, thái tử dường như   chuyện, còn trách mắng nàng một trận. Từ đó về , hai   cũng thuận theo luân thường đạo lý.
 
Xem , khả năng Ngu Phi m.a.n.g t.h.a.i thật là nhiều. Dù  , bà cũng  thể ngang nhiên hành hình nàng  mặt thiên hạ. Như  sẽ tổn hại tình mẫu tử, huống hồ Cảnh Thương  thể mới  hồi phục.
 
Hoàng hậu siết chặt tách , thở dài: “Lúc   tha, cũng  còn cách nào khác.  trong hoàng cung,  khiến một phi tử mới sinh ‘c.h.ế.t’... cũng     . Xem như để  cho Kỳ Lân một chút kỷ niệm.”
 
Ma ma  hiểu. Thì  hoàng hậu định   giữ con, bỏ , chờ lâm bồn thì âm thầm  tay, êm thấm  để  dấu vết.
 
Hoàng hậu ngẫm nghĩ đến việc Cảnh Thương đòi suất quân bình phản, chợt nghĩ tới điều gì, bèn sai ma ma: “Đi, cho  đến mời Chiêu quý phi tới gặp.”
 
Cảnh Thương cùng các tướng lĩnh  bố trí xong chiến lược vây quét vương phủ của Ninh vương thì cung nhân đến báo: Thục Quý phi đến thăm.
 
Cảnh Thương tiếp kiến, thầm suy đoán việc bà đến  liên quan đến Ninh vương, hoặc là đến để kêu khổ, cầu tình.
 
Trong chính điện, Thục Quý phi khẽ hành lễ,  thẳng vấn đề: "Thái tử,  đến đây là vì   tên nghịch tử Cảnh Dật bắt giữ trắc phi m.a.n.g t.h.a.i của Đông cung, ép ngài giao  chứng cứ  và nhà họ Thục tham ô tạo phản, còn dám uy h.i.ế.p ngài phế chân nhường vị, lập   thái tử."
 
Nói đến đây, nàng  hoảng loạn: "Trời cao chứng giám, thần   từng xúi giục  và ngoại tộc  những chuyện tày trời như thế. Chúng thậm chí còn giấu cả . Tuy là  thích, nhưng hành động ngông cuồng, vô pháp vô thiên,   thể khoanh tay  họ sai  càng sai, sa  vực thẳm  lối về. Vì ,  nguyện hiến , cầu xin thái tử lấy   con tin, đổi lấy trắc phi, dùng  uy h.i.ế.p Cảnh Dật  khuất phục."
 
Cảnh Thương  Thục Quý phi. Trong ký ức của , bà chỉ là một cái bóng  phụ hoàng và mẫu hậu, luôn để  cho  khác một vai diễn mờ nhạt.
 
Đến hôm nay mới phát hiện, dung mạo bà diễm lệ, mang vẻ  khác hẳn sự đoan trang tao nhã của mẫu hậu, như một đóa mẫu đơn nở lặng lẽ trong góc khuất, buộc  hiện    đời.
 
Nội dung thư của Cảnh Dật,  chỉ báo  cho phụ hoàng và mẫu hậu, đặc biệt là tình trạng của Ngu Phi, chỉ  mẫu hậu  rõ.
 
Nghe xong lời Thục Quý phi, Cảnh Thương cảm thấy như thể mẫu hậu ngầm sai bà  đến đây,  lẽ sợ  đụng độ Cảnh Dật sẽ chịu thiệt, nên cố ý giúp  thêm một con át chủ bài.
 
 chuyện triều chính, hậu cung   can thiệp, huống chi đây  là tình thế giao tranh hai bên. Hơn nữa, Thục Quý phi  liên quan đến vụ án của Ninh vương  , còn cần triều đình điều tra thêm, lời  đơn phương của nàng cũng  thể chỉ là để tự gột rửa nghi ngờ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-93-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]
Cuối cùng, tuy bà là phi, nhưng cũng là bậc trưởng bối, đại diện cho uy nghiêm hoàng thất và thể diện phụ hoàng, nếu  đưa bà  trận tuyến, chẳng   ba quân chê  ?
 
Cảnh Thương thản nhiên : "Tấm lòng quý phi, nhi thần xin ghi nhận.  chuyện bình loạn,    sách lược, mời  hồi cung."
 
Thục Quý phi lảo đảo một bước,  bình tĩnh , : "Ta  , cũng  tư tâm... Ta hy vọng triều đình  tốn binh  mà khuất phục  Ninh vương, từ đó khoan dung xử phạt nó.
 
Ta cũng mong bảo vệ  trắc phi của thái tử và hoàng tự trong bụng nàng. Coi như  nhà họ Thục lấy công chuộc tội."
 
Như nhớ  điều gì, bà nghiêm giọng :
 
"Thái tử, thần  tuyệt đối  khiến ngài khó xử. Ta sẽ cầm kiếm kề cổ  mặt nghịch tử, ép nó thả trắc phi, quy thuận chịu phạt. Dù m.á.u đổ tại chỗ, cũng chẳng liên quan đến ngài  hoàng hậu. Đây là tấm lòng một   yêu con, cũng là chút sức lực nhỏ nhoi để bảo vệ gia tộc. Xin ngài thành !"
 
Cảnh Thương suy nghĩ một lúc, do dự: "Ý phụ hoàng bên  thì ?"
 
Thục Quý phi : "Chỉ cần ngài đồng ý,  sẽ  tấu trình thánh thượng."
 
Nàng  buồn: "Chuyện mà ngài và hoàng hậu gật đầu, thánh thượng nhất định sẽ đồng ý."
 
Cảnh Thương gật đầu, nhưng thoáng ngẩn , cảm thấy từ Thục Quý phi mà thấy  bóng dáng tương lai của Dương Chỉ.
 
Không yêu mà vẫn cưới  giam cầm  trong chốn thâm cung. Làm … thật sự đúng ?
 
Vì  thêm một quân cờ là Thục Quý phi, Cảnh Thương  lệnh  đổi nhẹ chiến thuật tác chiến.
 
Ý định ban đầu của  là giả vờ  ép chấp nhận yêu cầu của Cảnh Dật, nhưng đưa  điều kiện  gặp mặt Ngu Phi một . Với tính cách của Cảnh Dật, nhất định sẽ để  một   phủ,  thành điều kiện trong thư.
 
 cổ độc   giải,   còn  Cảnh Dật kiềm chế,  thể   vẻ kiêu ngạo, buộc đối phương mang Ngu Phi  ngoài phủ gặp mặt. Nếu Cảnh Dật  đồng ý mà dùng cổ độc uy hiếp,  sẽ lập tức đáp : nếu  c.h.ế.t vô cớ  phủ Ninh vương, triều đình và ba quân sẽ  để yên. Dưới áp lực đó, Cảnh Dật chắc chắn vì chột  mà mạo hiểm đưa Ngu Phi .