Bên .
Khương Tư Niên vẫn còn chìm trong giấc mơ, tuyệt vọng  lóc, gào thét: “Cứu em gái …   mau cứu Huỳnh Huỳnh…”
 chẳng ai tin  .
Thậm chí,   còn suýt  Khương Chấn Thiên nhốt  bệnh viện tâm thần. Đó là bố ruột của   đấy! Không chỉ  tin  , mà còn  giam giữ   cho đến khi   chịu  lời.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Tệ hơn nữa,  đàn bà độc ác Vương Quyên ngay lập tức cấu kết với tên lang băm từng hại   ở kiếp , lập cho   một chứng nhận bệnh tâm thần…
Anh  thậm chí còn tận mắt chứng kiến kẻ chủ mưu của đời  – Khương Oản Oản – ngang nhiên bước  nhà họ Khương,  bố và em trai tin tưởng, từng chút từng chút một ly gián tình cảm giữa   và gia đình.
Giờ đây,   mới thật sự cảm nhận  vị trí của Khương Lưu Huỳnh   trong gia đình.
Ví dụ như  giúp việc dần trở nên thờ ơ, chẳng ai thèm để ý đến  . Không ai quét dọn phòng cho  , quần áo  ai giặt, ngay cả bữa cơm cũng  ăn theo lịch sinh hoạt của Khương Thành Du.
“Đây chắc chắn là một giấc mơ…”
“Là Huỳnh Huỳnh đang trừng phạt , em    cũng nếm trải nỗi uất ức mà em  từng chịu đựng. Mình đáng  như … đây là điều  nên nhận lấy…”
Khương Tư Niên  lẩm bẩm,  vò bộ quần áo  tay. Có thể thấy rõ động tác của    hề thuần thục, nhưng dù nước  quần áo  vắt sạch từ lâu,   vẫn cứ tiếp tục siết chặt, miệng  ngừng lẩm bẩm những lời vô nghĩa.
Đáng tiếc,    đổ hết  nguyên nhân dẫn đến tình cảnh hiện tại lên đầu Vương Quyên.
Trong đầu  liên tục vạch  kế hoạch   thế nào để lật mặt hai  con họ.
Vì live stream  phát sóng  thời gian , nên       Vương Quyên và Khương Oản Oản    chuyện gì bất lợi cho nhà họ Khương…
Cứ thế, thời gian trôi qua đến năm thứ hai.
Khương Tư Niên cuối cùng cũng tròn chín tuổi, cũng học  cách giả vờ như một  bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-182.html.]
Đáng tiếc, Khương Chấn Thiên    thất vọng về  ,  chỉ vì vấn đề bệnh tâm thần, mà còn bởi vì trong nhà  xuất hiện một thành viên mới – Khương Diễm.
Khương Tư Niên ôm đầy hy vọng, cố tỏ    khỏi bệnh để lấy  lòng tin của Khương Chấn Thiên.
Thế nhưng ngay ngày đầu tiên  trở  “bình thường”,    tận tai  thấy bố  thì thầm bên tai  đàn bà độc ác đó:
“Khương Tư Niên  từng mắc bệnh tâm thần,    thể so sánh với con trai của chúng  ?”
“Nếu nó   con ruột của ,   sớm ném  bệnh viện tâm thần , coi như  từng  đứa con …”
“Quyên Nhi ,   cả tập đoàn Khương thị sẽ thuộc về con trai chúng !!!”
Những lời  , cùng những việc họ  , đều xuyên qua ba tầng lầu, truyền thẳng  căn phòng chứa đồ ở tầng một – nơi mà Khương Lưu Huỳnh từng ở.
Khương Tư Niên  rõ từng chữ.
Anh    vì , nhưng dường như thính lực của    trở nên giống như Huỳnh Huỳnh,  thể  thấy từng chuyện xảy  trong căn biệt thự .
Nghe xong, trong lòng   chỉ  một cảm giác duy nhất—buồn nôn.
Theo những gì   , Khương thị vốn là tài sản của   , mà   và Thành Du mới là con ruột của bà. Tại  một kẻ ngoài   thừa hưởng?
Không, ngay cả Khương Thành Du cũng  xứng!
Tên ngu ngốc đó!! Ngay cả  trai ruột cũng  tin, suốt ngày bám dính lấy Khương Oản Oản, một kẻ chẳng thèm để mắt đến nó! Thật sự là… trong xương tủy   sẵn m.á.u thích chịu nhục !
So sánh như , Khương Tư Niên   thể  nghĩ đến Khương Lưu Huỳnh.
Nếu em  còn ở đây, chắc chắn sẽ  về phía , ủng hộ  vô điều kiện…
Càng nghĩ,   càng siết chặt bộ quần áo trong tay, đến khi phát hiện  nó     vò nát thành một lỗ lớn.
Đây vẫn là bộ quần áo của năm ngoái.
Kỳ lạ là suốt một năm trôi qua, thứ duy nhất khắc sâu trong lòng   chỉ  sự phản bội của  … và nỗi nhớ da diết dành cho em gái .