Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 108-109
Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:55:45
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
108
Tống Mục Sâm lúc mới , đến bên cạnh Lạc Tố Tố.
Hắn đến gần, Lạc Tố Tố liền nắm chặt lấy tay , vẻ mặt đầy đau đớn:
“Là Lạc Khê, là cô ! Chính cô đẩy em! Cô còn hận em đến c.h.ế.t, em sinh đứa con của …”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Tống Mục Sâm ngỡ ngàng, khó tin, đầu về phía Lạc Khê.
Lúc , vẻ mặt Lạc Khê bình tĩnh đến lạ.
Cô , tất nhiên chẳng gì chột .
Còn về việc Lạc Tố Tố đang định giở trò gì, cô cũng đoán tám, chín phần.
Đáng lẽ ngay từ đầu cô nên để cô bước .
Đối diện ánh mắt tra hỏi của Tống Mục Sâm, Lạc Khê chỉ im lặng ôm lấy khuỷu tay thương, thái độ thản nhiên, thậm chí còn lười biếng chẳng buồn giải thích, mặc kệ Lạc Tố Tố độc diễn một màn kịch.
Tống Mục Sâm thấy cô đáp , cũng vội trách móc, chỉ Lạc Tố Tố :
“Mau đến bệnh viện .”
Không ngờ nhịn đến mức , Lạc Tố Tố tức tối kêu lên:
“Chẳng lẽ cứ để mặc cô đối xử với con của như ?”
Khuôn mặt Tống Mục Sâm trầm xuống, như bầu trời cơn dông bão.
Hắn cúi bế Lạc Tố Tố lên:
“Trước tiên đến bệnh viện, chuyện khác hãy .”
Ngay lúc bế cô , còn quên dặn Lạc Khê:
“Em cũng nên đến bệnh viện kiểm tra , khuỷu tay em thể thương nặng.”
Lạc Khê chẳng mấy để tâm đến thương tích của , chỉ yên bất động.
Trong lòng Tống Mục Sâm, Lạc Tố Tố vẫn vùng vẫy, đầu Lạc Khê mà nghiến răng:
“Lạc Khê, cô cứ chờ đó! Nếu đứa bé của và Mục Sâm vấn đề gì, sẽ tha cho cô!”
Lạc Khê chỉ lạnh nhạt cô , khóe môi thoáng hiện nụ mỉa mai.
Chẳng mấy chốc, bóng dáng Tống Mục Sâm bế Lạc Tố Tố cũng dần biến mất khỏi tầm mắt.
Khuỷu tay và cổ tay Lạc Khê quả thật đau nhức, gần như thể cử động.
Cô bệnh viện, chỉ là cùng bọn họ.
Cắn răng chịu đau, cô một bộ quần áo khác, ngoài gọi taxi đến thẳng bệnh viện.
Trong phòng cấp cứu, tiếng gào của Lạc Tố Tố vang lên liên hồi.
Mấy y tá tiến , nhưng cô đều xua tay, cho ai động , miệng liên tục đòi mời Trương chủ nhiệm đến khám mới yên tâm.
Cô chịu phối hợp, khiến nhân viên y tế khoa cấp cứu cũng bó tay.
Đứng một bên, Tống Mục Sâm chỉ cảm thấy mất hết thể diện.
Lạc Tố Tố lóc, kêu la:
“Đứa con trong bụng quý giá, nếu Trương chủ nhiệm, tuyệt đối yên tâm…”
Nhìn cảnh đó, Tống Mục Sâm ở thêm một phút nào, liền xoay ngoài hành lang hút thuốc.
Một lát , Lạc Khê mới chậm rãi đến nơi. Cô ôm lấy khuỷu tay, sắc mặt tái nhợt.
Thấy , Tống Mục Sâm vội dập điếu thuốc, bước nhanh tới:
“Lạc Khê, em thế nào ? Còn đau lắm ?”
Lạc Khê chẳng buồn để ý, lách tránh , bước thẳng trong.
Phòng cấp cứu Lạc Tố Tố náo loạn đến trời nghiêng đất ngả, Lạc Khê coi như thấy, chỉ lặng lẽ tìm bác sĩ, rõ tình trạng của .
Những y tá vốn đang vây quanh Lạc Tố Tố cũng lượt rời , chuyển sang chăm sóc Lạc Khê.
Sau khi đóng viện phí, lấy phiếu xét nghiệm máu, cô ngoài hành lang chờ kết quả, cách Tống Mục Sâm một xa.
Không lâu , một bác sĩ nhanh chóng ngang qua mặt.
Qua cánh cửa kính phòng cấp cứu, Lạc Khê thấy vị bác sĩ tiến về phía Lạc Tố Tố.
