Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:22:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lương chưởng quỹ cũng cảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Hôm nay là đêm trừ tịch, Hứa Hoan Thủy tới trấn mua đồ ăn về nhà. Việc giống nàng, ngày thường nàng vốn thích tự món ăn cơ mà.

 

Thấy Hứa Hoan Thủy sắp rời , chợt nhớ một chuyện cực kỳ quan trọng, đó là chủ nhân của trở về. Thế là vội vàng gọi nàng :

 

“Hứa phu nhân xin dừng bước!”

 

“Có việc gì ? Các con vẫn đang đợi về nhà, hôm nay thể chậm trễ thêm nữa.” Nàng cau mày Lương chưởng quỹ, ánh mắt như đang đừng mất thời gian của .

 

Lương chưởng quỹ còn kịp , cầu thang một nam nhân cao quý nhưng mất thở nhân gian bước xuống. Y tuy mặt biểu cảm, nhưng khi về phía Hứa Hoan Thủy thêm một tia thả lỏng.

 

“Hứa phu nhân, thật khéo quá.”

 

Hứa Hoan Thủy: ???

 

Người chẳng Tiêu Hàn ? Sao y trở về? Nếu y về thì Nhị Lang nhà nàng cũng thể trở về ?

 

“Thật khéo. À, Nhị Lang nhà gần đây thư từ gì gửi về, gần đây nó...”

 

Nàng hết câu, Tiêu Hàn bước tới mặt nàng, đoạn, y đưa cho nàng một phong thư: “Biên quan sự vụ bận rộn, chỉ Nhị Lang, những khác cũng thể rời , vì bức thư do mang về cho nàng.”

 

Lý Chính và mấy dân làng đến ngây . Nam nhân mắt phận bất phàm, ngờ Hứa Hoan Thủy quen nhân vật như thế.

 

“À, cái đó, Hoan Thủy , những thứ chúng xin mặt dày nhận lấy. Thấy ngươi còn việc nên chúng xin về thôn . Bà xã ở nhà vẫn còn đang đợi.”

 

Với ý định quấy rầy khác, bọn họ định cáo từ về nhà, nhưng Hứa Hoan Thủy giữ : “Ê ê ê, Lý Chính thúc đợi một lát, hiện tại cũng về nhà .”

 

Lý Chính và : ...... Ngươi như thế giống như việc gì...

 

Trong tay Hứa Hoan Thủy cũng cầm nhiều đồ đạc, nàng đầu cáo biệt Tiêu Hàn: “Cái đó, hôm nay là đêm trừ tịch, còn về nhà chuẩn thức ăn cho các con. Tiểu Viên cũng đang ở đó, yên tâm, sẽ chăm sóc nó chu đáo. Cảm ơn mang thư của Nhị Lang về cho , xin cáo từ.”

 

Tiêu Hàn chút bất lực. Y đích xuống trấn đưa thư , phụ nữ mời y về nhà khách một chuyến nhỉ?

 

Chẳng lẽ y thể hiện vẫn đủ rõ ràng ?

 

“À, cái đó...”

 

Hứa Hoan Thủy còn xong cùng mấy Lý Chính xa.

 

Tiêu Hàn: .......

 

Lương Chưởng Quỹ chứng kiến bộ quá trình lúng túng của chủ tử nhà , lập tức dời ánh mắt , tự nhủ gì, thấy gì cả...

 

Hứa Hoan Thủy trở về nhà, lòng nửa vui nửa lo. Nhị Lang tuy gửi thư về, nhưng thể .

 

Mấy Lý Chính lúc mới hiểu rõ ngọn ngành, hóa mang thư về.

 

"Hoan Thủy , Nhị Lang nhà ngươi gửi thư về, tức là chuyện đều cả, cứ yên tâm . Ta cũng xem nó như đứa trẻ lớn lên mắt , nhất định tiền đồ, ngươi cứ chờ mà hưởng phúc ."

 

Hứa Hoan Thủy : "Đứa trẻ đó quả thực hiểu chuyện. cầu nó tiền đồ lớn lao gì, chỉ mong nó thể bình an vô sự suốt đời là đủ ."

 

Hứa Hoan Thủy mang theo thức ăn gói ghém về nhà, mấy đứa trẻ trong nhà đều sắp phát điên vì lo lắng. Nàng rời nhà từ sáng sớm, đến giờ qua mấy canh giờ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-117.html.]

 

Tứ Nha thấy Hứa Hoan Thủy luống cuống chạy tới kéo tay nàng, trái : "Nương cuối cùng cũng trở về ! Tứ Nha lo c.h.ế.t! Không , ."

