Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 102-103

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:54:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Mộ Vân rời khỏi nhà họ Lục, còn Đường Ninh thì bước phòng gốm.

Lạc Khê ở giữa phòng, quan sát thứ xung quanh.

Nơi đủ loại dụng cụ đều sẵn, đất sét cũng là loại nhập khẩu.

Ngay cả chiếc bàn thấp dùng để thủ công cũng chế tác theo thiết kế công thái học.

Chỉ là… tất cả vẻ quá mới.

Trên một dụng cụ, bao bì thậm chí còn bóc , thế nào cũng giống chỗ của một thật sự say mê gốm sứ.

Đường Ninh từ phía tới, Lạc Khê cũng .

Cô hỏi:

“Dì Đường, mấy thứ đều mới cả, bình thường dì dùng cái gì ạ?”

Trên mặt Đường Ninh thoáng lúng túng.

Dĩ nhiên là mới, vì tận chiều nay bà mới bảo chuẩn , suýt chút nữa còn kịp.

Đường Ninh gượng:

 “Ồ, gần đây dì mới thích thôi. Người vẫn đó, học cả đời cũng muộn mà, vẫn còn kịp, còn kịp…”

Lạc Khê cũng ngượng ngùng, đó lấy tạp dề bên cạnh mang , buộc gọn, rửa tay, bắt đầu buổi học đầu tiên dạy Đường Ninh.

Đường Ninh vốn chẳng thiên phú, từ nhỏ sống trong nhung lụa, đối với chuyện lấm lem bùn đất trong lòng vốn chút kháng cự.

vì con trai, bà vẫn cố chịu đựng, đưa tay nắm lấy một nắm đất, cảm giác khó mà diễn tả.

Một tiết học nhanh chóng trôi qua.

Thực quá giờ.

Bởi sự cố ý kéo dài của Đường Ninh, tiết học vốn chỉ một tiếng rưỡi thành tận hai tiếng.

Đừng Lạc Khê bắt đầu thấy sốt ruột, ngay cả ánh mắt Đường Ninh cũng ngừng liếc về chiếc đồng hồ treo tường cách đó xa.

Trong lòng bà thầm nghĩ: còn về?

Đang bứt rứt thì lầu vang lên tiếng cửa đóng.

Ngay đó là giọng của giúp việc:

 “Thiếu gia về ạ?”

Đường Ninh lập tức mừng rỡ, định mở miệng, nhưng Lạc Khê nhanh hơn một bước.

Cô cũng dậy, tới bồn rửa tay :

 “Trễ Dì Đường, hôm nay chúng tạm dừng ở đây nhé. 

Để hôm khác học tiếp, dù cháu giảng nhiều thì dì cũng tự luyện tập, quá trình đó thể thiếu .”

Nói xong, cô rửa tay sạch sẽ, cầm lấy túi chuẩn rời .

Thấy , Đường Ninh cũng chỉ thể gật đầu.

bước một bước, đột nhiên chân bà nhũn .

“Dì Đường…”

Giọng Lạc Khê từ tầng hai vọng xuống.

Lục Lăng Tiêu cởi áo vest giao cho giúp việc, lập tức ngẩng đầu lên.

Vịt Trắng Lội Cỏ

“Dì Đường, dì ?” – giọng Lạc Khê vang lên.

Lục Lăng Tiêu vội vàng sải bước lên cầu thang.

Lần theo tiếng gọi, đẩy mạnh cửa phòng gốm.

Khoảnh khắc ánh mắt rơi xuống gương mặt Lạc Khê, bước chân liền khựng nơi ngưỡng cửa.

Đường Ninh lúc nửa trong lòng Lạc Khê, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền, lông mày nhíu chặt.

Ánh mắt Lạc Khê và Lục Lăng Tiêu chạm , trong mắt cô thoáng lóe lên sự kinh ngạc, nhưng nhanh chóng , khẩn trương dì đang ngất trong lòng .

Lục Lăng Tiêu lập tức bước nhanh đến, bế Đường Ninh từ tay Lạc Khê, xoay hét ngoài cửa:

 “Dì Bạch, lấy t.h.u.ố.c mau!”

Dì Bạch động liền chạy tới, tiếng Lục Lăng Tiêu thì vội vã chạy về phòng ngủ của Đường Ninh, nơi ngăn kéo vẫn t.h.u.ố.c dự phòng.

Lạc Khê thì dọa sững, ngây tại chỗ, phản ứng .

103

Gặp chuyện đột ngột như thế, Lạc Khê cũng gì.

