Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 138-139

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:00:42
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

138

Tăng Vân rời như thế, Lạc Khê thậm chí còn kịp lời cảm ơn.

Ánh mắt Lục Lăng Tiêu vẫn dán chặt gương mặt cô.

Anh hỏi:

 “Cô lưu luyến thế, cần gọi ?”

Giọng ẩn chứa đầy mùi giấm chua, dù Lạc Khê chậm hiểu đến cũng cảm nhận .

Cô thu ánh , đóng cửa sang :

“Anh trai của đàn chị , cũng là giảng viên hướng dẫn mà theo học cao học . Anh quan tâm là chuyện bình thường thôi, vì thể sẽ thành học trò của . Thầy nào chẳng như ?”

Nói xong, Lạc Khê chợt ngẩn — cô hiểu giải thích cho .

Lục Lăng Tiêu chẳng nghĩ như thế.

Đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất — ánh mắt mà gã họ Tăng Lạc Khê, thừa ý gì.

Chỉ là Lạc Khê quá ngây thơ mà thôi.

Tuy nhiên, thêm gì, chỉ chiếc sofa dài một mét sáu, chau mày.

Lạc Khê hiểu đang gì.

Rất nhanh, Lục Lăng Tiêu đầu , :

“Nhỏ quá.”

Lạc Khê vẫn hiểu.

Anh tiếp, giọng mang chút trịch thượng:

“Có chăn sạch ? Lấy cho một cái, tối nay ngủ tạm ở đây.”

Lúc Lạc Khê mới sững — hóa lúc nãy khi với cô, đùa.

Cô vội :

“Anh cần ở với , một … cũng .”

Nói đến cuối, chính cô cũng thấy chột .

Rõ ràng cô sợ, mà miệng vẫn cứng cỏi — Lục Lăng Tiêu thấy thế cảm thấy… thật đáng yêu.

Anh chẳng buồn đáp lời, chỉ cúi ấn thử tay lên thành ghế sofa — cứng ngắc.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Nghĩ đến chuyện ngủ ở đây cả đêm, chắc sáng mai lưng sẽ đau ê ẩm.

Lạc Khê thấy ý định rời , đành phòng ngủ, lấy chăn giúp .

, để một như Lục Lăng Tiêu ngủ sofa quả thật quá đáng, nhưng nếu tự ý cho ngủ trong phòng của Khương Niệm mà đồng ý thì cũng , nên đành .

Lục Lăng Tiêu nhận lấy chăn và gối mềm từ tay cô — đó vẫn còn mùi nước giặt hoa nhài quen thuộc, chứng tỏ giặt sạch.

Anh đặt gối và chăn sang một bên, xuống sofa, với cô:

“Nếu sợ thì gọi , ngủ sâu lắm.”

...

Lạc Khê trở về phòng, khóa cửa hẳn mà để hé một khe nhỏ — để nếu tiếng động bên ngoài cô còn .

Cô sợ nếu Khương Niệm về muộn, thấy đàn ông trong nhà sẽ giật .

Nghĩ , cô gọi cho Khương Niệm, nhưng vẫn tắt máy, liên lạc .

Lạc Khê xuống giường, trằn trọc mãi ngủ .

Ngoài nỗi lo cho Khương Niệm, trong đầu cô cứ hiện lên cảnh hai hôn trong phòng khách ban nãy.

Cô chẳng thể suy nghĩ gì rõ ràng nữa.

Cô luôn nhắc nên tiếp tục như , nhưng mỗi khi Lục Lăng Tiêu xuất hiện, cô chẳng thể kiểm soát bản .

hứng thú với — dù chỉ là một mối quan hệ ngắn ngủi, thoáng qua…

“Không ngủ ?”

Giọng Lục Lăng Tiêu trầm thấp vang lên từ phòng khách, trong đêm yên tĩnh càng ấm áp, khiến thấy yên lòng.

Căn nhà quá tĩnh mịch, thể rõ tiếng nệm rẻ tiền kêu lên mỗi khi cô trở .

Lạc Khê nín thở một lát đáp nhỏ:

“Có một chút.”

139

Lạc Khê thấy tiếng dậy từ sofa.