 

Hứa Hoan Thủy thấy mấy đứa trẻ chút tinh thần nào, nghi hoặc hỏi: "Đại Lang, các con ăn cơm trưa đó chứ? Sao đứa nào cũng ủ rũ thế ."

 

Mấy đứa trẻ trúng tim đen vốn định nhắc đến chuyện , nào ngờ nàng thấu chỉ bằng một ánh mắt.

 

Hắn vội vàng tới giúp Hứa Hoan Thủy lấy đồ: "Kia, Nương đồ nặng quá để con cầm giúp . Người chẳng tối nay sẽ nhiều món ngon ? Bọn con là đang chuẩn để tối ăn nhiều hơn đấy ạ."

 

Tiêu Viên ôm Tiểu Bạch phía : "Hoan Thủy thẩm thẩm, bọn con cố ý , chỉ là quá lo cho thẩm thôi. Thẩm đừng trách Đại Lang ca, thật sự cơm trưa cho bọn con ăn, nhưng bọn con ăn vô."

 

Hứa Hoan Thủy bất lực, sân viện sạch sẽ vô cùng, ngay là mấy đứa trẻ dọn dẹp khi nàng vắng nhà.

 

"Thôi . Ta với các con mà? Nhất định sẽ vấn đề gì. Lần như nữa . Khi nhà thì lời Đại Lang, ?"

 

Mấy đứa trẻ cùng cả con ch.ó đều ngoan ngoãn một tiếng. Hứa Hoan Thủy lúc mới giận nữa. Nàng mang hết thức ăn về phòng bếp, chuẩn thêm hai món nữa cho bữa tối.

 

nàng cũng bận rộn cả buổi sáng kịp dùng cơm, lũ trẻ chắc chắn cũng đói , bởi bữa cơm tất niên e rằng dọn sớm hơn.

 

"Đại Lang, Tam Lang, Tiểu Viên, Tứ Nha, các con đây giúp một tay, tiện thể chuyện với các con!!"

 

hôm nay cũng là một ngày đặc biệt, nội dung thư của Nhị Lang cũng nên chia sẻ với mấy đứa trẻ, coi như là đoàn viên .

 

Điều ngoài dự đoán của Hứa Hoan Thủy là bức thư Nhị Lang phần ủy mị.

 

Đầu tiên là bày tỏ nỗi nhớ nhung và sự hổ thẹn vì thể về nhà, đó là kể những trải nghiệm trong thời gian qua, niềm vui cũng nỗi buồn. Mọi đều thể từ nội dung thư rằng nó thực sự thích cuộc sống hiện tại và cũng nỗ lực.

 

Cuối thư cũng một nữa chúc Hứa Hoan Thủy cùng các ca ca, , trong nhà một mùa xuân an khang.

 

"Thằng nhóc , bây giờ trình độ thư còn tiến bộ nữa, Nương đây cũng thấy cảm động theo." Hứa Hoan Thủy sớm coi mấy đứa trẻ như nhà thực sự của .

 

Bởi khi nhận phong gia thư , trong lòng nàng cũng cảm khái vạn phần, cảm giác "nhà đứa con mới trưởng thành".

 

Đại Lang cùng mấy đứa trẻ cũng đỏ hoe mắt: "Nương Nhị Lang hiện tại , chúng ngoài chúc phúc nó cũng cần lo lắng quá nhiều, chỉ cần tin tưởng nó là ."

 

Tam Lang và Tứ Nha đều nắm lấy tay Hứa Hoan Thủy: "Đại ca đúng, chúng tin Nhị ca."

 

Tiêu Viên ngoài sân tuyết lớn vẫn đang bay lượn ngừng, trong lòng cũng chút buồn bã. Cậu để nhớ nhung, ngoài nhà họ Hứa thì chính là tiểu thúc của . Giờ khắc thực sự nhớ y.

 

Ý niệm mới nảy sinh trong lòng, bỗng nhiên thấy một chiếc xe ngựa xuất hiện ở cổng sân.

 

"Có đến?"

 

Có lẽ vẫn kịp phản ứng, theo bản năng câu đó.

 

Mấy cùng ngẩng đầu , quả nhiên thấy một chiếc xe ngựa xa hoa nhưng kín đáo. Bình thường nếu một chiếc xe ngựa như thôn thì chắc chắn sẽ gây chấn động lớn.

 

đây cũng là thôn Hòe Thụ, ít thể quen thể xe ngựa.

 

Hứa Hoan Thủy tới cửa liền thấy Thính An đang cung kính xe ngựa.

 

 

Loading...