tuần rượu, Hoàng đế vẫy vãy tay cho nhạc kỹ vũ cơ lui ,  hiệu cho thái giám bên cạnh. Thái giám bưng một thánh chỉ màu vàng sáng từ khay do cung nhân dâng lên.
 
Giọng the thé như kèn đám tang vang dội khắp đại điện: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu : Nay  ái nữ của Thừa tướng, Dương Chỉ, đoan trang hiền thục, phẩm mạo xuất chúng… đang tuổi cài trâm, cùng Thái tử quả là trời sinh một đôi.
 
Vì thành  cho mối duyên lành, đặc chuẩn nàng gả cho Thái tử,  Thái tử phi. Mọi nghi lễ giao cho Lễ bộ và Khâm thiên giám cùng lo liệu, chọn ngày thành hôn…”
 
Chiếu thư  dứt, bá quan đồng thanh hô to Hoàng thượng Hoàng hậu thánh minh.
 
Dương Chỉ  dậy, định bước lên nhận chiếu, thấy Cảnh Thương sững sờ,  chằm chằm về phía Ngu Phi.
 
Ngu Phi hiểu ý, khẽ kéo tay áo Cảnh Thương, nhỏ giọng : “Điện hạ, mau tiếp chỉ.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-71-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Cảnh Thương  nhúc nhích, ánh mắt lạnh như băng, sắc bén như d.a.o  nàng, như  đông cứng nàng   xé toang lồng n.g.ự.c để xem nàng  trái tim  .
 
Ngu Phi nghẹn thở, đối diện ánh mắt lạnh lùng mà mang theo tổn thương , vẫn cố chấp : “Điện hạ, tiếp chỉ .”
 
Kẻ ham vui như Cảnh Dật thấy hai  đối đầu, bèn trêu: “Hoàng  chậm chạp  chịu tiếp chỉ, chẳng lẽ  hài lòng với hôn sự ?”
 
Lời của Cảnh Dật như nước tạt  chảo dầu, khiến ánh mắt của   dồn dập đổ dồn về phía Cảnh Thương.
 
Ngu Phi thấy  liền đỡ lời: “Vương gia  đùa, Dương tiểu thư là do điện hạ tự  dâng tấu cầu hôn,   thể  hài lòng ?”
 
Nàng  Cảnh Thương, nhoẻn miệng : “Điện hạ chỉ là mừng quá nên mới thất lễ.”
 
“Lời của Ngu thị nữ  sai.” Cảnh Thương  như tự giễu, nụ  thoáng qua trong nháy mắt, từng chữ từng chữ, giọng điệu dần bình : “Dương tiểu thư là do  tự  dâng tấu cầu hôn,    hài lòng.”
 
Hắn bình thản thậm chí còn phối hợp  theo lời nàng, nhưng Ngu Phi  cảm giác như  thấy điềm báo tai họa,  như một con sư tử sắp phát điên, bất cứ lúc nào cũng  thể xé nát nàng.
 
Dương Chỉ khẽ gật đầu với nàng, mỉm  tỏ ý cảm kích.
 
Ngu Phi tay chân lạnh buốt,  run rẩy. Quả nhiên, khi Cảnh Thương trở về chỗ , hai thị vệ  kéo nàng  như kéo xác c.h.ế.t.
 
Yến tiệc tan, Hách Đao hỏi: “Chuyện … là  ?”
 
Hách Đao vô cùng kinh ngạc, còn Cảnh Thương thì bực bội, nghiến răng: “Tám phần là do Ngu Phi giở trò.”
 
Nhớ  chuyện  từng bẩm báo: “Ngươi  Ngu Phi va đổ hộp tấu chương ở cửa Đông Cung, là ngày thứ hai  khi nàng  khỏi thư phòng  ?”
 
Hách Đao đáp: “ .”
 
Cảnh Thương ngẫm  biểu hiện của Ngu Phi đêm đó, rõ ràng là  mưu tính từ . Nàng giả vờ ngây thơ để  dạy  chữ, còn để đóng ấn của  lên   nhằm   phân tâm. Vậy mà   vì sắc rơi  bẫy nàng.
 
   nàng  trong thư phòng  tấu chương cầu hôn?
 
Hắn  lệnh: “Điều tra nghiêm ngặt cung nhân Đông Cung, đặc biệt là những kẻ  cận với Ngu Phi.”