Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 116-117

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:57:44
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

116

Lạc Khê như ma xui quỷ khiến mà xuống, nhận lấy đôi đũa Lục Lăng Tiêu đưa, cúi đầu nếm thử một miếng.

Quả nhiên — ngon.

Lục Lăng Tiêu thấy cô im lặng ăn, cũng xuống đối diện, mỉm .

Trong khoảnh khắc , bỗng sinh một loại ảo giác từng .

Một cảm giác khó thành lời, khiến buông lỏng, ấm áp như thể một mái nhà.

Lạc Khê phát hiện cứ chằm chằm, tim đập loạn.

Cô khẽ hỏi:

 “Sao ăn?”

Lúc Lục Lăng Tiêu mới cầm đũa lên.

Anh ăn nhiều, động tác tao nhã, quý phái. Lạc Khê nhịn , thi thoảng liếc .

Đây là đầu tiên ăn cơm ở nhà một phụ nữ, hề cảm thấy gò bó, ngược còn thấy cơm hôm nay ngon khác thường.

Cơm nước xong, điện thoại Lục Lăng Tiêu reo liên tục.

Chẳng bao lâu , rời .

Trước khi , còn rót cho Lạc Khê một cốc nước.

Điện thoại vẫn dứt.

Ngay lúc chuẩn cửa, Lạc Khê gọi , đưa cho túi rác còn bữa ăn, nhờ tiện tay mang xuống.

Lục Lăng Tiêu điện thoại tự nhiên nhận lấy túi rác.

Trong điện thoại, Thẩm Dực Quân mơ hồ hỏi:

 “Lăng Tiêu, thấy giọng phụ nữ thế? Má ơi, đang ở ?”

Lục Lăng Tiêu thoáng liếc Lạc Khê, trả lời câu hỏi, chỉ xách túi rác rời khỏi nhà.

Thẩm Dực Quân vẫn bỏ qua:

 “Này, phụ nữ ? Đừng hòng giấu đấy!”

Lục Lăng Tiêu khẽ :

 “ giấu chứ?”

Hành lang chật hẹp, vọng tiếng trầm thấp của .

Với chiều cao 1m88, bóng dáng bước trong gian , càng khiến thấy lạc lõng, hợp.

lúc , ở khúc ngoặt cầu thang, một bóng dáng cao ráo khác xuất hiện.

Trong tay đàn ông xách theo túi đồ ăn — là hộp cơm của một quán ăn tư nhân nổi tiếng trong thành phố.

Người đàn ông ngoại hình xuất chúng, mặc bộ vest Pháp đắt tiền, xuất hiện ở nơi cũng lạc lõng kém.

Tống Mục Sâm rẽ lên, liền chạm mặt Lục Lăng Tiêu.

Hai , một sang trái, một sang — nhường đường một cách ngầm hiểu.

Cuối cùng Tống Mục Sâm nghiêng , để Lục Lăng Tiêu .

Lục Lăng Tiêu dừng , thản nhiên bước xuống lầu.

Còn Tống Mục Sâm thì nguyên, đầu bóng lưng qua.

Hắn luôn cảm thấy trông quen, nhưng nhất thời nhớ gặp ở .

Mãi đến khi bóng dáng Lục Lăng Tiêu biến mất, Tống Mục Sâm mới tiếp tục bước lên.

Đến cửa nhà Lạc Khê, ấn chuông.

Lạc Khê tưởng là Lục Lăng Tiêu quên đồ , chẳng nghĩ nhiều liền mở cửa.

Kết quả, xuất hiện mặt cô là Tống Mục Sâm.

Hắn cánh tay cô thương, tiện việc, nên cố ý đến quán ăn cô từng thích nhất, mua những món cô thích mang đến.

Vừa thấy Tống Mục Sâm, sắc mặt Lạc Khê lập tức trầm xuống.

hai lời, toan đóng cửa ngay.

Tống Mục Sâm kịp chống tay giữ cửa, :

“Em đừng vội đuổi . Để hết , ?”

Giờ phút , mỗi một lời , Lạc Khê đều .

Cô bực bội, lạnh giọng:

“Tống Mục Sâm, hại còn đủ t.h.ả.m

Nếu , Tô Tố Tố sẽ nửa đêm đến gây sự với

Bây giờ chỉ tránh xa , cả đời cũng gặp nữa…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/116-117.html.]

