Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 124-125
Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:58:50
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
124
Tuy nhiên, Lạc Khê cũng nhanh chóng phản ứng , vội vàng :
“Ồ, chỉ tiện miệng hỏi thôi, ý gì khác.”
Lúc , Triệu Mộ Vân mới gật đầu :
“ , theo như thỏa thuận đó, ngay khi cô sinh con, chúng sẽ lập tức đưa đứa bé .”
Nghe câu trả lời, trái tim Lạc Khê trĩu nặng xuống.
…
Khi Triệu Mộ Vân đến gặp Lục Lăng Tiêu, bà cũng mang theo báo cáo khám thai của Lạc Khê.
Anh chăm chú bản báo cáo hề tên , im lặng hồi lâu mới hỏi:
“Cô ý gì?”
Triệu Mộ Vân tránh khỏi lên tiếng Lạc Khê, giải thích:
“Có lẽ cô chỉ tiện miệng hỏi một câu thôi.”
trong mắt Lục Lăng Tiêu, chuyện tuyệt đối đơn giản như .
Hiểu rõ suy nghĩ trong lòng , Triệu Mộ Vân cũng chắc chắn hỏi:
“Lục tổng, ngài lo rằng một khi cô sinh xong, sẽ nảy sinh sự ràng buộc cần thiết ?”
là thế.
Đứa trẻ dù cũng lớn lên trong bụng cô, tình mẫu tử m.á.u mủ, chắc chắn khó lòng dứt bỏ.
Quả nhiên, chuyện vẫn đang phát triển theo đúng như lời Thẩm Dực Quân từng dự đoán.
Lục Lăng Tiêu buộc cân nhắc dùng một cách tàn nhẫn hơn để dập tắt ý nghĩ của cô.
Anh im lặng lâu, đầu óc bao giờ ngừng vận chuyển.
Thậm chí, còn thoáng nghĩ đến —— nếu đứa trẻ mang trong bụng cô gái đó thì sẽ thế nào…
Ngay lập tức, dừng dòng suy nghĩ đó, ngẩng đầu dặn dò Triệu Mộ Vân:
“Cô hãy theo dõi sát hành động và lời của cô , nếu phát hiện gì khác lạ, lập tức báo cho .”
“Vâng, Lục tổng.”
…
Do m.a.n.g t.h.a.i thời kỳ đầu, Lạc Khê thiếu m.á.u nhẹ.
Thêm đó, buổi khám yêu cầu nhịn ăn, nên khi tiễn Triệu Mộ Vân , cô cảm thấy choáng váng.
Cô nghỉ một lát ở khu vực chờ bên ngoài khoa sản.
Vừa định dậy rời thì bác sĩ trong khoa gọi .
Bác sĩ mang áo khoác cô để quên trong phòng đưa và quan tâm hỏi:
“Cô chứ?”
Lạc Khê thành thật đáp:
“Không , vội nên thấy chóng mặt một chút.”
Bác sĩ liền đỡ lấy cô một cái, dặn dò:
“Trong giai đoạn đầu thai kỳ, tình trạng khá bình thường. Sau khi về nhà chú ý bổ sung dinh dưỡng, quan trọng nhất là đừng để ngã, tránh xảy tai nạn.”
Lạc Khê lời cảm ơn, nhận áo khoác rời .
lúc đó, Tống Mục Sâm đưa cô là Tống Vân Hy đến khám phụ khoa, mà khoa sản chỉ cách đó một khu nghỉ ngơi.
Khi cô gọi phòng khám, Tống Mục Sâm thì bất ngờ trông thấy Lạc Khê.
Hắn khỏi ngạc nhiên —— tại Lạc Khê xuất hiện ở đây?
Thấy cô tạm thời ngay, Tống Mục Sâm vòng qua khu nghỉ, về phía khoa sản.
đến nơi thì phát hiện Lạc Khê còn đó.
Rõ ràng lúc nãy còn thấy cô trò chuyện với một bác sĩ cơ mà.
Tống Mục Sâm nhanh chân đuổi theo, bắt gặp vị bác sĩ vẫn xa —— mà là một gương mặt quen thuộc.
“Chị Tần?”
“Ô, Mục Sâm? Sao ở đây?”
Hóa , chồng của bác sĩ Tần công ty hợp tác lâu dài với Tống thị, trong những buổi tiệc tư nhân họ từng gặp vài .
Không ngờ hôm nay chạm mặt ở đây.
Bác sĩ Tần lưng , hỏi:
“Sao thế? Hôm nay em dâu cùng ?”
Trước đó, khi Tống Mục Sâm đưa Lạc Tố Tố đến khám sản khoa, bác sĩ Tần từng giúp một , nên luôn mặc định Lạc Tố Tố là vợ chính thức của .
