Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 146-147

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:02:00
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 146

“Thật ?” — Lông mày của Lục Lăng Tiêu khẽ nhíu .

Tiêu Kỳ gật đầu:

“Gần như , Lục tổng. thấy cô Lạc dường như vẫn còn nhớ chồng của . Liệu họ khi nào… với ?”

Tiêu Kỳ vốn cảm thấy bất bình cho Lục Lăng Tiêu.

thì Lạc Khê cũng là phụ nữ từng ly hôn, phận vốn chẳng xứng với như .

Nếu bây giờ Lục tổng cứ thế mà đ.â.m đầu , cuối cùng mất tình mất tiền — chẳng thành trò cho thiên hạ ?

Lục Lăng Tiêu dường như lọt tai lời khuyên.

Anh xoay ghế, ánh mắt hướng ngoài cửa sổ.

Toàn cảnh cửa kính 240 độ khiến thể phóng tầm bao quát nửa thành phố.

Anh im lặng một lúc, trầm tư, mới khẽ :

 “Có cách nào khiến đàn ông đó chủ động buông tay ?”

Tiêu Kỳ tưởng rằng Lục tổng đang hỏi ý kiến , bèn nghiêm túc suy nghĩ đáp:

 “ tin rằng ngài thua một kẻ tồi như thế! Hay là ngài trực tiếp thẳng với . Với phận của ngài, đoán xong chắc chắn sẽ điều mà rút lui. Lúc đó, chẳng ngài sẽ dễ dàng ôm mỹ nhân về ?”

Lời Tiêu Kỳ , Lục Lăng Tiêu gần như lọt tai chữ nào.

Không trong đầu nghĩ đến điều gì, khóe môi khẽ cong lên, ánh trở nên sâu xa khó đoán.

Cuối tuần, Lục Lăng Tiêu mượn cớ say rượu để thoát khỏi một buổi tiệc xã giao.

Ra khỏi đó, vẫn Tiêu Kỳ dìu vì tưởng rằng say thật.

bước lên xe, Lục Lăng Tiêu kéo lỏng cà vạt, giọng liền tỉnh táo:

Vịt Trắng Lội Cỏ

 “Đưa đến 45 đường Du Lâm.”

Tiêu Kỳ ngẩn — hóa Lục tổng giả vờ say!

 Đường Du Lâm 45, khỏi cần hỏi cũng gặp ai.

Tiêu Kỳ mập mờ:

 “Là đến tìm cô Lạc ạ?”

Ánh mắt Lục Lăng Tiêu phản chiếu trong gương chiếu hậu sắc bén như dao.

Tiêu Kỳ lập tức im bặt.

Tới cửa nhà Lạc Khê, Lục Lăng Tiêu gõ cửa khá lâu mà thấy ai trả lời.

  lúc đó, một hàng xóm đổ rác thấy, liền hỏi:

 “Anh tìm ai ? Là tìm hai cô gái trong căn hộ đó ?”

Lục Lăng Tiêu gật nhẹ:

tìm Lạc Khê.”

Người hàng xóm hỏi :

 “Là cô xinh hơn trong hai đúng ?”

Trong mắt Lục Lăng Tiêu, đúng là Lạc Khê hơn hẳn bạn cùng phòng, nên gật đầu.

Người hàng xóm :

 “À, cô về quê thăm bà . Sáng nay còn thang máy cùng cô đấy.”

Nói đ.á.n.h giá từ đầu đến chân — phong thái khí chất rõ ràng bình thường — liền tò mò hỏi thêm:

 “Anh là bạn trai của cô ?”

Lục Lăng Tiêu khẽ , phủ nhận cũng chẳng thừa nhận, chỉ lời cảm ơn rời .

Ra đến cổng khu dân cư, gọi điện cho Lạc Khê:

 “Em ở nhà ?”

Lạc Khê thành thật đáp:

 “Vâng, em về quê thăm bà, chắc sẽ ở mấy hôm.”

Lục Lăng Tiêu cảm thấy bực bội, nhưng cuối cùng cũng gì thêm.

Về đến biệt thự, sự bực bội trong lòng chẳng những vơi bớt mà còn nặng nề hơn.

