Hình như cảm nhận  ánh mắt của nàng,  nhàn nhạt : “Hôm nay là Tết Nguyên Đán, trong cung còn nhiều việc, nàng cứ ngủ thêm một lát.”
 
Ngu Phi   chăm chỉ, lúc  trong xe chỉ  nàng,     thể thả lỏng nghỉ ngơi một chút. Nàng lặng lẽ dịch  trong, định chừa  một  cho  .
 
“Á...” Lưng nàng  một vật cứng cấn , là một quyển sổ nhỏ. Nàng  dậy, lấy  xem.
 
Là một bản tấu chương cùng một chiếc chìa khóa.
 
Nàng mở tấu chương , bên trong đại khái  rằng: bất kể Ngu Phi phạm trọng tội gì, Thái tử đều tha c.h.ế.t cho nàng, ngoại trừ mưu phản hoặc ám sát. Góc  bên   chữ ký và kim ấn của .
 
“Tại ?” Nàng bật thốt  lời thắc mắc.
 
Hắn  thừa nhận kim bài miễn tử mà nàng và Dương Chỉ trao đổi,  mà   tay một bản miễn tội riêng cho nàng.
 
Cảnh Thương  nàng hỏi, dịu dàng đáp: “Ta từng   khi giải cổ sẽ tha cho nàng, nhưng sợ nàng  tin, nên lưu  bằng chứng.”
 
Ngu Phi ôm bản tấu trong tay, chợt cảm thấy nó như nặng ngàn cân.
 
Nàng   tự nhủ rằng đây chỉ là một chiêu dụ dỗ nàng giải cổ của , nhưng đêm qua dịu dàng đến thế, lúc  thần sắc và lời  của   chân thành tha thiết đến ... khiến nàng  kìm  mà động lòng.
 
Chỉ là động lòng thôi,   tương lai, cũng chẳng đáng nhắc đến.
 
Nàng giả vờ vui vẻ, : “Đây là quà năm mới ?  ý  lắm.”
 
Rồi giơ chiếc chìa khóa lên: “Còn cái  thì ?”
 
“Là chìa khóa kho của Đông Cung.”
 
Cảnh Thương mỉm : “Nghe Đinh Hương  nàng thích y phục , trang sức quý, cổ vật hiếm lạ. Ta chọn sợ  hợp ý, nên đưa luôn chìa khóa cho nàng. Bên trong  lụa gấm Tây Vực mà  xin từ mẫu hậu và mấy rương trang sức. Còn đồ quý thì Đông Cung vốn  thiếu, nàng cứ thoải mái chọn mang .”
 
Ngu Phi ngẩn .
 
Nàng  trong thiên hạ, đồ của hoàng hậu và thái tử luôn là  nhất, nhưng quyền quản lý kho thường sẽ do thái tử phi nắm giữ.
 
Hắn   hôn ước  mà  còn   chứ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-82-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Món quà   quý giá hơn món , đè nặng khiến nàng  thở nổi. Khoảng cách giữa họ như trời vực, sự việc hiện tại  là cục diện  định, khiến nàng chẳng thể thật lòng  lời cảm ơn.
 
Nàng cố gắng mỉm : “Điện hạ đang ám chỉ   sẽ sủng  diệt thê ?”
 
Cảnh Thương thấy Ngu Phi  vui mừng như  tưởng, ngược   chút u sầu, như đang để tâm việc  yêu nàng nhưng  lấy nàng  chính thất. Nàng xưa nay vốn kiêu ngạo.
 
Hắn kéo nàng  lòng, nhẹ giọng : “Chính thê là để cho thiên hạ , còn nàng là   thật lòng  . Ngu Phi, nàng theo ,  thứ   nhất  đều dành cho nàng.”
 
Bản tấu và chìa khóa lặng lẽ rơi khỏi tay nàng.
 
Ngu Phi yên lặng trong vòng tay ấm áp của , chỉ thấy những lời  như lưỡi d.a.o lạnh lẽo đ.â.m thẳng  tim.
 
Biết rõ sự thật là ,  khi   vẫn cảm thấy đau lòng?
 
Có lẽ nàng   nguyên chủ ngu ngốc, háo sắc, thiển cận ngày .
 
Ngu Phi tâm trí mơ hồ,  thấy giọng  vang lên hờ hững vô cảm: “Đa tạ điện hạ.”
 
Sau giao thừa là đến Tết Nguyên Tiêu, Ngu Phi nhận  thư của phụ  nàng.
 
Ông   nhận  thư mời của cả Thái tử và Ninh vương nên  kinh, vì Ninh vương đang gấp gáp bàn chuyện hôn sự với Ngu Sương,  vô cùng niềm nở nên ông khó từ chối, tạm thời ở  phủ Ninh vương. Đợi Thái tử triệu kiến hoặc ông đến Đông Cung bái kiến  sẽ gặp nàng ôn  tình phụ tử.
 
Ngu Phi bỏ qua những lời ân cần ông dành cho , chỉ chăm chú  mấy dòng mô tả sơ qua về Cảnh Dật và Ngu Sương,    ý đồ của hai  từ đó.
 
Thái tử mời phu  nàng  kinh, nàng  thấy lạ. Đêm giao thừa nàng từng nhắc đến nhớ nhà,  tâm tư tỉ mỉ, vì nàng âm thầm thu xếp phụ tử đoàn tụ cũng hợp tình hợp lý.
 
Còn Cảnh Dật, hình như  đoán  Cảnh Thương trúng cổ, còn nghi ngờ chính nàng hạ cổ. Hắn một lòng  diệt trừ Cảnh Thương, cướp lấy ngôi vị thái tử. Thêm  Ngu Sương, một con tiện nhân mưu mô, hận nàng đến c.h.ế.t, nếu hai  đó liên thủ gài bẫy phụ  nàng về chuyện Cảnh Thương trúng cổ thì...
 
Thật  cho dù  phát hiện cũng  , cổ   giải, họ cũng chẳng thể  gì.
 
Điều nàng lo là một việc khác, Cảnh Dật tạo phản.
 
Theo tiến trình trong nguyên tác, Cảnh Thương  tra  việc Cảnh Dật sai Thái thú Lương Châu tham ô tiền cứu trợ động đất, dùng  bạc đó chiêu binh mãi mã cho nhà  — gia tộc họ Thục ở Tây Bắc. Không  sự cho phép của hoàng thượng, hành động đó chính là phản nghịch.
 
Chẳng bao lâu nữa, Cảnh Thương sẽ âm thầm dâng tấu vạch trần ý đồ tạo phản của Cảnh Dật và nhà họ Thục. Hoàng đế tạm thời án binh bất động, triệu các tướng nhà họ Thục hồi kinh.