Cảnh Thương   khẽ nhíu mày, một lúc  mới thản nhiên đáp: “Không  chuyện đó .”
 
Ngoài phố đúng là  đồn đãi chuyện đàn ông tránh né phụ nữ đến kỳ, nhưng giữa họ   quan hệ gì, nàng cũng chẳng ảnh hưởng gì tới , huống chi  cũng  tin mấy thứ đó.
 
Ngu Phi chẳng buồn quan tâm   mê tín  , cúi đầu ngửi ngửi    nghiêm túc: “Vậy là do mùi m.á.u    nặng quá   thấy khó chịu ?”
 
Cảnh Thương nghiêng đầu  nàng một cái.
 
Ngu Phi đang mặc váy vàng nhạt, cây phù dung hồng trắng cài đầu lúc sáng  ngoài    biến  mất, chỉ còn mái tóc đen mượt như lụa càng  nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo. Trông nàng như bông nghênh xuân  nở những nụ đầu tiên trong tháng Hai, phảng phất mùi thơm nhè nhẹ.
 
Trên eo nàng còn đeo túi hương phù dung, mỗi cử động đều tỏa  mùi ngọt dịu, nào  mùi m.á.u me gì .
 
“Nói linh tinh.” Ngữ khí mang theo chút an ủi.
 
Ngu Phi cảm nhận  ánh mắt ôn hòa của Cảnh Thương, cũng nhận  thái độ của   còn cứng rắn như .
 
Nàng  giở chiêu cũ,  nữa vuốt ve nàngy , giả vờ ngây ngốc hỏi: “Vậy    giúp  xoa, đau lắm mà...”
 
Bàn tay  nàng nắm lấy của Cảnh Thương  cuộn chặt, giọng nhàn nhạt: “Cô nương, nam nữ thụ thụ bất ,  thể  giữ lễ.”
 
Hắn  định đẩy nàng .
 
Ngu Phi thuận thế ôm lấy tay ,  hình mềm mại dán sát , đáng thương thương lượng: “Vậy  cứ coi  là bệnh nhân,  là lang trung, trong mắt thầy t.h.u.ố.c  phân nam nữ,  chỉ là đang chữa bệnh cho  thôi.” Nàng cọ nhẹ   như một con mèo nhỏ, “Huynh ... xoa  mà.”
 
Bộ n.g.ự.c đầy đặn ma sát lên cánh tay  như    cách, Cảnh Thương  nàng cọ đến mức tâm hỏa bốc lên, mà ngọn lửa   kỳ lạ, dồn    dồn  dồn cả xuống …
 
Hắn  đến tuổi trưởng thành, hiểu rõ đây là phản ứng gì, bèn lạnh giọng quát: “Ngồi yên.”
 
Ngu Phi như  dọa, ngơ ngác buông tay, tròn xoe mắt  .
 
Cảnh Thương thấy ánh mắt nàng trong veo ngây thơ như trẻ con, dường như  hiểu hành động  nãy của  là dùng  thể quyến rũ nam nhân.
 
Hắn  nghi nàng cố ý, nhưng thấy bộ dạng , những lời trách mắng  nghẹn trong họng    .
 
Ngu Phi thấy Cảnh Thương   gì, thầm cổ vũ bản , thăm dò vòng hai, hòa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-9-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Tạm thời vẫn  đoán   nghĩ gì.
 
Ngu Phi tiếp tục cố gắng, lén bấm mạnh lòng bàn tay , nhích m.ô.n.g   một chút, dè dặt hỏi: “Huynh ,   gì sai ?”
 
Nàng  ôm bụng  rơi nước mắt lã chã: “Muội chỉ là đau bụng quá,   xoa cho thôi mà…”
 
Cảnh Thương cảm thấy rõ ràng  mới là   nàng trêu chọc, mà giờ  , cứ như  đang bắt nạt nàng .
 
Hắn day day trán, cuối cùng cũng thỏa hiệp: “Ta đồng ý, nhưng chỉ   thôi đấy.”
 
Hắn vẫn  nhớ   gì, ăn ở đều dựa  Ngu phủ, đôi chân  thương cũng  thường xuyên mời thầy t.h.u.ố.c chăm. Ăn cơm nhà  , nhận ân huệ của  , thỉnh thoảng cúi đầu hầu hạ Đại tiểu thư Ngu gia cũng một chút cũng là điều nên .
 
Ngu Phi    , lấy gối tựa kê  thắt lưng, ưỡn cái bụng phẳng lì lên chuẩn  cho  phục vụ.
 
Cảnh Thương thấy nàng như một con mèo nhỏ uể oải phơi cái bụng trắng ngần  chờ chủ nhân vuốt ve. Hắn im lặng một lát  đưa tay lên bụng nàng, nhẹ nhàng xoa xoa.
 
Ngu Phi âm thầm giơ tay  dấu “chiến thắng”, thăm dò vòng ba, đại thắng.
 
Theo nguyên tác thì Cảnh Thương là một nam tử cứng rắn chính trực, thà  đ.á.n.h gãy chân cũng  cho nguyên chủ đụng  . Nếu  khôi phục ký ức liên quan đến nguyên chủ, chắc chắn sẽ  dịu dàng xoa bụng cho nàng, mà là đ.â.m cho nguyên chủ hai nhát mới đúng.
 
Có lẽ  điều  nhớ liên quan đến  thế mới kiên quyết  đến chợ tìm manh mối.
 
Ngu Phi chỉ mong đám thị vệ sớm tìm  Đồng căn cổ, để nàng thoát khỏi hiểm cảnh treo đầu  lưỡi đao.
 
“Huynh ,   quá .” Vừa tính toán trong lòng, nàng  nịnh nọt: “Xoa thế   dễ chịu.”
 
Ọe!
 
Thái tử điện hạ      từng hầu hạ ai bao giờ, tay chân vụng về cứng như khúc gỗ, nếu  là xoa, thà   đang vẽ vòng tròn  bụng nàng thì đúng hơn.
 
Dù  cũng  đạt  mục đích, nàng cũng  so đo  gì.
 
Nhìn  mặc váy dài nữ màu hồng phấn, cả  như một khối sứ trắng của danh gia  bọc trong lụa hồng, Ngu Phi  nhịn  cảm giác  trêu đùa,  dịu dàng tình tứ: “Huynh , hôm nay  xinh quá hà~” Vừa   định đưa tay chạm  gò má trắng mịn của .
 
Cảnh Thương nghiêng mặt né tránh, thu tay , lạnh nhạt : “Ngu cô nương  hết bệnh thì yên tĩnh nghỉ ngơi .”