Sau khi hủy hôn, Bệ hạ đắm say ta! - Chương 47: Đừng chừa mặt mũi cho nàng ta

Cập nhật lúc: 2025-09-13 06:39:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Mạnh Thư dẫn theo Mạnh Uyển ngoài.

Hai hẹn từ hôm qua .

Hai tỷ đến những tiệm son phấn cửa hàng trang sức mà các cô nương bình thường yêu thích, mà họ đến tiệm bán binh khí.

Mạnh Thư đó đặt mười mũi tên cho tiễn nỏ giấu tay ở tiệm , hôm nay lúc đến lấy.

Đại Chu triều cho phép dân gian tự ý đúc binh khí, nhưng tiệm binh khí do triều đình mở thì thể bán một binh khí thông thường, ví dụ như… cung tên, chủy thủ thông thường.

Cung tên và trường mâu theo chế độ quân đội thì bán.

Hơn nữa, mua binh khí còn mang hộ đến đăng ký.

Mạnh Thư chỉ đặt mũi tên cho tiễn nỏ giấu tay mà thôi, cũng tính là quá đáng.

Thực , thứ nàng từ lâu, đến đây đặt mũi tên chẳng qua là để che mắt khác mà thôi.

Những thứ phụ nàng đưa để phòng , hơn nhiều so với những món ở đây.

“Đại tỷ tỷ, cái chủy thủ tệ.” Mạnh Uyển trúng một cây chủy thủ.

“So với cái dùng để phòng , kém xa .” Mạnh Thư đánh giá cao lắm.

Không ngoài việc nạm vài viên đá quý mà thôi, chỉ mã mà hữu dụng.

Mạnh Uyển thấy , liền bỏ tiền mua.

Tiểu tư theo cầm lệnh bài, trong tiệm họ là tiểu thư Anh Quốc Công phủ, cũng dám càn, quản sự theo quy củ đăng ký sổ sách xong, cung kính tiễn họ đến cửa.

“Đại tỷ tỷ, chúng tiếp theo ?” Mạnh Uyển vẫn còn thỏa mãn.

Nàng cảm thấy chơi với đại tỷ tỷ thật thú vị.

Cửa hàng binh khí đó! Nàng lớn chừng đây là đầu tiên đến đó.

“Về phủ!” Mạnh Thư .

“Vẫn còn sớm mà.” Mạnh Uyển về.

“Vậy… chúng cứ đến Giáo Phường Ti một chút , đó ở Quy Vân Thành, từng nhắc đến, ca vũ ở đó quả là một tuyệt tác, thua kém Nhạc thự trong cung .” Mạnh Thư nghĩ nghĩ, lập tức chủ ý.

“Giáo… Giáo Phường Ti, trời ơi, đại tỷ tỷ thật là lợi hại quá!” Mạnh Uyển chút kích động nắm lấy tay Mạnh Thư: “Tuy cũng , nhưng thôi , nơi đó là chỗ nữ tử chúng thể đến.”

“Vì ? Giáo Phường Ti trực thuộc Thái Thường Tự, là nhạc phường do triều đình quản lý, bên trong ca kỹ và vũ kỹ tuy trong Lạc tịch, nhưng nữ kỹ thanh lâu bên ngoài, chỉ hiến ca vũ cho thưởng thức, gì khác, chúng là nữ tử, chẳng lẽ còn thể xem ca vũ của nữ tử ?” Mạnh Thư khá khó hiểu.

“Nói thì là , nhưng Giáo Phường Ti hầu như chỉ nam tử lui tới, còn về phần nữ tử chúng … Lần Giáo Phường Ti xem ca vũ là Thụy Vương phi Tiết thị và nữ nhi của nàng , Mẫn Huệ quận chúa.”

Nhớ chuyện đó, Mạnh Uyển chút kích động: “Khi gây chấn động lớn, hai họ phận cao quý đến nhường nào, khi đến Giáo Phường Ti cũng bàn tán lâu, hơn nữa… Mẫn Huệ quận chúa với , ca vũ trong Giáo Phường Ti đều diễn cho nam nhân xem, quá câu dẫn, những kỹ nghệ độ khó cao thì ít thấy, còn bằng Thanh Nguyệt Các .”

“Thanh Nguyệt Các!” Mạnh Thư đầu tiên đến nơi .

!” Mạnh Uyển gật đầu: “Thanh Nguyệt Các là nhạc lâu do Thụy Vương phi mở, ca vũ bên trong coi là tuyệt thế, điều cốt yếu là… Thanh Nguyệt Các chỉ tiếp đãi nữ khách, các phu nhân tiểu thư thường xuyên lui tới đông, chúng đến đó xem ca vũ, sẽ chê trách.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-be-ha-dam-say-ta/chuong-47-dung-chua-mat-mui-cho-nang-ta.html.]

“Được , thì đến Thanh Nguyệt Các!”

