Cảnh Thương lặng lẽ nắm lấy tay nàng, như đang truyền nội lực sưởi ấm, từng luồng khí nóng truyền khắp cơ thể nàng.
 
Trong bữa ăn, Ngu phụ  Cảnh Dật kính rượu và nịnh nọt đến mức ngỡ     rể quý, mặt mày rạng rỡ,  giấu nổi niềm vui, nhưng thỉnh thoảng vẫn  sang hỏi ý Cảnh Thương.
 
Cảnh Thương hầu như  xen  chuyện hôn sự giữa Cảnh Dật và Ngu Sương, chỉ  một  kính rượu Ngu phụ, ly rượu hạ thấp hơn ly của ông, trông giống như một lễ nghi của vãn bối.
 
Rượu qua ba lượt, Cảnh Thương nêu rõ ý đến:  đưa Ngu phụ  nơi khác sống. Cảnh Dật vui vẻ gật đầu, Ngu Phi cũng thở phào nhẹ nhõm,  ngờ Cảnh Dật và Ngu Sương  dễ  chuyện đến .
 
Còn đang nghĩ Ngu Sương vẫn như xưa, dáng vẻ hoa trắng e ấp, đoan trang dịu dàng, ai ngờ nàng  trở mặt như trở bàn tay, bất ngờ  dậy kéo tay nàng,  vẻ tỷ  thâm tình: “Tỷ tỷ, chúng   lâu  gặp,   nhớ tỷ,  giữ tỷ ở phủ vài hôm, tỷ thấy   ?”
 
Ngu Phi  dám   , bởi Ngu Sương một tay nắm lấy khuỷu tay nàng, tay  thì giấu một con d.a.o găm sắc bén đang dí    nàng.
 
Tay áo của Ngu Sương  rộng,  ngoài  ai   điều bất thường. Cảnh Thương dường như phát hiện Ngu Phi đang  uy hiếp, khẽ giơ tay  hiệu, đám thị vệ Đông Cung trong sân lập tức rút kiếm “soạt” một tiếng.
 
Hắn trầm giọng : “Ninh Vương, ngươi định g.i.ế.c  tạo phản ?”
 
Cảnh Dật chắp tay   vẻ cầu xin, nhưng lời   chẳng hề yếu thế: “Hoàng  nghiêm trọng . Chẳng qua là nội nhân tương lai của thần   giữ tỷ tỷ ở  phủ vài ngày,    gán cho thần  tội danh to lớn như ?”
 
Ngu phụ  hiểu những lời đấu đá ngầm giữa hai , vội vàng   hòa giải: “Hai vị điện hạ, hai   là  ,  là thông gia,  gì thì cứ  cho rõ ràng, cần gì  căng thẳng như ?”
 
Cảnh Thương liếc mắt  hiệu cho Hách Đao,  hiểu ý liền bảo hai  kéo Ngu phụ .
 
Cảnh Dật cũng  động tác tay  hiệu cho Ngu Sương, Ngu Phi  nàng  dùng d.a.o uy h.i.ế.p kéo .
 
Cảnh Thương  bóng dáng Ngu Phi  đưa  xa, nghiêm giọng chất vấn Cảnh Dật: “Rốt cuộc ngươi  ý đồ gì? Tự ý giam giữ trắc phi Đông cung của ,   thể xử ngươi tội mưu đồ chị dâu, phạm thượng  loạn!”
 
Cảnh Dật chẳng hề để tâm,  cợt phe phẩy chiếc quạt xếp: “Ngu Phi  phong  trắc phi bao giờ? Ta nhớ năm  nàng  vẫn còn là thị tỳ của  cơ mà.”
 
Thấy Cảnh Thương nghẹn lời,  càng tỏ  khinh khỉnh: “Huynh  như tay chân, đàn bà như áo quần. Hoàng  mà  mắt Ngu Sương, cứ việc mang ,  chẳng để tâm .”
 
Cảnh Thương trừng mắt giận dữ: “Ngươi tưởng ai cũng phong lưu như ngươi chắc?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-84-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
“Ồ.” Cảnh Dật nhếch môi, ý vị sâu xa: “E là thiên hạ  chẳng còn ai si tình, chung thủy như hoàng  .”
 
“Bị nữ nhân cưỡng ép,  nhục  , còn  đ.á.n.h gãy chân đến mất trí nhớ. Vậy mà tỉnh   vẫn yêu nàng  đến c.h.ế.t  sống ,  những giữ bên , còn  phong  trắc phi. Đợi đến khi đăng cơ xưng đế,  còn định phong nàng  quý phi, hoàng quý phi, để con nàng  thái tử lên  hoàng đế ?”
 
Cảnh Thương im lặng.
 
Những chuyện giữa  và Ngu Phi,  hiểu rõ trong lòng. Việc  chọn bỏ qua quá khứ là vì nghĩ nàng   đổi, cũng  tình cảm thật với .  lúc    ngoài  ,  giống như  là một hôn quân  hồ ly tinh mê hoặc đến mụ mị đầu óc.
 
Hắn cảm thấy  chút mất mặt.
 
 nghĩ , nàng  là nữ nhân của  mà còn tính toán chi li, thì cũng  xứng  một minh quân trong tương lai.
 
Cảnh Thương quát lớn: “Ngươi  xằng  bậy,  thấy ngươi đúng là  quỷ ám !”
 
Cảnh Dật  nhạt: “Những gì hoàng  đang , mới là  trúng ‘cổ’ mê tâm.”
 
Cảnh Thương  rõ ràng,  dùng từ “cổ” chứ   “quỷ”. Hắn phất tay cho   lui : “Ngươi rốt cuộc   gì?”
 
Cảnh Dật nhún vai, thản nhiên: “Lấy thiên tử để  lệnh chư hầu.”
 
Cảnh Thương trầm ngâm giây lát, ngạo nghễ đáp: “Trước khi đến đây   để  thư cho hoàng hậu. Nếu  và Ngu Phi xảy  chuyện gì, phủ vương gia của ngươi, Thục quý phi cùng nhà họ Thục dù  mặt   cũng đừng hòng thoát khỏi liên can.”
 
Cảnh Dật phe phẩy quạt: “Hoàng  từ nhỏ  giỏi tính toán.”
 
Cảnh Thương đáp trả: “Không bằng ngươi thủ đoạn bẩn thỉu.”
 
Hắn  ngờ Cảnh Dật  điều tra  chuyện Đồng căn cổ. Hắn còn  kịp đem chứng cứ mưu phản của Cảnh Dật và nhà họ Thục dâng lên phụ hoàng thì tên   vội dồn   thế c.h.ế.t.
 
Xem ,     con đường mạo hiểm đ.á.n.h cược một phen.
 
Cảnh Dật  : “Mèo trắng mèo đen, bắt  chuột mới là mèo giỏi. Trắc phi của  chẳng  cũng  cùng đường với  đó ?”