 Anh xuống tầng hầm rượu, lấy một chai vang đỏ uống một — càng uống càng thấy bí bách.

Tắm xong, khoác áo choàng, một ghế sofa trong rạp chiếu phim riêng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/146-147.html.]

 Ánh đèn đủ màu màn hình hắt lên khuôn mặt , khiến biểu cảm sáng tối đan xen.

Trong phim, đôi nam nữ chính vượt qua rào cản, hôn giữa cơn mưa lớn.

 Lục Lăng Tiêu một lúc, buông điều khiển, dậy lên lầu.

Nằm xuống giường, nhưng trằn trọc mãi ngủ nổi —

 Trong đầu là hình ảnh của Lạc Khê.

 147

Đêm ở quê, trời đầy .

Bà ngoại ít ngủ, một trong sân tách đậu.

Không qua bao lâu, Lạc Khê cũng , xuống bên cạnh.

Thấy cháu gái, bà hỏi:

 “Bà ồn khiến con mất ngủ ?”

Lạc Khê mỉm :

 “Không ạ. Lúc xe con ngủ nhiều quá, giờ vẫn buồn ngủ.”

Nói , cô đưa tay giúp bà tách đậu.

Hồi nhỏ, cô thường cùng bà như .

Bà vẫn luôn xót cho đôi tay trắng nõn của cháu, thường cho nhiều, còn đùa:

 “Nhà họ Lạc bao đời sinh cô gái như con, con giống ai mà xinh thế!”

Không ngờ câu bâng quơ đó thành điềm báo —

Khi Lạc Khê khám sức khỏe chuẩn thi đại học, phát hiện nhóm m.á.u của khớp với ai trong nhà.

Sau khi bệnh viện kiểm tra, mới năm xưa cô trao nhầm với một đứa bé khác cùng họ, sinh cùng ngày.

Cha nuôi của Lạc Khê sốc đến ngã bệnh.

Dù điều kiện vật chất của bố ruột cô hơn nhiều, họ vẫn hỏi ý con xem nhận .

Lạc Khê kiên quyết từ chối.

:

 “Cho dù bố nhận con gái ruột, con cũng oán trách. 

trong lòng con, bố vẫn mãi là bố của con. Hai cực khổ nuôi con khôn lớn, con vẫn sẽ hiếu thuận với hai .”

Từ đó trở , Lạc Khê nhận một đồng nào của bố nuôi nữa.

thêm kiếm học phí, thành cấp ba, thi đậu đại học trọng điểm.

Cha nuôi ép cô nhận tiền, cô liền lén giữ , mang trả viện phí cho họ.

Còn Lạc Tố Tố, con gái ruột của họ, từ chối nhận bố thật, thậm chí thèm gặp mặt.

Vào kỳ nghỉ hè, Lạc Khê thỉnh thoảng sẽ về bên bố ruột một thời gian — do bà ngoại khuyên.

 Bà cô gần gũi hơn với bố ruột, nghĩ rằng như sẽ lợi.

Lạc Khê mỗi về đều thấy ngột ngạt.

 Lạc Tố Tố kiêu căng, luôn cảnh giác, ghét sự xuất hiện của cô.

Lạc Khê bước nhà, Lạc Tố Tố liền kiếm cớ gây chuyện, cho —  Phùng Thanh — tỏ thiết với cô.

 Phùng Thanh thì chiều Tố Tố quá mức, sợ con gái giận nên đành đối xử lạnh nhạt với Lạc Khê như xa lạ.

Lâu dần, Lạc Khê cũng chẳng đến nữa.

Sau , cô giấu bà ngoại thêm ở thành phố cho đến ngày nhập học.

Bà ngoại bất ngờ rơi vài hạt đậu xuống đất, chúng lăn xa.

 Lạc Khê vội nhặt, xuống thì bà hỏi:

 “Lần , tiền viện phí của bà là Mục Sâm trả ?”

Động tác của Lạc Khê khựng .

 Bà vẫn rằng cô dùng một sinh mạng trong bụng để đổi lấy tiền phẫu thuật đó.

dám thật, sợ bà chịu nổi, chỉ thể dối:

 “Dạ đúng, là Mục Sâm giúp.”

Bà im lặng một lúc, dậy nhà.

 

Loading...