Cô vội hỏi:

 “Sofa cứng quá hả? Hay để ngủ sofa, ngủ giường ?”

Lục Lăng Tiêu trả lời ngay.

Một lúc , giọng vang lên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/138-139.html.]

“Mẹ thích cô. Nếu , hy vọng cô vẫn tiếp tục dạy bà học nặn gốm. Tiền học phí sẽ trả, gấp đôi cũng .”

Lạc Khê suy nghĩ một chút khẽ :

“Thôi ạ, thực , Dì Đường hình như thật sự thích nặn gốm, lẽ chỉ vì cô đơn thôi. Anh nên dành thêm thời gian ở bên bà.”

Lục Lăng Tiêu thấy bực.

Liên tiếp phụ nữ từ chối, bắt đầu mất kiên nhẫn.

Từ nhỏ đến lớn, từng ai từ chối — nhất là phụ nữ.

cuối cùng, gì thêm, chỉ hậm hực xuống sofa.

Sofa quá ngắn, mà quen co chân. Với chiều cao 1m88, đôi chân thò ngoài một đoạn khá dài.

Lạc Khê thấy im lặng, tưởng ngủ, cô cũng trở , màn đêm ngoài cửa sổ.

“Trước đây cô từng kết hôn ?”

Câu hỏi của Lục Lăng Tiêu khiến Lạc Khê cứng đờ .

Cảm giác tự ti lập tức dâng lên trong lòng cô.

cô bình tĩnh , thành thật đáp:

“Vâng.”

“Vì chia tay?” – hỏi tiếp.

khơi chuyện cũ, Lạc Khê vẫn nghĩ lẽ thành thật , sẽ rút lui.

, cách giữa hai vốn quá xa — chẳng thể nào tương lai.

Nếu cứ tiếp tục mập mờ, cuối cùng coi thường sẽ là cô.

Cô khẽ thở dài:

“Không gì… chỉ là tính cách hợp.”

Lục Lăng Tiêu gì, nhưng thật.

Trong lòng nghĩ — chẳng lẽ cô vẫn còn vương vấn đàn ông ?

Nếu , bênh vực như thế, dù rõ ràng là phản bội?

Sự thật là chồng cũ của Lạc Khê ngoại tình.

Lạc Khê kể.

 Cô cho rằng cũ với đàn ông khác sẽ khiến hiểu lầm cô đang lấy lòng thương hại.

Thế nên, cô chọn im lặng.

Hai chìm trong khí yên ắng, mỗi mang theo tâm sự riêng, ai thêm lời nào nữa.

Rồi Lạc Khê dần .

...

Khi cô tỉnh dậy, Lục Lăng Tiêu đang chuyện điện thoại.

Giọng trầm thấp, vẻ sợ cô tỉnh:

 “Đường Du Lâm 45, đúng, qua đón …”

Lạc Khê bước phòng khách, thấy vẫn đang sofa, điện thoại còn cúp.

Chiếc gối ép dúm , chăn xộc xệch vắt sang một bên — rõ ràng ngủ ở đó.

Lục Lăng Tiêu ngẩng lên, chạm ánh mắt cô, điện thoại:

đang ở chỗ Tây Khê.”

Lạc Khê vội định sửa:

tên là Lạc…”

hết tiếp với trong máy:

“Được, đến nhanh nhé.”

Cô đành nuốt lời trong.

Khi cúp máy, cô, hỏi:

thể gọi cô là Khê Khê ?”

“Khê Khê?”

Cách gọi quá mật khiến Lạc Khê lúng túng, cảm thấy quen.

thấy vẻ kiên định, cô cũng tiện từ chối, chỉ khẽ gật đầu hỏi:

“Anh ăn sáng ? thể cho chút gì đó.”

Lục Lăng Tiêu dậy:

“Không cần, sáng nay còn cuộc họp quốc tế quan trọng, kịp. Cô ngủ thêm một lát . Nếu bạn cô hôm nay vẫn về, cô thể gọi cho bất cứ lúc nào.”

Trước khi cô kịp phản ứng, Lục Lăng Tiêu lưu điện thoại riêng của máy cô — ngay lúc cô vẫn còn ngái ngủ.

 

Loading...