Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 160-161

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:05:23
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

160

  Đó là chiêu bài quen thuộc của bà lóc, ầm ĩ dọa tự tử.

  Từ nhỏ đến lớn, Tống Mục Sâm dùng cách ép buộc bao .

  Giờ đây, chỉ cảm thấy vô cùng phiền phức.

  Nếu vì bà lúc luôn âm thầm Lạc Khê, thì giữa và cô chẳng đến mức rạn nứt sâu như thế.

  Nghĩ đến đây, Tống Mục Sâm càng nữa.

  Thấy chẳng chịu lời, bà liền trở mặt ầm:

  “Chẳng lẽ cháu hối hận vì ly hôn với Lạc Khê

Con nhỏ đó chỉ là con gái của một gia đình sa sút, chứ? 

Nó chẳng giúp gì cho sự nghiệp của cháu, mà ngay cả một đứa con cũng sinh nổi…”

  Nhắc đến “con cái”, chẳng khác nào chọc chỗ đau của Tống Mục Sâm.

Hắn bất chợt quét mạnh tay, khiến tách cà phê bàn rơi xuống đất vỡ tan.

 Bà giật b.ắ.n , kinh hoàng sững — đây là đầu tiên bà thấy Tống Mục Sâm nổi giận dữ dội như .

  Trước giờ, dù bất mãn với những sắp đặt, cũng chỉ lạnh giọng vài câu là cùng.

  Bà hiểu tính , khi nào nên dừng .

   hôm nay…

  Đôi mắt Tống Mục Sâm đỏ ngầu.

  Hai chữ “đứa con” — là nỗi sỉ nhục lớn nhất đối với .

  Hắn gầm lên:

  “Cô đem đám tiểu thư danh môn của cô hết cho cháu, càng xa càng ! Cháu thèm!”

  Bà sững trong vài giây, khó tin cháu mặt.

  Bà hỏi với vẻ nghi hoặc:

  “Mục Sâm, chẳng lẽ hôm qua cháu tìm Lạc Khê thật ? Cháu tìm nó gì? Muốn cầu xin tái hôn ?”

  Tống Mục Sâm bật , nhưng nụ đầy u ám:

  “Phải, cháu đến tìm cô . Cháu với cô . Không ?”

  “Dĩ nhiên là ! Cháu vất vả lắm mới thoát khỏi nó, giờ đầu ?

? Có đáng để cháu thế

Bao nhiêu tiểu thư nhà giàu, xét về dung mạo gia thế, ai kém nó ! Mục Sâm, cháu tỉnh táo .”

  Tống Mục Sâm tỉnh táo — chỉ là thời gian gần đây, càng ngày càng rối bời.

 Hắn hẳn chối bỏ hôn nhân lợi ích với danh môn, nhưng mỗi khi nghĩ đến việc Lạc Khê thể ở bên một đàn ông khác, liền thấy ngột ngạt chịu nổi.

  Bà tiếp lời, giọng càng thêm cay độc:

 “Cháu thật sự tưởng Lạc Khê là ? Tưởng nó còn đang chờ cháu ? Đừng mơ nữa, nó sớm dan díu với đàn ông khác .”

  Nghe đến đó, Tống Mục Sâm chậm rãi đầu bà.

  Trong phòng khách, điều hòa thổi gió lạnh buốt.

khẽ kéo chặt chiếc khăn lụa vai, mỉa mai :

 “Không tin thì cháu mà hỏi Giang Chân — chính miệng với cô đấy.

 Cậu bảo tận mắt thấy Lạc Khê ôm ấp một đàn ông khác.”

  Giang Chân là bạn từ nhỏ của Tống Mục Sâm, vốn kẻ thích bịa chuyện.

  Tống Mục Sâm lập tức lên lầu, trở về phòng, cầm điện thoại gọi ngay cho Giang Chân.

  Điện thoại nối máy, Giang Chân hỏi:

 “Tống ca, sáng sớm gọi, chuyện gì ?”

  Giọng Tống Mục Sâm lạnh lẽo:

  “Cậu từng thấy Lạc Khê ở bên đàn ông khác — là thật ?”

  Đầu dây bên , Giang Chân ấp úng, do dự:

  “Mục Sâm , lẽ là nhầm cũng nên, chị dâu cô …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/160-161.html.]

  “Nói!” — Tống Mục Sâm quát lên.

  Giọng giận dữ khiến Giang Chân sợ hãi, dám giấu nữa, đành kể :

  “ cũng chắc nhầm .

Hôm đó em đưa một cô gái ở quán bar về, trùng hợp là sống cùng khu chung cư với chị dâu.

Xui xẻo là khu đó hôm xảy một vụ án mạng, cảnh sát phong tỏa cổng, cho ngoài.

