Cảnh Thương : “Đừng úp mở nữa,  rõ mục đích của ngươi !”
 
“Yên tâm,  tạm thời  động đến nàng.” Cảnh Dật thản nhiên: “Đợi  suy nghĩ kỹ những gì cần, sẽ gửi thư báo cho .”
 
Sợ Cảnh Thương dây dưa thêm, còn : “Nếu   phối hợp,   dám đảm bảo tối nay tay nàng  chân nàng sẽ gãy .”
 
–
 
Đuổi Cảnh Thương  , Cảnh Dật đến gặp Ngu Phi.
 
Ngu Phi  giam trong một gian phòng nhỏ, tay chân đều  trói, miệng  nhét giẻ vải.
 
Vừa thấy Cảnh Dật nàng bèn giãy giụa, ngẩng cổ lên,  hiệu thả nàng .
 
Những loại trói buộc kiểu cổ đại  thật sự khó chịu, nàng sắp nghẹt thở đến nơi .
 
Cảnh Dật hiểu ý, rút miếng giẻ trong miệng nàng .
 
Ngu Phi vội hít thở, dè dặt quan sát sắc mặt .
 
Hắn  nàng từ đầu đến chân, như thể bắt  một kẻ đồng mưu cùng phe, đang cân nhắc   thuyết phục nàng quy phục.
 
Ngu Phi cũng đang trầm ngâm. Cảnh Dật   thể dám liều lĩnh cướp nàng  ngay  mắt Cảnh Thương? Dường như   con át chủ bài để lật ngược thế cờ.
 
Địch bất động,  bất động. Cả hai giằng co.
 
Cảnh Dật là  phá vỡ bầu  khí , cầm quạt nâng cằm nàng lên: “Ngu đại tiểu thư quả là  hùng trong nữ giới,  hổ danh là   tâm đắc. Những gì cô  với hoàng ,   hài lòng.”
 
Lời  mập mờ khó đoán, Ngu Phi lo  gài bẫy, bèn giả ngốc: “Vương gia  gì,    hiểu. Trước đây ngài hiểu lầm  thế nào,  cũng  giải thích  mà.”
 
Lần đầu tiên Cảnh Dật đến Đông Cung tìm nàng,  chất vấn tội ác mà nàng gây  với Cảnh Thương, còn thăm dò xem nàng  nắm  nhược điểm của Thái tử ,  là  ‘kỹ năng” gì khiến    dừng mà  .
 
Cảnh Dật trêu chọc  nàng: “Cô nương hạ cổ, là Đồng Căn cổ đấy.”
 
Lòng Ngu Phi chấn động, đồng thời cũng thấy nhẹ nhõm đôi chút.
 
Chẳng  từ  mà Cảnh Dật    chuyện nàng và Cảnh Thương từng trúng Đồng Căn cổ, nên mới mạo hiểm  nước cờ lớn,  lấy nhỏ đấu lớn. Chỉ tiếc  đ.á.n.h sai, cổ   giải từ lâu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-85-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
 
Thấy vẻ mặt nàng vẫn bình tĩnh khác thường  khi  tin, Cảnh Dật càng chắc chắn nàng  thấy quan tài thì  đổ lệ.
 
Hắn phe phẩy cây quạt xếp, từ tốn : “Cô nương  chối cũng vô ích, giả điên giả ngốc cũng vô dụng. Ta  xác nhận từ nhiều nguồn tin mới dám đ.á.n.h nước cờ .”
 
“Ban đầu  chỉ   trúng cổ, chứ  rõ là loại nào. Vừa    nàng  kinh, đến phủ  ở tạm một thời gian, hai  bày mưu tính kế, nàng cầm t.h.u.ố.c  thật về Ngu phủ moi  tên cổ từ miệng phụ  nàng. Chỉ tiếc lão già đó quá đa nghi, c.h.ế.t cũng  chịu  cách giải cổ.”
 
“Cũng  thể là lão  vốn  . Cổ trùng trong sách cổ,  dễ gì giải . Hoàng  phái  tìm kiếm nửa năm trời ở Vân Nam cũng   manh mối.”
 
Nói đến đây,   đắc ý: “Ta sai  tung tin ở Vân Nam  cách giải cổ, tên đó giỏi lắm, lừa  một vố,  sốt ruột giải cổ đến mức phát điên.”
 
“Còn nữa, mấy vị cổ y từng bắt mạch cho các nàng lúc ở Thái Thủ phủ Thục Quận,  cũng moi  hai tên. Ban đầu  chịu ,  g.i.ế.c con cái của chúng chúng bèn khai sạch, ha ha ha...”
 
Ngu Phi  vẻ mặt tươi  của Cảnh Dật, chỉ thấy rợn tóc gáy. Rõ ràng là một công tử hào hoa phong nhã, như hoa ngủ bên liễu, phong tình dịu dàng, thế mà lời  việc  chẳng khác gì ác quỷ  địa ngục.
 
Nếu nàng  cùng chiến tuyến với , hẳn sẽ  vỗ tay khen ngợi tài mưu tính kín kẽ .  là kẻ đối địch, nàng chỉ  thể bất đắc dĩ mà dội cho  gáo nước lạnh.
 
“Cổ   giải .”
 
“Nàng, , cái, gì?”
 
Nét   mặt Cảnh Dật đông cứng,  một khắc liền hóa thành sát ý ngút trời.
 
Ngu Phi điếc  sợ s.ú.n.g bổ sung: “Có thể nó tự nhiên biến mất. Vì   lâu    cảm nhận  động tĩnh của cổ cái, vẫn   cơ hội nhờ cổ y xác nhận.   khi phát hiện bất thường,  vẫn cố gắng dỗ dành Thái tử…”
 
Hàm ý: Nếu Cảnh Thương phát hiện điều gì đó  , nhất định sẽ xử lý nàng.
 
Sắc mặt Cảnh Dật như  sét đánh, hít thở nặng nề một lúc  sai   gọi cổ y.
 
Sau khi bắt mạch cho nàng, cổ y bẩm với Cảnh Dật: “Mạch tượng của vị cô nương  quả thực từng trúng Đồng Căn cổ, nhưng cổ   giải một thời gian .”
 
Tóc râu bạc trắng, nhưng ông   khom lưng như học trò xin chỉ giáo: “Dám hỏi cô nương,   giải  cổ? Lão phu hành y nửa đời ,  từng  đến điều .”
 
Ngu Phi  định  “nó tự nhiên biến mất”, Cảnh Dật liền lạnh giọng quát: “Vương phủ của  là chỗ để lão già ngươi nghiên cứu y thuật ?”
 
Cổ y sợ hãi quỳ sụp cầu xin tha mạng.