Dì Bạch thì kinh nghiệm, lấy t.h.u.ố.c đến cầm thêm sôcôla mà trong nhà thường dự trữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/102-103.html.]

Lục Lăng Tiêu thành thạo đỡ uống thuốc, Đường Ninh cũng dần dần tỉnh . Nhìn thấy là con trai , bà mới yên tâm.

Dì Bạch bẻ sôcôla cho Đường Ninh ăn hai miếng, sắc mặt bà cũng dần dịu .

Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Lạc Khê bên cạnh trắng bệch, Đường Ninh yếu ớt nở nụ , hỏi:

 “Làm cháu sợ ?”

Lạc Khê kìm mà bước lên hỏi han:

“Dì Đường, dì chứ?”

Đường Ninh yếu ớt phẩy tay:

“Không , bệnh cũ thôi.”

Nói xong, bà sang Lục Lăng Tiêu:

 “Con dìu về phòng nghỉ một lát là .”

Lục Lăng Tiêu lập tức đỡ , cùng Dì Bạch đưa bà về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Lạc Khê một phòng khách, trong phút chốc cũng , ở cũng chẳng xong, cho đến khi bác sĩ gia đình của nhà họ Lục – Tống Quân – tới nơi.

Tống Quân xách theo hộp t.h.u.ố.c gọn nhẹ ngang qua Lạc Khê, liếc cô một cái, đó vội vã bước lên lầu.

Điều càng khiến Lạc Khê thêm căng thẳng.

Chẳng bao lâu, Lục Lăng Tiêu từ lầu xuống.

Anh tháo bỏ cà vạt, cổ áo sơ mi mở, cả trông thoải mái hơn, bước ung dung.

Lạc Khê vội lên mấy bước, lo lắng hỏi:

 “Dì Đường… thế nào ạ?”

Sự quan tâm của Lạc Khê hề giả, dù Đường Ninh cũng ngất ngay trong giờ học của cô, khó mà trách nhiệm.

Nếu con trai truy cứu, thì cũng chẳng gì là quá đáng.

Thế nhưng Lục Lăng Tiêu trả lời ngay, mà chỉ lặng lẽ cô.

Ánh mắt mang theo sự dò xét, Lạc Khê nhận .

Lục Lăng Tiêu dĩ nhiên thấy kỳ lạ – phụ nữ mới từ chối , bỗng dưng xuất hiện ở nhà bố ?

Anh đang phân định: đây rốt cuộc là chiêu “lạt mềm buộc chặt”? Hay là cô hối hận?

Nếu bảo là trùng hợp… ít nhất thì Lục Lăng Tiêu tin.

Bị ánh của cho căng thẳng, Lạc Khê chỉ thể né sang chỗ khác.

Không ngờ Lục Lăng Tiêu mở miệng:

 “Có thể giúp rót cho một cốc nước ?”

Lạc Khê sững , mãi mới kịp phản ứng gì.

Cũng thôi, Dì Bạch còn đang ở trong phòng chăm sóc Đường Ninh, chuyện rót nước đúng là cô thể giúp .

Lạc Khê khẽ “ồ” một tiếng, tháo túi xách đặt xuống, xoay bếp.

Đây là đầu tiên cô tới nơi , nên đồ đạc đặt ở .

đầu định hỏi Lục Lăng Tiêu, nhưng thấy đang ngay cửa bếp, vẻ mặt còn mơ hồ hơn cả cô.

Nghĩ cũng đúng, một đàn ông địa vị cao như Lục Lăng Tiêu, thể thường xuyên lui tới bếp núc? 

Nếu , cũng chẳng cần nhờ cô rót một cốc nước.

Lạc Khê từ bỏ ý định hỏi, tự xổm xuống bên tủ, mở từng cánh cửa tìm ly sạch.

May mắn là cô tìm thấy ngay.

đến bên máy lọc nước tự động, sang hỏi:

“Để nước thường nóng một chút ạ?”

Lục Lăng Tiêu im lặng một lát, :

“Hơi nóng .”

Nghĩ đến tình trạng sức khỏe của Đường Ninh, Lạc Khê chỉnh nhiệt độ máy lọc nước ở nhiệt độ chuẩn

Mức , uống t.h.u.ố.c uống nước đều thích hợp.

Chỉ là máy cần một chút thời gian để đạt nhiệt độ đó.

Lạc Khê cài đặt xong thì yên lặng chờ đợi.

“Có lẽ chờ vài phút, chắc cũng lâu .” – cô với phía .

 

Loading...