“Đại tỷ tỷ, lát nữa đến Thanh Nguyệt Các, báo tên , thể bớt ít đấy.” Mạnh Uyển hì hì : “Ca vũ bên đó khá đắt, nước điểm tâm cũng đắt, và Mẫn Huệ quận chúa là giao tình từ thuở nhỏ , nàng , chỉ cần đến, thể bớt cho một nửa đấy, giấu gì tỷ… mấy , đều là cùng quận chúa, hề tốn tiền .”

“Nghe , nhị của chúng quả là nhân duyên, hôm nay hưởng lây phúc của !” Mạnh Thư .

“Cũng tạm thôi.” Mạnh Uyển khép miệng , nàng nhân duyên quả thực tệ, thứ nhất là nàng dựa Anh Quốc Công phủ, ngoài, những thế gia tiểu thư luôn nể nàng đôi phần, thứ hai… nàng từ nhỏ trượng nghĩa, thể tỷ kết nghĩa chứ?

“Ngoài Mẫn Huệ quận chúa, và nhị của Hoa Chương là Hoa Trân cũng khá , còn vài nữa, lát nữa sẽ kể tường tận cho đại tỷ tỷ .”

Mạnh Thư thấy nàng vui vẻ như , liền gật đầu.

Hai tỷ Thanh Nguyệt Các thưởng thức ca vũ, dùng bữa trưa bên ngoài, đến chiều mới chậm rãi trở về Quốc Công phủ.

Lục thị tin nữ nhi về, vội vàng sai mời nàng đến Thính Tuyết Hiên.

Nàng hề hỏi Mạnh Thư ban ngày , đối với nữ nhi, Lục thị từ đến nay đều yên tâm.

Nữ nhi từ nhỏ ngoan ngoãn, việc cũng chừng mực, nàng là mẫu quản quá nhiều ngược .

“Thư nhi, mẫu chuyện với con, đảm bảo con xong sẽ thấy khoan khoái.” Lục thị tủm tỉm mở lời: “Chính là tiểu tử Đinh gia , tối qua uống rượu say mèm chạy trèo cây, kết quả ngã một cái, chân gãy , mời thái y đến chữa trị, tiếp theo giường tịnh dưỡng, lâu đều thể ngoài .”

“Chuyện thật là…” Khóe môi Mạnh Thư khẽ nhếch lên.

“Con tiểu tử đó ầm ĩ mặt mẫu , đồng ý hôn sự ?”

“Không !” Mạnh Thư hợp tác lắc đầu.

“Đều là do thứ của ở giữa giật dây, chuyện Dương Thu Nguyệt sáng nay phái v.ú già bên cạnh nàng đến giải thích .” Lục thị xong liền bĩu môi: “Nam nhân hậu viện nhiều nữ nhân quá, thật là phiền phức, ví dụ như Đinh gia đó, con cái thứ xuất ít, Dương Thu Nguyệt là một nhân vật lợi hại như , cũng áp chế nổi.”

May mà bà bà nhà nàng cho phép nam đinh trong phủ nạp , phu quân cũng đối với nàng, nên mới bớt nhiều chuyện phiền lòng như .

Lục thị tự hiểu rõ, nàng thể thủ đoạn như tỷ thiết Dương Thu Nguyệt.

Thế nhưng dù , cuộc sống của cũng như ý.

“Một thứ nữ nhỏ bé, dám con, quả thực trời cao đất rộng, con nếu gặp nàng , đừng chừa mặt mũi cho nàng.” Lục thị vẻ mặt chán ghét .

“Nàng hủy hoại danh tiếng của nữ nhi thế nào?” Mạnh Thư chút tò mò hỏi.

“Nói con lui hôn với Vệ Thanh Vân, còn dây dưa dứt với , còn khi con ở Quy Vân Thành, qua riêng tư với khác, đúng là nhảm.”

con yên tâm, Dương dì của con trừng phạt nàng nặng , nếu , liền cho nàng một bát thuốc câm , cũng phái với Dương dì của con rằng, cho dù Đinh Hồng Doãn là do khác giật dây mới đồng ý hôn sự , duyên phận , cũng cần nhắc chuyện nữa, để tránh tổn thương tình cảm giữa và nàng .”

Mạnh Thư gật đầu: “Mẫu .”

“Ta thật, ban đầu may mắn là chuyện thành, Đinh Hồng Doãn dễ dàng khác giật dây như , thể thấy hề lý trí, cũng thông tuệ như mẫu .”

Lục thị xong liền lắc đầu: “Còn nữa… uống rượu say mèm còn trèo cây, bây giờ còn trẻ, còn chịu sự giày vò, chỉ là gãy chân thôi, vạn nhất vài năm nữa mất mạng, gả cho chẳng sẽ thủ tiết ?”

May mắn là hôn sự thành, nếu nữ nhi sẽ phiền lòng bao.

Loading...