Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 144-145

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:01:43
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

144

  Động tác đóng cửa xe của Lạc Khê khựng .

Nếu cô nhớ lầm, khi bước quán cà phê, cô cũng từng thoáng thấy bóng đó.

  Tài xế hỏi:

  “Cô ạ?”

  Cô lấy tinh thần:

  “Đến thư viện thành phố, cảm ơn.”

  Trước khi xe khởi động, cô ngoài — bóng biến mất.

  …

  Tại thư viện, Lạc Khê tình cờ gặp Triệu Mộ Vân.

  Nhà Triệu Mộ Vân ở gần đó, hôm nay bà nghỉ nên ghé qua thư viện sách.

  Ngẩng đầu lên, bà liền thấy Lạc Khê — mà bà vốn quen .

  Lạc Khê đang chăm chú tìm tài liệu dọc theo các kệ sách, để ý đến Triệu Mộ Vân.

  Ban đầu, Triệu Mộ Vân định đến chào, nhưng đột nhiên thấy phía Lạc Khê xuất hiện một gương mặt quen thuộc.

 Bà phản ứng cực nhanh — lập tức cầm sách dậy, về hướng ngược .

  Rồi nhanh chóng lẩn hàng giá sách phía trong, đặt quyển sách xuống và lặng lẽ rời khỏi thư viện bằng cửa bên.

  Trước khi , bà vẫn đầu nữa.

  Gần như thể khẳng định — đó đang theo dõi Lạc Khê.

  Ra đến bãi xe, bà vội gọi điện cho Lục Trấn Vũ.

  Lục Trấn Vũ xong thì vô cùng kinh ngạc.

   bình tĩnh , ông :

  “Người của Lão Nhị chuyện ? Có cô từng theo dõi lúc tiếp xúc với cô ?”

  Triệu Mộ Vân chắc chắn đáp:

  “Mỗi gặp cô Lạc đều cẩn trọng, chắc chắn theo dõi.”

  Lục Trấn Vũ im lặng hồi lâu, :

  “Được . Cô tạm thời đừng tiếp xúc trực tiếp với cô

Hãy cho bám theo của Lão Nhị, xem bọn họ đang tính gì. 

Lúc , đứa trẻ trong bụng cô tuyệt đối xảy chuyện. Nếu cần, lập tức đưa nơi khác, giấu thật kỹ.”

  Triệu Mộ Vân :

  “Trước đó Lục tổng cũng ý định như .”

  Lục Trấn Vũ đáp vài giây trầm ngâm:

  “Vậy theo . Có chuyện gì lập tức báo cho .”

  “Vâng.”

  Cúp máy, Triệu Mộ Vân khởi động xe rời một cách kín đáo.

  Ngay đó, Tiêu Kỳ xuất hiện.

  Cậu đến để giao đồ cho Lạc Khê, cô đang ở thư viện nên đặc biệt chạy qua.

  Lạc Khê nhận điện thoại của ngoài.

  Vừa đến cửa, thì Tống Mục Sâm gọi đến.

  Lạc Khê bực bội, định bắt máy.

  Tống Mục Sâm thấy cô , liền dùng điện thoại của giúp việc ở nhà cũ gọi .

  Lạc Khê do dự — nếu là giúp việc gọi, khi ông nội Tống thật sự bệnh.

  Nghĩ , cô vội vàng máy.

   kết nối, bên truyền đến giọng của Tống Mục Sâm.

  Hắn quát:

  “Lạc Khê, em dám điện thoại của ?!”

  Cô lạnh lùng đáp:

  “Tại ? với còn quan hệ gì ? Có là quyền của .”

  Tống Mục Sâm tức nghẹn, cuối cùng dùng chiêu cũ:

  “Ông nội bệnh , ông gặp em. Nếu em vẫn còn chút lương tâm, thì về thăm ông .”

  Lạc Khê chẳng tin lời — đây đầu lấy ông nội để uy h.i.ế.p cô.

  Thấy Tiêu Kỳ đang đến gần, cô dứt khoát điện thoại:

  “ còn việc. Nếu thật sự ông nội bệnh, sẽ thu xếp thăm .”

  Nói xong, cô thẳng tay cúp máy.

145

  Sau khi cúp máy, Lạc Khê hít sâu vài để trấn tĩnh ngẩng đầu Tiêu Kỳ.

