Biết   thoát, các tướng   thành, cùng Cảnh Dật nội ứng ngoại hợp, bao vây hoàng cung, dựng cờ khởi nghĩa. Cảnh Thương đem nhiều quân đội chiến đấu ba ngày ba đêm mới tiêu diệt  bọn phản loạn.
 
Mà phụ  nàng   thiết với kẻ sắp tạo phản, thực sự  , e rằng   sẽ liên lụy đến nhà họ Ngu. Với bản tính rắn rết của Cảnh Dật,   thể sẽ bịa chứng cứ giả vu cáo nhà nàng là đồng đảng.
 
Còn Ngu Sương,  đồng lõa với sói, thì  chịu cái cảnh “lấy gà theo gà, lấy ch.ó theo chó.”
 
Việc cấp bách  mắt là kéo phụ   khỏi vũng nước đục . Dù   khi nàng rời cung sống tiêu dao, còn trông cậy  gia sản bạc triệu của nhà họ Ngu.
 
Vừa nghĩ đến Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay. Mười sáu tháng Giêng, Ngu Sương gửi thiệp mời nàng đến phủ Ninh vương để bàn chuyện hôn sự của nàng .
 
Ngu Phi cảm thấy bên    ý , nhưng cổ   giải, nàng  là  của Đông Cung, Ngu Sương và Cảnh Dật chắc  dám động thủ giữa thời điểm .
 
Hơn nữa, nàng cũng sẽ đem theo  của .
 
Nàng sửa soạn đơn giản, đang chuẩn   ngoài thì  Cảnh Thương chặn : “Ta  cùng nàng.”
 
Nàng  xuất cung đương nhiên    cho phép, sáng nay  báo và   đồng ý, lúc    sẽ cùng .
 
Có lẽ thấy nàng nghi hoặc, Cảnh Thương trầm ngâm giải thích: “Ninh vương    , phụ  nàng nên tìm chỗ ở khác. Ta  một căn nhà ở ngoài cung,  phố Chu Tước, náo nhiệt mà yên tĩnh, ông  thể nghỉ ngơi ở đó một thời gian.”
 
Ngu Phi   hàm ý trong lời .
 
Cảnh Dật sắp gặp tai ương, để tránh liên lụy nhà họ Ngu,  đưa phụ  nàng về phe . Sau  nếu  ai vin  mối quan hệ hôn nhân với Ngu Sương để buộc tội nhà họ Ngu mưu phản, thì lý lẽ đó sẽ  dùng , vì phụ  nàng  thiết với Thái tử hơn.
 
Ngu Phi thấy cách   khả thi, còn Cảnh Thương thì vẫn chậm rãi sai  đem từng món quà chuẩn  sẵn từ ,   khiêng,   bồng.
 
Nàng như đoán  điều gì, cố tình hỏi:
“Điện hạ với Ninh vương   vẻ   hòa thuận, mà còn đến tận phủ , tặng nhiều lễ vật thế?”
 
Cảnh Thương  nàng một cái, như  hài lòng vì  trêu chọc: “Cố Trữ Tử Tốn, Nhã Châu Mông Đỉnh, Kính Đình Lục Tuyết, ngọc Điền, ngọc Lam Điền, ngọc đỏ — nàng xem mấy thứ  và ngọc , ai thích nhất?”
 
Ngu Phi im lặng.
 
Dù nàng xuyên tới  tiếp xúc với phụ  nhiều, nhưng   hầu  mãi nên  ông đặc biệt thích  ngon và ngọc .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-83-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
“Cố Trữ Tử Tốn”. Lần đầu nàng  tên loại   là từ miệng Dương Chỉ, nàng  từng  Cảnh Thương thích uống.
 
Nghĩ đến đây, nàng  kìm  mà hỏi: “Điện hạ  thích uống Cố Trữ Tử Tốn ?”
 
“Cũng .” Cảnh Thương đáp: “Sao ?”
 
Ngu Phi  cảm ơn  vì  chu đáo với phụ  nàng như , nhưng sự tồn tại của Dương Chỉ như lớp keo dính chặt môi nàng, khiến nàng  thể mở miệng.
 
Suốt quãng đường, hai  lặng im.
 
Cảnh Thương thấy nàng  vẻ  vui, suy nghĩ một lúc  mở lời: “Nếu   thích mùi vị của Cố Trữ Tử Tốn thì từ nay   uống nữa.”
 
Ngu Phi kinh ngạc  . Nàng vốn yêu tự do, cũng chẳng quen can thiệp  chuyện của  khác, kể cả trong trong tình yêu.
 
Có lẽ nỗi thất vọng của nàng  ảnh hưởng đến .
 
Nàng mỉm : “Không   mà.”
 
Thấy nàng vui trở , Cảnh Thương liền nắm tay nàng, như một đứa trẻ khoe khoang công trạng: “Ta đối với phụ hoàng mẫu hậu cũng  từng tận tâm như thế . Phi Phi,  yêu ai thì yêu cả đường  lối về,   hiểu.”
 
Ngu Phi “chụt” một tiếng, hôn nhẹ lên má .
 
Hắn định thừa thắng xông lên,  hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng, nhưng nàng  nhanh tay dùng khăn chặn miệng  : “Một lát nữa son môi lem hết, môi sưng lên thì  lắm.” Nàng nhẹ nhàng lau dấu son  má  .
 
Phủ  vương của Ninh Vương chạm trổ rồng phượng, kỳ hoa dị thạch, so với Đông Cung còn rực rỡ phô trương hơn nhiều. Nó  giống cái tổ mà một con công đực như Cảnh Dật dựng nên, nhưng vẫn  vượt quá lễ nghi quy củ, toát lên dã tâm như loài sói đang ẩn  chờ thời.
 
Tiệc  bày trong một đình nghỉ  giả sơn, bốn phía trống trải, gió lạnh lùa  khiến  rùng .
 
Ngu Phi lặng lẽ đắp một tấm chăn lên chân Cảnh Thương.
 
Cảnh Dật  thấy  mà như  : “Hoàng   mời mà đến, thần   kịp chuẩn  gì,   để hoàng  dùng bữa trong đình, thật thất lễ.”
 
Miệng thì  xin , nhưng vẻ mặt  chẳng  chút áy náy nào, còn xen lẫn chút chế giễu và đắc ý. Việc Cảnh Thương  nông nỗi hôm nay,  cũng là một trong những kẻ khởi đầu.
 
Ngu Phi âm thầm lườm , ai   tên mặt   thú     tin hai  họ đến nên mới cố tình sắp xếp dùng bữa ngoài trời, bắt   chịu rét.