117

Đáng tiếc là Lạc Khê chỉ một tay, chống nổi sức của Tống Mục Sâm.

Cuối cùng, vẫn cưỡng ép bước .

Vốn tưởng rằng Khương Niệm cũng sẽ mặt, nào ngờ trong nhà chỉ một Lạc Khê.

Tống Mục Sâm đặt túi đồ ăn mang đến lên bàn.

Ngay lúc đó, ánh mắt dừng chiếc hộp yến sào còn mở.

Yến sào vốn gì lạ, nhưng bao bì bên ngoài thì nhận ngay — đó là nhà hàng nổi tiếng mà đây thường dẫn Lạc Tố Tố ăn.

Món yến sào chính là món đặc trưng của nhà hàng đó.

Tống Mục Sâm trầm ngâm, hỏi:

“Ăn cơm ? Anh mua bánh bao chiên em thích ăn nhất, còn nóng đây…”

ăn .” Lạc Khê lạnh giọng cắt ngang

“Có chuyện gì thì nhanh . Nói xong thì rời khỏi đây, cần nghỉ ngơi.”

Tống Mục Sâm tiến gần, vẫn phảng phất mùi nước hoa quen thuộc.

Loại nước hoa từng do chính tay Lạc Khê chọn cho , vì cô từng cảm thấy nó hợp với khí chất của

Mùi hương quen thuộc, ký ức cũ trào dâng — Lạc Khê vội đầu , nữa.

Giọng Tống Mục Sâm trầm thấp:

“Anh đến là với em… và Lạc Tố Tố chia tay .”

“Liên quan gì đến ?”

Lời lạnh lùng khiến Tống Mục Sâm khựng .

“Ý là… nếu em vẫn còn giận , thể hiểu. 

xin em tin, thật sự hối hận khi ly hôn với em. 

Nếu… là nếu thôi… nếu em còn bằng lòng cho một cơ hội…”

bằng lòng!” Lạc Khê lập tức cắt ngang, để hết.

Tống Mục Sâm sững sờ.

Trước khi đến đây, nghĩ thể cô vẫn còn giận, nhưng ngờ cô sẽ từ chối dứt khoát đến .

Tình cảm Lạc Khê dành cho Tống Mục Sâm, sớm những phản bội bào mòn sạch sẽ.

Giờ còn mơ tưởng đến chuyện , điều đó với cô chỉ là nực .

Lạc Khê thẳng , từng chữ như d.a.o cắt:

 “Cho dù Lạc Tố Tố, còn Đồng Duyệt, và lẽ sẽ còn những khác. 

Tống Mục Sâm, đây cho cơ hội

ai thể mãi một chỗ chờ đợi. 

Vịt Trắng Lội Cỏ

Từ khoảnh khắc Lạc Tố Tố chống cái bụng bầu xuất hiện mặt , tất cả thể cứu vãn nữa …”

“Lạc Khê…”

Tống Mục Sâm tin rằng cô thật sự hết tình cảm với .

Hắn hạ thấp bản đến mức , còn thế nào nữa? Chẳng lẽ quỳ xuống cầu xin ?

Với phận của Tống Mục Sâm, điều đó… thể nào!

Thấy Lạc Khê kiên quyết, bèn lôi ông nội lý do.

“Em chẳng luôn ơn ông nội đối xử với em ? Giờ ông vẫn mong chúng thể như xưa, mong chúng với …”

Nước mắt Lạc Khê lập tức dâng lên.

Cô uất ức Tống Mục Sâm:

 “Như xưa? Chúng khi nào từng ? Là từ lúc bước cuộc đời

Hay từ khi chúng xác định quan hệ? 

Hay là đêm tân hôn, bỏ một trong phòng mới, còn thì chơi thâu đêm với bạn bè? 

Hai năm hôn nhân, tròn bổn phận của một vợ, còn thì

Anh tình nguyện ngoài ngủ với những phụ nữ dơ bẩn , cũng chẳng thèm chạm một

Vậy nên, chúng khi nào từng ‘như xưa’?”

Tống Mục Sâm á khẩu, thốt nổi một câu.

Bởi vì những gì Lạc Khê — đều là sự thật.

Ngay từ giây phút cô xuất hiện trong đời , cô sẽ trở thành vợ .

Đó vốn dĩ là sự sắp đặt của ông nội

 

Loading...