Tống Mục Sâm lúng túng, khẽ :
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Không.”
Rồi nhanh chóng chuyện chính, hỏi:
“ , chuyện với chị là… của . Cô nhanh quá, kịp chào. Cho hỏi, cô khó chịu ở ?”
Bác sĩ Tần đáp:
“Không, cô m.a.n.g t.h.a.i .”
125
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/124-125.html.]
Một câu nhẹ bẫng của bác sĩ Tần, như một tiếng sét vang dội trong đầu Tống Mục Sâm.
Mang thai? Là… Lạc Khê ?
Bác sĩ Tần thấy sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, nhịn hỏi:
“Cậu thế?”
Tống Mục Sâm bừng tỉnh, cố che giấu rung động mãnh liệt trong lòng, chỉ cảm giác như linh hồn rút sạch.
Hắn lắc đầu:
“Không, gì.”
“À, quên dặn , giữ bí mật, thì , đừng hỏi nhiều.” – Bác sĩ Tần thêm.
Tống Mục Sâm ngây ngẩn gật đầu:
“Được.”
Không xa, phòng khám gọi bác sĩ Tần .
Cô đành :
“Không việc gì thì nhé, hôm nào rảnh đưa em dâu cùng ăn cơm.”
Bác sĩ Tần gì, Tống Mục Sâm gần như lọt tai một chữ.
Cô cũng sắc mặt đúng, còn hỏi thêm, nhưng phía thúc giục, nên đành vội .
Ngay khi bác sĩ Tần rời khỏi, Tống Mục Sâm xoay bước nhanh ngoài.
Đến nỗi va một t.h.a.i p.h.ụ bên cạnh, chồng mắng cũng chẳng thèm đầu.
…
Lạc Khê ở siêu thị trong bệnh viện mua một chai nước và chiếc bánh mì.
Cô ở sảnh đăng ký tầng một, ăn nghỉ ngơi, cơn choáng váng mới dần bớt .
Ăn xong, cô vứt vỏ bánh thùng rác rửa tay.
Vừa rửa tay xong, bước ngoài thì một bóng bất ngờ chặn ngay mặt.
Sự xuất hiện đột ngột của Tống Mục Sâm khiến Lạc Khê sững sờ.
Còn kịp mở miệng, nắm lấy tay cô, kéo thật nhanh về hướng vắng .
Suốt đoạn đường, Lạc Khê sức giãy giụa nhưng chịu buông.
Không xa đó, Lục Lăng Tiêu đang lấy t.h.u.ố.c cho , tình cờ chứng kiến cảnh tượng .
Hắn thấy Tống Mục Sâm kéo Lạc Khê , hai nhanh chóng biến mất ở cuối hành lang.
Nhân viên quầy t.h.u.ố.c nhắc :
“Tiên sinh, t.h.u.ố.c của ngài đủ .”
Lục Lăng Tiêu nhận lấy thuốc, lập tức về phía Lạc Khê biến mất.
…
Trong góc cầu thang vắng .
Lạc Khê Tống Mục Sâm đẩy mạnh tường, bàn tay siết chặt lấy cổ cô, giận dữ gằn hỏi:
“Em thai ?”
Lạc Khê rõ tin tức lọt đến tai bằng cách nào, thoáng kinh ngạc.
thì chẳng còn lý do để giấu giếm nữa.
Bàn tay Tống Mục Sâm cổ cô càng lúc càng siết chặt.
Dù cố kiềm chế lửa giận, nhưng tay theo ý chí.
Lạc Khê vùng vẫy, móng tay cào rách cả mu bàn tay , để vài vết đỏ rớm máu.
Đến khi cô gần như nghẹt thở, Tống Mục Sâm mới buông .
Lạc Khê ho sặc sụa, gương mặt đỏ bừng.
Gương mặt Tống Mục Sâm cũng vặn vẹo trong cơn tức giận, n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
Hắn nghiến răng, gầm lên:
“Anh hỏi nữa, em thai !”
Tiếng gào thét dội vang cả hành lang trống trải.
Lạc Khê cố điều chỉnh thở, ngẩng đầu thẳng mắt , trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt:
“, m.a.n.g t.h.a.i .”
Ầm!
Tống Mục Sâm ném mạnh điện thoại xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh.
Hắn xoay , tung một cú đá lan can cầu thang.
Bao nhiêu năm bên , đây là đầu tiên Lạc Khê thấy tức giận đến thế.
Ngực Tống Mục Sâm phập phồng, mấy giây , hỏi:
“Đứa bé là của ai?”
Lạc Khê chằm chằm , trả lời.
Hắn gào lên:
“Là của ai!”