  định ở chỗ cô gái một đêm, nửa đêm xuống mua t.h.u.ố.c lá, thì đúng lúc ở cửa thang máy — thấy chị dâu và một đàn ông ôm .”

161

  Chưa đợi Giang Chân hết câu, Tống Mục Sâm tức giận cúp máy.

Hắn sải bước như một cơn gió, từ lầu lao xuống.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Sau lưng, Tống Vân Hy vẫn chịu thôi, còn với theo:

“Mục Sâm, lấy một cô gái môn đăng hộ đối thì ? Dù cũng hơn cái con Lạc Khê chứ? Cô còn quên với cháu, khi hai ly hôn, đàn ông tìm đến tận nhà tìm nó đấy. Biết nó sớm vụng trộm với khác lưng cháu cũng nên…”

  Giọng của cô Tống dần khuất xa phía lưng .

  Tống Mục Sâm giận đến nghiến răng, bước nhanh khỏi nhà, lên xe và phóng thẳng.

Hắn tin lời Giang Chân, càng tin lời cô gặp Lạc Khê, hỏi cho lẽ.

….

  Thị trấn Ô Mai, trong ngôi làng nhỏ vốn yên tĩnh, hôm nay náo động hẳn lên —

  chỉ trong một ngày, đến hai chiếc xe sang lái làng, khiến dân làng xôn xao bàn tán.

  Ai trong thôn cũng cháu gái nhà họ Lạc lấy chồng giàu, nhưng hiếm khi thấy mặt rể nhà .

  Dân làng cũng hiểu thôi — thành phố vốn kiểu cách, chảnh chọe, ngại về vùng quê là chuyện dễ hiểu.

  Lục Lăng Tiêu ăn trưa xong, nhận một cuộc điện thoại, phát hiện trong bao t.h.u.ố.c hết sạch.

  Thấy Lạc Khê còn đang dọn dẹp trong bếp, quấy rầy, một khỏi sân.

  Anh nhớ ở đầu phía đông làng một cửa hàng tạp hóa nhỏ, thế là thong thả về hướng đó.

  Từ cửa hàng bước , Lục Lăng Tiêu cúi đầu, rút một điếu thuốc, kẹp lên môi, châm lửa.

  Cùng lúc , một chiếc Maserati trắng chạy ngang mặt .

  Trong xe, Tống Mục Sâm cũng nhận Lục Lăng Tiêu — đây đầu gặp đàn ông , là trong hành lang khu chung cư nhà Lạc Khê.

  Ánh mắt Tống Mục Sâm dán chặt lên Lục Lăng Tiêu, mãi đến khi xe lướt qua, Lục Lăng Tiêu mới ngẩng đầu lên — hai khéo lướt qua .

  Tống Mục Sâm dừng xe cổng nhà họ Lạc.

  Đêm qua mưa to, cổng vẫn còn mấy vũng nước nhỏ, nên xe của Lục Lăng Tiêu dời sang chỗ khác.

  Vừa dừng , bà Lạc thấy bóng ngoài cổng, liền dậy ngó .

  Tống Mục Sâm xông tới, đá mạnh cửa cổng, lời nào, thẳng bước trong sân.

  bà ngoại Lạc hoảng hốt — hôm qua mới , hôm nay đến, khí thế hùng hổ, liền vội chạy tới ngăn :

  “Cháu gì nữa? Chẳng hôm qua ?”

  Tống Mục Sâm trừng mắt bà, gằn giọng: “Tránh !”

  Nghe tiếng ồn, Lạc Khê từ trong bếp vén rèm bước .

  Cô còn kịp vững, thì Tống Mục Sâm lao tới, nắm chặt cổ tay cô, vẻ mặt tối sầm, hỏi:

  “Em đàn ông đó là ai?”

  Lạc Khê ngơ ngác, hiểu gì, cố giằng tay , nhưng siết chặt buông.

  “Anh phát điên cái gì nữa?”

  bà ngoại Lạc cũng chạy đến, kéo Tống Mục Sâm , quát:

  “Cháu định gì hả? Cháu hại còn đủ ?

Giờ hai ly hôn , cháu lấy tư cách gì mà đối xử với nó như ? Nó nợ gì cháu cả!”

  Nhờ bà ngăn cản, Tống Mục Sâm mới dần tỉnh .

Hắn miễn cưỡng buông tay Lạc Khê, giọng trầm thấp nhưng cứng rắn:

“Lạc Khê, cần đây em thế nào, nhưng từ giờ trở , cho phép em qua với bất kỳ đàn ông nào khác.

Em với ngay bây giờ hứa, sẽ chơi bời nữa, chuyện đều theo em.”

 

Loading...