Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 101

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:54:33
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe sang cũng đáng giá vài triệu, Lạc Khê cảm thấy bản lẽ chẳng gì đáng để khác tham lam, nên đành đồng ý.

Đường Ninh theo Lạc Khê lên lầu.

Vừa mở cửa, hàng mày thanh tú của Đường Ninh khẽ nhíu .

ngờ Lạc Khê sống trong một căn hộ nhỏ đến thế — phòng khách chỉ to bằng bàn tay, xoay thôi cũng khó.

Tất nhiên, Đường Ninh sinh ngậm thìa vàng, nên bao giờ thấy qua căn nhà nào nhỏ như .

tuy nhà nhỏ, dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng, hương nhài thoang thoảng trong khí khiến dễ chịu, hề thấy khó chịu chút nào.

Lạc Khê mời bà xuống, pha một tách đặt mặt.

Đường Ninh đón lấy tách , đặt sang bên, mỉm hỏi:

 “Cô gái, thể gọi cô là Tiểu Khê ?”

Lạc Khê ngẩn , gật đầu:

“Dạ ạ.”

thì đối phương cũng lớn tuổi hơn, gọi cũng chẳng hợp.

thật lòng:

 “Dì Đường, thật bao năm nay cháu cũng còn gốm nữa, trong nhà cũng dụng cụ.

Chỉ vài cuốn sách về gốm, cháu thể cho dì mượn xem, ngoài cháu cũng giúp dì thế nào.”

Đường Ninh chẳng để tâm, mỉm :

 “Không cả, coi cháu như tri kỷ thôi. Giờ rảnh rỗi, gần đây mới bắt đầu mê gốm thủ công.

Nếu thể, cháu thể gia sư dạy riêng cho ?”

Lạc Khê tròn mắt kinh ngạc.

Đường Ninh liền giải thích:

 “Cháu yên tâm, về tiền công cháu cứ giá, trả . Còn chuyện , sẽ bảo tài xế đón cháu tận nơi.Ta chỉ mong cháu đừng từ chối là .”

Lạc Khê nhất thời do dự.

Đường Ninh chớp mắt, tưởng đủ thành ý, bèn dò hỏi:

 “Một buổi 2000 tệ chứ? Nếu cháu thấy ít, thể tăng thêm.”

Lạc Khê vội xua tay, ngắt lời:

 “Dì hiểu lầm , cháu chỉ sợ đủ chuyên nghiệp thôi.”

Đường Ninh thở phào, nở nụ :

 “Ta mà, chỉ là lớn tuổi học cho vui thôi.Ta thấy cháu hiền lành, dễ gần, dạy đến cũng , quan trọng.”

Điều quan trọng là — bà tạo cơ hội cho con trai .

Lạc Khê suy nghĩ một chút :

 “Hay là thế , chúng trao đổi điện thoại, cháu suy nghĩ thêm, dì thấy ?”

“Được, cứ theo cháu .”

Nói xong, Đường Ninh vui vẻ đưa điện thoại của cho Lạc Khê, đồng thời lưu luôn của cô, về trong tâm trạng phấn khởi.

Không Lạc Khê nhận việc dạy kèm , mà là vì sự xuất hiện của Đường Ninh quá đột ngột.

một buổi học 2000 tệ, đúng là khiến cô khó mà động lòng.

Từ khi ly hôn với Tống Mục Sâm, cô cũng rời khỏi tập đoàn Tống thị. 

Tuy vẫn còn chút tiền tiết kiệm ít ỏi, nhưng nếu cứ thu nhập mãi thì thật sự khó duy trì cuộc sống.

, Lạc Khê vẫn phần d.a.o động.

Chưa đến tối, Đường Ninh gọi điện đến, giọng chút sốt ruột:

 “Tiểu Khê , chuyện dạy kèm cháu suy nghĩ thế nào ? Tháng chỗ dì cuộc thi cộng đồng, còn thiếu một hướng dẫn.”

Dù vẫn còn băn khoăn, nhưng sự nhiệt tình của đối phương, Lạc Khê rốt cuộc cũng nỡ từ chối, đành nhận lời.

Đường Ninh lập tức vui mừng :

 “Vậy thì quá ! Ta sẽ cho tài xế qua đón cháu nhé. À , hôm nay cháu tiện ?”

Lạc Khê đang ăn tối, đồng hồ treo tường — cũng muộn lắm, bèn đáp:

 “Vậy cũng ạ.”

Đến nhà của Đường Ninh, lúc Lạc Khê mới phát hiện đó là một căn biệt thự độc lập, tọa lạc ngay khu trung tâm sầm uất nhất thành phố.