  Tiêu Kỳ phần nào nội dung cuộc gọi, cũng đoán đôi chút.

  Cậu đưa món đồ Lục Lăng Tiêu nhờ chuyển, cẩn thận hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/144-145.html.]

 

 “Cô Lạc, cô gặp rắc rối gì ? Nếu , cô thể với . sẽ báo với Lục tổng, ngài thể giúp cô giải quyết.”

  Lạc Khê lắc đầu:

  “Không .”

  Tiêu Kỳ gật đầu, :

  “Vậy thì . Đây là đồ Lục tổng gửi cô, mong cô giữ cẩn thận.”

  Lạc Khê nhận lấy — là một phong bì nhỏ.

  Cô mở xem thì thấy bên trong là một chùm chìa khóa.

  Cô ngạc nhiên hỏi:

  “Anh bảo mang cái đến gì?”

  Tiêu Kỳ :

Vịt Trắng Lội Cỏ

  “Đó là chìa khóa của một căn hộ riêng của Lục tổng. 

Căn hộ cô đang ở đây xảy án mạng, Lục tổng nếu cô sợ thì thể tạm thời dọn qua bên đó ở.”

  Tin đó khiến Lạc Khê sững tại chỗ.

  Tiêu Kỳ thành nhiệm vụ, chuẩn rời .

 

Trước khi , còn thêm:

  “Địa chỉ ngài sẽ gửi tin nhắn cho cô. Nếu gì khác, xin phép.”

  Lạc Khê đáp hờ hững, đổ chùm chìa khóa lòng bàn tay, chằm chằm — trong lòng rối bời.

  Lục Lăng Tiêu rốt cuộc đang ý gì đây?

  …

  Về đến nhà, Khương Niệm đang chuẩn ngoài.

  Lạc Khê ném chùm chìa khóa lên bàn , mệt mỏi ngả xuống ghế sofa.

Cô cảm thấy mấy ngày qua thật sự kiệt sức.

  Khương Niệm đeo hoa tai :

 “Tối nay tớ tiệc, ăn cơm ở nhà , khỏi đợi nhé—”

  Cô đến giữa chừng thì thấy chùm chìa khóa, nhặt lên xem:

 “Ơ, đây là chìa khóa chỗ nào ?”

  Lạc Khê nhắm mắt, đáp:

  “Lục Lăng Tiêu đưa, bảo tớ chuyển qua đó ở.”

  Khương Niệm kinh ngạc:

   “Trời đất?! Ý là gì đây? Hai xác định quan hệ ?”

  Lạc Khê mở mắt bạn.

trả lời thế nào.

  Thật , trong lòng cô nghĩ — lẽ trong mắt Lục Lăng Tiêu, cô chỉ là một phụ nữ thể công khai, một “tình nhân bí mật” mà thôi.

  Dù , cô cũng là phụ nữ ly hôn.

Người như Lục Lăng Tiêu mà thật lòng yêu cô — ai mà tin ?

  Cô dậy định tắm, nhưng Khương Niệm chặn :

“Bắt đầu một mối quan hệ với Lục Lăng Tiêu, đó là giấc mơ của cô gái đời đấy, còn do dự gì nữa?”

  Lạc Khê do dự, mà là… dám tin.

  Điện thoại Khương Niệm reo — là sếp gọi giục.

  Cô vội vàng cầm túi chạy cửa, :

 “Đợi tớ về tiếp nhé, đừng chuyển vội!”

  Cửa khép, căn phòng yên tĩnh.

  Lạc Khê mệt mỏi liếc chùm chìa khóa bàn.

  Chuyển đến chỗ riêng của Lục Lăng Tiêu ở?

  — Không đời nào!

  …

  Tại văn phòng của Lục Lăng Tiêu, Tiêu Kỳ đang báo cáo.

  “Cô gì?”

  Lục Lăng Tiêu đan hai tay , chống cằm .

  Tiêu Kỳ đáp:

  “Cô Lạc gì cả, chỉ vẻ bất ngờ.”

  Lục Lăng Tiêu thoáng thất vọng.

   Tiêu Kỳ vội thêm:

 “À, đúng Lục tổng — lúc đến, cô hình như đang điện thoại của chồng cũ. đoán gã khốn đó vẫn đang quấy rầy cô , trông cô giận lắm…”

 

Loading...