Khương Nhượng cúi đầu  khẽ, thản nhiên :
"Khá .”
“Hai  họ  xứng đôi."
Đợi đến khi Khương Mân vội vàng rời , Khương Nhượng mới buông tay.
 đẩy   , cầm lấy áo khoác  bồn rửa tay định rời .
Khương Nhượng kéo  : "Chị cứ thế mà  ?"
"Chứ còn  nữa?"  bật : "Còn   tiếp rượu cho hai  ?"
Khương Nhượng sờ sờ khóe miệng, ánh mắt sâu thẳm.
"Vừa  chỉ là chị nhất thời bốc đồng thôi đúng ?"
"Chẳng   cũng  ?"  lười biếng ngáp một cái.
Uống rượu cả buổi tối,    choáng váng, bây giờ   lúc  chuyện đạo lý với Khương Nhượng.
"Chúc   một cuộc sống đại học như ý."
 vẫy tay với  , kéo thấp vành mũ lưỡi trai xuống.
"Về ngủ sớm , ngủ ngon."
...
Sáng hôm  tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ.
Khương Nhượng chỉ nhắn một câu "Ngủ ngon"    gì thêm.
  chằm chằm  hai chữ  hồi lâu,  mới ném điện thoại sang một bên  rửa mặt.
Vốn dĩ chỉ là nhất thời bốc đồng do rượu và hormone thôi,  căn bản  để chuyện  trong lòng.
Giả vờ  gái ngoan mà Khương Mân thích  lâu , lâu đến mức  suýt quên mất bản   thực chất lạnh lùng ích kỷ.
Hôn Khương Nhượng,  lẽ một phần là do say thật.
   rõ, một phần khác chỉ là vì   là em trai của Khương Mân.
Khương Mân coi  như lốp dự phòng, đùa giỡn ; Khương Nhượng, em trai của Khương Mân, trở thành bia đỡ đạn của .
Trong khoảnh khắc ,  thực sự chỉ  một chút tâm lý trả thù nghịch ngợm mà thôi.
Rửa mặt xong, điện thoại  thêm vài cuộc gọi nhỡ.
Mở  xem, là  Khương.
 gọi , bà  liên tục cảm ơn rối rít.
Nói nhờ   mà Khương Nhượng kỳ thi đại học môn tiếng Anh chỉ mất năm điểm,  một tràng lời cảm ơn xong,  Khương mới  vấn đề chính.
"Ân Âm , hôm nay nhà dì tổ chức tiệc mừng thi đỗ đại học ở nhà hàng Huệ Lâu Lan, cháu cũng đến nhé."
Thậm chí  cho  thời gian từ chối, bà   : "Lát nữa dì sẽ cho  lái xe đến đón cháu ở  nhà."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Không thể từ chối, dù  và Khương Mân  cạch mặt , nhưng vẫn  nể mặt bố  Khương.
Sau khi  tài xế đưa đến khách sạn,  Khương niềm nở tiến lên khoác tay .
"Ân Âm, lâu lắm   gặp cháu.”
“Mấy hôm nay cũng  đến nhà chơi nữa."
  ngại ngùng : "Không... Mấy hôm nay trường  chút việc, cháu bận quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-lot-bo-lop-mat-na-gai-ngoan/p5.html.]
Sao   gặp.
Hôm qua còn hôn con trai út của dì đấy.
Trong lòng   chút áy náy.
Vừa bước  hành lang, bên cạnh liền vang lên một giọng .
"Ân Âm."
Khương Mân cau mày  , bước về phía .
Bên cạnh  , là bạn gái của  , lúc  đang cảnh giác  .
Mẹ Khương  lúng túng: "À... Uyển Kiều, đây là bạn học cấp ba của Khương Mân, cũng là con gái nuôi của bác, Ân Âm."
Cô gái miễn cưỡng bước tới bắt tay , đầu ngón tay lạnh ngắt.
Chỉ cần  việc  đây  thỉnh thoảng đến nhà Khương ăn cơm,  du lịch cùng gia đình Khương,  Khương ít nhiều cũng  thể đoán  tình cảm của  dành cho Khương Mân.
 bà  là  kế của Khương Mân, đối với  con trai cả , bà  luôn đáp ứng  yêu cầu, tình huống  cũng  khó bà .
Đợi  Khương  chào hỏi những khách khác, ở đây chỉ còn  , Khương Mân và bạn gái   là Uyển Kiều.
Uyển Kiều,     từng   đến.
Như thể từ trong kẽ đá chui  .
 cô  thực sự đáp ứng tất cả những mong đợi của Khương Mân về bạn gái: nhỏ nhắn dễ thương,   nũng,  lên dịu dàng ngọt ngào.
"Chào Ân Âm,  đây chúng   từng gặp mặt,   cô là bạn học cấp ba của A Mân,     hỏi thăm cô nhiều hơn về chuyện hồi cấp ba của A Mân ."
Uyển Kiều che miệng  : "Dù  thời gian  quen   cũng  lâu bằng các cô, nhưng cũng cảm ơn cô  cùng bạn trai  trải qua quãng thời gian vui vẻ đó."
Nói bóng gió, đều đang khoe khoang  phận bạn gái chính thức của .
  khỏi  hỏi Khương Mân   gì với cô .
Cứ như cô  mới là   hại .
 hỏi cô : "Cô là bạn học đại học của   ?"
Khương Mân dường như nhận  điều gì, vội vàng xen : "Kiều Kiều là   quen khi chơi game, thôi thôi, chúng   trong   chuyện tiếp."
Anh     với vẻ mặt phức tạp.
"Ân Âm, dạo    liên lạc  với ?"
 : "Xin  nhé,   gì để  với   quan trọng."
Trên bàn ăn, bố  Khương sắp xếp chỗ .
Khương Mân đột nhiên : "Ân Âm  cạnh  , lâu   gặp, bạn học cũ tâm sự với ."
Vừa dứt lời, Khương Nhượng liền  phịch xuống bên cạnh  .
Khương Mân: "..."
Anh  định   thôi, Khương Nhượng giả vờ như   thấy, vỗ vỗ ghế  gọi: "Ân Âm,  đây ."
Uyển Kiều  bên  Khương Mân, thấy   bất mãn, nhưng   tiện  thẳng, chỉ đành chuyển chủ đề sang , ghen tị hỏi:
"Ân Âm, cô thường đến nhà Khương chơi ?".
Dù cô  cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng  vẫn   sự bối rối của cô .
Cô  đang sợ điều gì ư?