Lạc Tố Tố ầm ĩ nửa ngày, đến khi thấy gương mặt quen thuộc của vị bác sĩ, cuối cùng mới yên tâm chịu để khám.
109
Sự xuất hiện của bác sĩ Trương khiến trái tim treo lơ lửng của Lạc Tố Tố cuối cùng cũng rơi xuống.
Sau khi trao đổi ánh mắt với bác sĩ Trương, bác sĩ nhanh chóng hiểu ý, lập tức gọi một y tá đến, dặn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/108-109.html.]
“Còn ngây đó gì? Mau đưa cô Lạc phòng siêu âm.”
Nghe , Lạc Tố Tố vội vàng giả bộ đau đớn, ôm bụng kêu rên ngừng.
Cô đẩy bằng xe lăn, đúng lúc ngang qua chỗ Lạc Khê.
Ánh mắt Lạc Khê rơi xuống gương mặt cô .
Rõ ràng đều đau đớn đến cực điểm, trán Lạc Khê lấm tấm mồ hôi.
Ngược , Lạc Tố Tố hề nhòe lớp trang điểm, chỉ tiếng kêu to, chứ chẳng thấy chút chật vật nào.
Lạc Tố Tố đưa kiểm tra, phòng cấp cứu cũng yên tĩnh hơn hẳn.
Hai y tá cấp cứu từ trong , khi ngang qua Lạc Khê thì nhịn bàn tán:
“Cậu thấy t.h.a.i p.h.ụ nãy ? Miệng thì la hét kêu đau, cho ai khám, chắc chắn gì mờ ám. Bình thường chuyện gấp thế thì ai mà chờ ?”
Người bật :
“Thì chẳng cô vẫn chờ đến lúc bác sĩ Trương đến ?”
“ tối nay rõ ràng ca trực của bác sĩ Trương, nửa đêm thế mà bà cũng tới, thật lạ lùng…”
“Thôi, chúng cứ cầu trời khấn Phật . Nhỡ lát nữa cô thật sự sảy thai, đừng để đến lúc đó đổ cho chúng cấp cứu kịp…”
Vừa trò chuyện, hai xa dần.
Cùng lúc , Lạc Khê cũng bác sĩ gọi đến.
Đến mặt bác sĩ, ông kiểm tra khuỷu tay cô :
“Nhìn sơ bộ thì chắc gãy xương, chỉ là trật khớp nhẹ thôi, nghiêm trọng lắm.
xem kết quả xét nghiệm m.á.u của cô, phát hiện cô mang thai, vì nhiều loại t.h.u.ố.c hoạt huyết thể dùng …”
Lời còn dứt, phía vang lên tiếng ồn ào:
“Tố Tố, con chứ, Tố Tố?”
Là giọng của Phùng Thanh.
Lạc Khê đầu , thấy ruột vội vã chạy trong.
Hẳn là bà tin Lạc Tố Tố xảy chuyện.
lúc , một nữ bác sĩ bước tới, :
“Bác sĩ Ngô, cấp cứu tiếp nhận một ca t.a.i n.ạ.n giao thông nghiêm trọng, cần lập tức phẫu thuật.”
Bác sĩ Ngô liền vội dậy ngay, đầu dặn Lạc Khê:
“Cô đợi một lát nhé, sẽ ngay, kê đơn t.h.u.ố.c cho cô.”
Lạc Khê hiểu rõ cấp cứu bận rộn thế nào, gật đầu:
“Không , chờ .”
Khoảng hơn mười phút .
Các y bác sĩ tham gia cấp cứu lượt .
Hai y tá bàn tán về tình trạng của Lạc Tố Tố cũng trở về.
Lạc Khê chặn một , hỏi:
“Cô gái m.a.n.g t.h.a.i , tình trạng thế nào ?”
Y tá hỏi :
“Ý cô là la hét ầm ĩ ?”
Lạc Khê gật đầu.
“À, cô đưa phòng phẫu thuật , chắc là sảy thai .”
Trái tim Lạc Khê chùng xuống.
Cô lặng lẽ ở hành lang chờ đợi.
Chẳng bao lâu , Lạc Tố Tố đẩy từ thang máy bệnh nhân.
Phùng Thanh và Tống Mục Sâm đều bên cạnh, canh chừng rời.
Sắc mặt Phùng Thanh kỳ quái, nắm tay Lạc Tố Tố an ủi, kín đáo quan sát nét mặt của Tống Mục Sâm.
Ban đầu, Tống Mục Sâm vẫn tỏ quan tâm.
khi ánh mắt rơi xuống Lạc Khê, đang một chiếc ghế nơi hành lang, bước chân khựng .
Phùng Thanh cũng thấy Lạc Khê. Trong thoáng chốc, gương mặt bà biến đổi phức tạp vô cùng.
Song chỉ một giây , bà lập tức đầu, giả vờ như thấy gì.