Tô Nam tuy   tiếp đãi Phó Dạ Xuyên, nhưng    đến , bề ngoài khách khí vẫn  duy trì.
 
Dư Lâu   đẩy cửa phòng  việc, Tô Nam sải bước  . Trên  cô toát  một khí chất tự tin, tao nhã, thậm chí còn mang theo sự cao quý khiến  khác với  tới,    chỉ  ngưỡng vọng than thở.
 
Nhìn bóng lưng cô đẩy cửa  , Phó Dạ Xuyên khẽ khựng , khoảnh khắc đó, đột nhiên  thấy  quen thuộc.
 
Trong trí nhớ sâu thẳm, một cảnh tượng thoáng lóe qua.
 
Đêm đen, váy đỏ, gương mặt thiếu nữ   rõ, và ánh sáng xuyên thủng màn đêm. Ánh sáng như  phá tan bầu trời, tràn ngập ùa đến.
 
Hàng lông mày   nhíu , đó là ký ức ở Châu Âu.
 
Tại  bây giờ  bất chợt nghĩ đến chứ?
 
…
 
“Phó tổng, mời .”
 
Dư Lâu khách khí nhắc nhở.
 
Phó Dạ Xuyên bước , đảo mắt  quanh, bố cục xung quanh thiên về phong cách đơn giản, nhưng ở những chi tiết nhỏ  thấp thoáng khí chất mềm mại của phụ nữ.
 
Trên bàn  việc  một bức điêu khắc,  đầu bức tượng cắm một đóa hồng phấn, tinh nghịch mà sinh động. Thì  khi cô  việc là như .
 
Tô Nam trực tiếp  xuống chiếc sofa to rộng mềm mại, cả  nhẹ bẫng, thư thái, thoải mái.
 
“Phó tổng đến tìm   việc gì ?”
 
Tô Nam nghiêm túc  .
 
Nếu   chuyện chính đáng, xin miễn tiếp!
 
Ánh mắt Phó Dạ Xuyên sâu thẳm u tối.
 
“Dự án miếng đất , em  nghĩ kỹ ?”
 
Tô Nam nhướng mày.
 
Thì  là thế.
 
“Chút chuyện nhỏ thế  cũng đáng để Phó tổng tự  chạy một chuyến ?”
 
Hắn rảnh đến  ư?
 
Sắc mặt Phó Dạ Xuyên lạnh lùng, khí chất trầm , cao ngạo. Hắn  hề do dự:
 
“Quyết định sớm thì hơn,  thể trì hoãn.”
 
Ngón tay Tô Nam khẽ gõ một bên, đột nhiên nghĩ đến  phụ nữ .
 
Bị đá khỏi tình nghĩa với nhà họ Trình, Tô Nam tuyệt đối  tin chuyện    liên quan đến Tống Trì.
 
Cô và nhà họ Trình đoạn tuyệt, kẻ  lợi nhiều nhất chính là nàng dâu ứng cử hot nhất  Tống Trì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-211-co-ta-tinh-la-dai-cuc-gi-chu.html.]
Hừ!
 
Nghĩ , cô  về phía Phó Dạ Xuyên.
 
“ đồng ý hợp tác, nhưng…   một điều kiện.”
 
Ánh mắt Phó Dạ Xuyên sâu như biển cả, khuôn mặt tuấn mỹ  hảo,  lộ  một khe hở nào.
 
Cô  điều kiện gì,  đều  thể chấp nhận.
 
“  quan tâm giữa tập đoàn Phó thị và Tống Trì  thỏa thuận riêng tư gì, nhưng dự án ,   thì   cô .”
 
Thái độ của Tô Nam dứt khoát, yêu cầu rõ ràng.
 
Nghe thì  chút vô lý.
 
Cô dựa   mà đòi Phó Dạ Xuyên loại bỏ một đối tác khác chứ?
 
Dù  thế nào cũng thấy  hợp lý, nhưng…
 
Tửu Lâu Của Dạ
Phó Dạ Xuyên  nhíu mày, thoáng lộ vẻ nghi hoặc, khí chất trầm tĩnh hiếm hoi xuất hiện chút mơ hồ.
 
Tô Nam khẽ , nét lạnh lùng  mặt chẳng hề che giấu:
 
“Phó Dạ Xuyên,      mời Tô thị tham gia, ít nhiều cũng mang chút ý bù đắp.”
 
Hắn   gì, chỉ im lặng.
 
Tô Nam mím môi, nhấp một ngụm cà phê  nhẹ nhàng đặt xuống.
 
“ chấp nhận sự bù đắp của .”
 
Hắn đột ngột ngẩng đầu, khẽ sững , sự bình thản của cô  ngoài dự liệu!
 
“Em nghĩ kỹ ?”
Giọng  trầm thấp.
 
“  sẽ  hợp tác với Tống Trì, cho nên cô    loại, đương nhiên đây cũng là cơ hội bù đắp duy nhất của .”
 
Chỉ cần hợp tác thành công, coi như đôi bên đều chấm dứt,  cần đem quá khứ nhơ nhuốc  lôi  lặp  lặp .
 
Đau khổ chẳng  chỉ  Tô Nam gánh chịu ?
 
Không khí thoáng chốc rơi  yên lặng, rõ ràng là  nhờ vả, nhưng  đem điều kiện   đường đường chính chính, ngoài Tô Nam, e là chẳng còn ai dám  thế  mặt Phó Dạ Xuyên.
 
“Tại ?”
 
Phó Dạ Xuyên hỏi. Giữa cô và Tống Trì   giao tình gì.
 
Tô Nam khẽ  lạnh, giọng dứt khoát:
 
“Không vì gì khác, chỉ đơn thuần là  chán ghét con  cô .”
 
Vậy nên, đừng nhắc gì đến đại cục. Tống Trì tính là đại cục gì chứ?