Thế nhưng nơi đây chẳng hề ồn ào, đúng như câu “ồn ào giữa phố, nhưng giữ tĩnh lặng”.

Đường Ninh từ sớm ở cửa đón chờ.

Vừa thấy Lạc Khê tới, bà lập tức kéo cô trong.

Ngay lúc đó, Lục Trấn Vũ từ trong nhà , việc gấp đến công ty một chuyến.

Ánh mắt Lục Trấn Vũ dừng gương mặt của Lạc Khê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/101.html.]

Đường Ninh giới thiệu:

 “Đây là chồng của dì, con gọi là chú Lục .”

Lạc Khê khẽ gật đầu, lễ phép:

“Cháu chào chú.”

Lục Trấn Vũ chỉ khẽ “Ừm” một tiếng, ánh mắt cũng dừng lâu, thẳng ngoài.

Thế nhưng hai bước, ông vô thức đầu thêm nữa, luôn cảm thấy gì đó .

lúc , xe công ty dừng ngay cửa.

Thư ký Triệu Mộ Vân từ xe bước xuống, Lục Trấn Vũ mở cửa ghế .

Vừa định lên xe, Lục Trấn Vũ chợt nhớ điều gì, liền với Triệu Mộ Vân:

 “Mộ Vân, nhớ còn một tập tài liệu bỏ quên trong thư phòng, cô lấy giúp .”

Triệu Mộ Vân gật đầu, .

……

Lạc Khê Đường Ninh dẫn biệt thự, lập tức sự xa hoa bên trong cho sững sờ.

Dù sống trong nhà họ Tống, cuộc sống cũng chẳng thiếu thốn, nhưng so thì cô từng thấy sự bài trí hoành tráng đến .

Đường Ninh sai giúp việc pha cho Lạc Khê, còn bày thêm điểm tâm để cô ăn.

Sau khi cảm ơn, Lạc Khê :

 “Dì Đường, nếu bây giờ tiện thì chúng thể bắt đầu học ạ? Cháu sợ muộn quá sẽ khó về.”

Đường Ninh ngẩn , đáp:

 “Được thôi, để dì bảo chuẩn phòng việc.”

Nói , bà liền phân phó giúp việc .

Ngay lúc , chuông cửa vang lên.

Giúp việc sai dọn xưởng nặn gốm, nên Đường Ninh đành tự mở cửa.

Cửa mở, là Triệu Mộ Vân. Đường Ninh bất ngờ:

 “Cô Triệu, là cô?”

Triệu Mộ Vân lễ phép đáp:

“Phu nhân, tới lấy tài liệu ông Lục ạ.”

Đường Ninh than nhẹ:

 “Ông lúc nào cũng quên quên . Cô , cũng dám động đồ của ông , tìm cũng chẳng .”

“Vâng.”

Triệu Mộ Vân bước thì giúp việc từ lầu cũng xuống.

Người giúp việc với Lạc Khê:

 “Cô Lạc, phòng việc chuẩn xong, cô thể lên .”

Lạc Khê gật đầu, xoay theo giúp việc lên cầu thang.

lúc , cảnh tượng lọt mắt Triệu Mộ Vân.

ngẩng đầu, chỉ thấy bóng lưng.

bóng lưng đó… quá giống Lạc Khê.

Đường Ninh vài bước, thấy Triệu Mộ Vân ngẩn phía , khỏi hỏi:

 “Cô Triệu, chẳng lấy tài liệu ? Sao còn đó?”

Triệu Mộ Vân lúc mới hồn, nhẹ về phía thư phòng.

Chẳng bao lâu , bà cầm tập tài liệu từ trong .

Vịt Trắng Lội Cỏ

Gặp Đường Ninh, Triệu Mộ Vân chần chừ hỏi:

 “Phu nhân, vị tiểu thư là…?”

Vốn dĩ Triệu Mộ Vân hỏi chuyện riêng tư của nhà họ Lục, đây là đầu tiên bà mở miệng dò hỏi.

Đường Ninh mỉm giải thích:

 “Là giáo viên dạy thủ công mỹ nghệ của , mới mời tới lâu.”

Sự nghi ngờ trong lòng Triệu Mộ Vân vơi bớt đôi chút.

vẫn khẽ thêm:

“Không hiểu , thấy bóng lưng đó… thật giống một .”

Đường Ninh cũng tò mò:

“Giống ai cơ?”

Triệu Mộ Vân mới nhận lỡ lời, vội xòa:

“À, , chắc là nhầm.”

Loading...