Việc Tô Nam bỏ   một lời từ biệt khiến cả Trình Ý và lão gia tử nhà họ Trình đều cảm thấy  gì đó lạ lạ, cô  nay  từng thất lễ như .
 
Dưới ánh mắt như  thấu lòng  của lão gia tử, Quan Chi Linh cuối cùng cũng  chịu nổi, đem  chuyện  hết .
 
Bức tranh  là giả, còn cả chuyện Tống Trì  ý với Trình Ý.
 
Lão gia tử nhà họ Trình   xong, tức giận đến mức lửa bốc cao ba thước.
 
Người con dâu   nay vốn ngoan ngoãn,  điều, ông vẫn khá hài lòng.
 
Không ngờ   tay  gây chuyện rắc rối đến mức , bảo ông  giận  ?
 
Lão gia tử lập tức mời chuyên gia trong giới đến, còn lấy cả ảnh chụp bức Kiêu Dương từng  trưng bày trong chuyến lưu lãm quốc tế năm đó  cho Quan Chi Linh xem.
 
Đây là tác phẩm của Vệ lão  khi đang ở thời kỳ đỉnh cao nhất, mỗi một nét đều liên quan đến tổng thể bố cục và sự hài hòa vàng của cả bức tranh. Chính vì ,  khi cân nhắc kỹ, ông Vệ quyết định đây là bức duy nhất  ký tên.
 
Cũng bởi thế, giá trị của nó luôn ở mức  trời.
 
Nghe xong, mặt mũi Quan Chi Linh lập tức trắng bệch, nghĩ đến việc  từng nhục nhã Tô Nam  … Thật là hồ đồ!
 
“ mà… Tống Trì…”
 
Quan Chi Linh còn do dự, dù    cũng là  lòng  mà.
 
Ánh mắt lão gia tử sắc bén, hừ lạnh một tiếng:
 
“Nó  đến mười tám tuổi  tiếp quản nhà họ Tống, thủ đoạn so với cô còn lợi hại hơn nhiều. Đừng  Trình Ý   ý gì với nó, cho dù   nữa, nếu nó gả  Trình gia, rốt cuộc là Trình gia theo họ Tống,  Tống gia theo họ Trình còn   chừng !”
 
Một câu  khiến sắc mặt Quan Chi Linh cực kỳ khó coi, một nữ cường nhân quyết đoán như ,   thể  mắt một bà  chồng tầm thường, nhu nhược như bà?
 
Ngày tháng   sẽ khốn khổ đến mức nào, bà suýt chút nữa  quên mất điểm !
 
“Ba… …”
 
Tửu Lâu Của Dạ
Bà mặt mũi trắng bệch, sớm  thế, lúc  cần gì   những lời đó với Tô Nam chứ?
 
“Từ giờ tránh xa Tống Trì một chút. Việc hợp tác của công ty, tự nhiên  Trình Ý và cha nó xử lý, cô lo gì mà lo?”
 
Lão gia tử  nhịn  quát lớn.
 
“Tìm cơ hội, đích  đến Tô gia xin . Dù là ở Tây Thành  A thị, Tô gia mới là đối tác chúng  tuyệt đối  thể mất!”
 
---
 
Tập đoàn Tô thị, Tô Nam  kết thúc một cuộc họp thì nhận  điện thoại của Tô Kỳ.
 
“Trình gia chẳng hiểu  gửi cho em  ít quà.”
 
“Trình Ý ?” Tô Nam  bất ngờ hỏi.
 
Cậu   nay đều trực tiếp mang đến công ty mà.
 
“Không,   là Trình phu nhân đích  mang tới.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-214-dung-nham-phe.html.]
“Quan Chi Linh?” Tô Nam khẽ nhíu mày, khó hiểu.
 
Chẳng lẽ   chuyện bức Kiêu Dương ?
 
Đáng tiếc là  muộn, cô  cẩn thận cất nó trong thư phòng của Tô Dịch Phong, ông vô cùng thích nó, nhưng đối với chuyện  , cô thật sự  mấy để tâm.
 
Dù  cũng là trò quỷ của Tống Trì, chẳng lẽ  vì thế mà cắt đứt quan hệ với Trình gia, chẳng  đúng ý cô  ?
 
Tô Nam bật : “Em  , nhờ bác quản gia trông coi việc đáp lễ là .”
 
“Ừ…” Tô Kỳ lười biếng đáp.
 
Chưa dứt lời thì Dư Lâu gõ cửa bước .
 
“Tô tổng, Tống tổng Tống Trì đến,   gặp cô.”
 
Tô Nam nhướng mày.
 
Đến cũng nhanh thật, khá bất ngờ.
 
Với tính tình của Tống Trì, cho dù  thẹn quá hóa giận cũng sẽ  giống Phó Oánh Oánh,     loạn đến mức mất mặt.
 
Ngược , cô khá tò mò.
 
“Mời  .”
 
“Vâng.”
 
Tống Trì bước , tao nhã, khí thế sắc bén, mang theo một loại lạnh lùng  thể xem thường.
 
Tô Nam mỉm : “Khách quý thật đấy, Tống tổng?”
 
Tống Trì tiến , thẳng thừng  đối diện cô.
 
Khí trường của hai  phụ nữ, ngay khi đối mặt  tạo nên sự đối chọi nảy lửa.
 
“Uống gì ? Cà phê  ?”
 
“Không cần.”
 
Giờ còn  tâm trạng uống gì nữa ?
 
Tô Nam nhướng mày, khẽ  hiệu cho Dư Lâu. Anh gật đầu, đóng cửa  lùi  ngoài.
 
“  thích vòng vo,   thẳng.” Ánh mắt Tống Trì sắc như dao,  gương mặt ẩn ẩn cơn giận.
 
“Là cô bảo Phó Dạ Xuyên loại  khỏi dự án khu đất ? Cũng là cô khiến Trình phu nhân từ hôm đó đến giờ  hề nhận điện thoại của , đúng ?”
 
Cô chống hai tay lên bàn  việc  mặt Tô Nam, cả  tỏa  áp lực âm u nặng nề.
 
Quả đúng là nữ cường nhân từng xông pha nơi thương trường phong ba bão táp, nếu đổi  là  khác, chắc  sợ đến run rẩy. Đáng tiếc,   đối diện  là Tô Nam…
 
Cô căn bản chẳng hề nao núng.